35
Trong thời gian ta dưỡng thương ở nhà Bùi gia, kinh thành cũng âm thầm xảy ra biến hoá.
Nghe nói, Triệu Ký vu oan cho Triệu Ngự Châu cấu kết với địch quốc. Ai ngờ Bùi Tri Hành vẫn còn sống trở về kinh thành, hơn nữa còn mang theo chứng cứ thực sự về cuộc nội loạn ở quân doanh Bắc Cương.
Vì chuyện này, Triệu Ký mất đi lòng tin của Thánh thượng, binh quyền được trao trả lại cho Triệu Ngự Châu. Bùi tướng cũng được phục chức.
Ngoài ra, vụ án gian lận trong kỳ thi Hội cũng đã được điều tra rõ ràng.
Không biết vì lý do gì, Triệu Hành Triết lại đồng ý ra công đường làm chứng. Hắn ta không chỉ xác nhận Triệu Ký đã hối lộ quan chủ khảo, mà còn chứng minh Triệu Ký chính là hung thủ thực sự đã sát hại Từ Nguyên Tấn.
Cuối cùng, Triệu Ký liên tiếp phạm tội, bị tước bỏ phong hào Nhữ Dương Vương, giáng làm thứ dân.
Ngày Đại Lý Tự xử án, ta cũng có mặt ở đó.
Bùi Tri Hành lo lắng cho ta nên đã đi cùng.
Khi rời khỏi Đại Lý Tự, đúng lúc bảng vàng kỳ thi Hội được công bố. Trước bảng thông báo sĩ tử chen chúc chật cứng.
Người đỗ đạt thì cao giọng ca hát, đốt pháo ăn mừng; người thì rớt thì than vãn không ngớt, thậm chí có người còn che mặt khóc lóc.
Bùi Tri Lang thi đậu hạng nhất, là Hội Nguyên, đúng như ta đã dự đoán.
Thời điểm này, Thôi Yên và Thôi phu nhân đã khởi hành lên kinh thành, chỉ đợi kỳ thi Đình vào tháng Tư qua đi, Bùi Tri Lang và Thôi Yên sẽ chọn ngày lành để thành thân.
Bùi Tri Hành tươi cười vui vẻ, trêu đùa chúc mừng huynh trưởng.
Nhưng không hiểu sao, ta lại thấy trong ánh mắt của hắn thoáng chút cô đơn.
Tên đề bảng vàng, ai mà không khao khát.
Lẽ ra, hắn cũng nên có tên trên bảng.
Gió xuân thả sức cho phi ngựa, ngày trọn Trường An xem hết hoa
Làm hiền thần, mở ra thời thái bình, có lẽ được ghi danh sử sách.
Ta ngẩng đầu nhìn hắn, giữa âm thanh huyên náo hỏi: "Chàng có hối hận không?"
Hắn khẽ cười, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, giọng nói trong trẻo kiên định: "Không hối hận.
"Chí ta không ở triều đình, mà chỉ ở một mình nàng."
Hắn ngừng lại, sau đó lại trở về dáng vẻ tản mạn, không đứng đắn:
"Từ nay về sau ta không chức không quyền, cũng chẳng có thành tựu gì, nàng không được chê ta đâu đấy."
Ta giả vờ suy nghĩ:
"Chuyện này à... còn phải xem biểu hiện của chàng đã."
36
Lễ cập quan của Bùi Tri Hành và Bùi Tri Lang sắp đến.
Bùi Tri Hành lấy tự là Diễn.
Bùi Tri Lang thì chọn chữ Hạo.
Bùi phu nhân không định tổ chức quá rình rang nhưng với địa vị hiện tại của Bùi gia ở kinh thành, chắc chắn ngày đó sẽ có không ít người đến tặng lễ.
Trước khi lên kinh, ta đã chuẩn bị sẵn một món quà, là một cây nỏ gọn nhẹ do chính tay ta chế tạo, định bụng sẽ sớm mang tặng hắn.
Ai ngờ những ngày gần đây lại chẳng thấy bóng dáng hắn đâu, cũng không biết bận bịu chuyện gì.
Đến đêm, khó khăn lắm ta mới bắt gặp được Bạch Thuật, liền nhờ hắn ta dẫn ta đi gặp Bùi Tri Hành .
Hắn ta do dự một lát, sau đó cười đầy ẩn ý rồi lập tức dẫn ta đi.
Đến trước cửa phòng, hắn ta chẳng hề dừng lại, chỉ vội vàng rời đi.
Ta thấy hành động kỳ quặc của hắn, nghi hoặc gõ cửa: "Bùi Tri Hành, chàng có trong đó không?"
"Vào đi."
Ta xác nhận mấy lần đó là giọng của hắn, mới đẩy cửa bước vào.
Vào trong, ta tiện tay khép cửa lại.
Trong phòng khói trắng mờ ảo, rèm lụa nhẹ nhàng lay động.
Đi vòng qua tấm bình phong bằng gỗ đỏ, ta nhìn thấy một hồ nước nóng.
Hắn ngồi trong hồ, lưng tựa vào thành hồ, cười nhẹ nhìn ta. Phần thân trên để trần lộ ra khỏi mặt nước, làn da trắng trẻo săn chắc với những đường nét mượt mà, điểm xuyết những giọt nước lấp lánh.
Không khí càng lúc càng nóng bức, ta bối rối quay phắt người lại:
"Chàng đang tắm? Sao lại còn bảo ta vào?"
Tên Bạch Thuật đáng ghét, sao không báo trước cho ta một tiếng?
Hắn bật cười lớn:
"Buổi tối tắm rửa không phải rất bình thường sao? Nàng tìm ta có việc gì?"