{{ msgSearch }}

Chương 37

Vẫn Nhớ Người Như Xưa

Đang Cập Nhật 830 Chữ 24/01/2025 23:59:42

Ta điều chỉnh lại hơi thở, cố gắng giữ bình tĩnh:

 

"Có một món quà muốn tặng chàng, chúc mừng chàng sắp cập quan. Ta để ngoài bàn, lát nữa chàng tự xem nhé."

 

Nói xong, ta vội vã nhấc chân bước ra ngoài.

 

Phía sau truyền đến tiếng rên rỉ đầy đau đớn của hắn:

 

"A, Khanh Khanh, hình như vết thương cũ của ta tái phát rồi…”

 

"Nàng có thể… lại đây xem giúp ta được không?"

 

Vừa nãy còn bình thường, tự nhiên lại bảo vết thương cũ tái phát.

 

Lừa ai chứ?

 

Ta không để ý đến hắn, tiếp tục bước ra ngoài.

 

Vừa mới đặt quà xuống, từ bên trong liền vang lên tiếng "bùm" như có người ngã xuống nước.

 

Căn phòng đột nhiên trở nên im lặng một cách kỳ lạ.

 

Ta lo lắng hỏi: "Bùi Tri Hành, chàng không sao chứ?"

 

Hỏi đi hỏi lại mấy lần, bên trong vẫn không có chút động tĩnh nào.

 

Ta cắn răng, bất chấp tất cả, nhanh chóng chạy vào trong.

 

Chỉ thấy hắn đã chìm xuống đáy hồ, bất tỉnh nhân sự.

 

Ta lập tức nhảy xuống hồ nước, tạo nên một cột nước lớn, nhanh chóng kéo hắn lên khỏi mặt nước, cùng lúc đó, ta cũng nhìn thấy rõ những vết thương trên người hắn.

 

Vết thương cũ lẫn mới, nhìn thấy mà kinh tâm động phách, thậm chí có một vết thương do mũi tên đ.â.m ngay ngực.

 

Những chuyện này hắn chưa từng nói cho ta biết.

 

“Bùi Tri Hành, chàng tỉnh lại đi.”

 

“Đừng dọa ta.”

 

Ta lo lắng đến hoảng loạn, vừa định bóp nhân trung cho hắn thì đôi hàng mi hắn khẽ động đậy, hắn mở mắt ra, cười vô cùng vui vẻ.

 

Ta tức giáng cho hắn một quyền, cảm giác hơi nước làm mắt cay xè:

 

“Đồ khốn, chàng lại lừa ta?”

 

“Chàng biết rõ ta sẽ lo lắng, vậy mà còn lừa ta!”

 

Hắn vội vàng ôm chặt lấy ta vào lòng, giọng trầm ấm đầy áy náy:

 

"Xin lỗi, là lỗi của ta, đều là ta không đúng, khiến nàng lo lắng rồi."

 

Áo xuân mỏng mang, lại bị nước ấm làm ướt sũng, dính sát vào cơ thể.

 

Ta bị hắn ôm quá chặt, khiến ta có hơi khó thở, liền đẩy tay hắn ra:

 

"Buông ra. Chàng làm ta khó chịu đấy."

 

"Chàng mau buông tay, ta ra ngoài trước."

 

Không đi ngay, chỉ sợ là lửa gần rơm.

 

Hắn cất tiếng trầm thấp, sát bên tai ta thì thầm một cách mê hoặc:

 

"Khanh Khanh, nàng giúp ta… được không?"

 

"Không được. Chúng ta vẫn chưa thành thân…"

 

Dù kiếp trước đã thành phu thê nhưng kiếp này ngay cả thiếp canh cũng chưa trao đổi.

 

Không danh không phận, ta nhất định không chịu thiệt.

 

Nhưng nếu hắn thực sự khó chịu, ta dường như cũng không đành lòng từ chối.

 

"Yên tâm, ta sẽ không chạm vào nàng. Ta nỡ sao? Động phòng phải đợi đến ngày đại hỷ của chúng ta."

 

"Không phải có câu yêu thích không buông tay sao?"

 

 

Trước khi đi ngủ, hắn mang đến hai hộp cao dán, bảo rằng ta đã vất vả, muốn đích thân bôi thuốc giúp ta thư giãn.

 

Ta lườm chàng một cái đầy khó chịu:

 

"Chàng còn mặt mũi nói nữa, tất cả là tại chàng."

 

Nói xong, ta cầm lấy hộp thuốc cao, rồi đóng sầm cửa, nhốt hắn ở bên ngoài.

 

37

 

Lễ cập quan vừa qua, kế đến là kỳ thi Đình.

 

Thời điểm đó, Thôi Yên cũng đến Bùi phủ cùng ta chờ tin tức.

 

Khoảng chừng chạng vạng tối, từ trong cung mới truyền đến tin tức.

 

Bùi Tri Lang được Thánh Thượng khâm điểm là Trạng Nguyên. Nhưng ai ngờ, vừa bước ra khỏi Kim Điện, hắn đã bị Trưởng Công chúa để mắt đến.

 

Thánh Thượng có ý ban hôn cho hai người nhưng Bùi Tri Lang thẳng thừng tuyên bố rằng mình đã có hôn ước, kiên quyết không nhận thánh chỉ, khiến Thánh Thượng nổi cơn thịnh nộ, hạ lệnh cấm túc hắn ở trong cung.

 

Trưởng Công chúa năm nay đã hai mươi ba tuổi, là tỷ tỷ ruột cùng mẫu thân với Triệu Hành Triết, cả hai đều là con của Trung Cung Hoàng hậu.

 

Công chúa từng có hai đời Phò mã nhưng cả hai đều đã qua đời, trong phủ Công chúa cũng nuôi không ít sủng nam.

 

Ta nhớ ở kiếp trước, ta và Bùi Tri Hành cũng suýt chút nữa bị nàng ta chia rẽ.

 

Khi ấy Bùi Tri Hành cũng liều c.h.ế.t từ chối hôn sự ngay tại triều đình, tuyên bố rằng đời này không cưới cũng không nạp thiếp, chỉ nguyện cùng ta bách niên giai lão.

 

Cũng may khi ấy chúng ta đã thành thân, hơn nữa khi đang cưỡi ngựa trên phố Ngự Nhai hắn còn từng thừa nhận thân phận của ta trước mặt dân chúng.

 

Nếu Thánh thượng cứ khăng khăng ép hắn cưới Trưởng Công chúa, bỏ rơi ta, thứ nhất là trái với luật pháp, thứ hai là không thể ngăn được lời ra tiếng vào của dân chúng. Cuối cùng, ban hôn bị hủy bỏ.

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:59:42

Lượt xem: 1

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện