{{ msgSearch }}

Sắp xếp:
[12 chòm sao] thanh xuân đẹp tựa giấc mơ

[12 Chòm Sao] Thanh Xuân đẹp Tựa Giấc Mơ

Vivi Dịch
Anh trai cô hay nói rằng, phải biết yêu cái tên của mình bởi nó là một thứ rất linh thiêng, trân quý. Lớn lên một chút, cô biết cái tên nắm giữ linh hồn mình. Cấp ba, cô biết dò từ điển, lại thấy cái tên của mình gắn với một chòm sao trên bầu trời. Xử Nữ - mang biểu tượng một cô gái. Cô hỏi vì sao, anh chỉ cười bảo rằng phải tự mình hiểu ra mới có ý nghĩa. Cô thắc mắc. Nhưng chưa được giải đáp thì anh đã đi mất.

Anh đi nước ngoài du học. Anh đi, không quên giao nhiệm vụ cho cô: trông coi tiệm café nhỏ nằm kế bên ngọn đồi. Anh đi, khi cái tiệm còn chưa có một cái tên rõ ràng. Cô muốn nó chí ít phải có liên quan đến anh. Cô lại nghĩ, mỗi khi nhìn anh, cô luôn có cảm giác ấm áp, như thể một luồng hào quang đã bao lấy anh, luồng hào quang không chói lóa, nhưng ấm áp đến lạ, tựa ánh nắng buổi sớm mai. Thế là cô quyết định lấy luôn cái tên cho quán café là "Nắng". 
[ngôn tình] hôn nhân sắp đặt FULL

[ngôn Tình] Hôn Nhân Sắp đặt

Minh Nguyen Dịch
Tiếng cô người hầu chạy vào cấp báo. Thưa lão phu nhân, nhị thiếu gia về rồi ạ. Bà Lam khẩn trương nằm xuống giường, còn không quên búng vài giọt nước lên mặt tạo thành mồ hôi. Một người đàn ông xuất hiện với bộ vest đen càng tôn lên sự lạnh lùng của anh ta. Ưng Điềm thái độ khẩn trương lại ngồi bên giường bà nội, nắm lấy tay bà.  Bà nội à, bà đau ở đâu? Cháu về rồi đây. Bà Lam giọng run run, than vãn.

- Haizzz, cháu về rồi à... thôi cháu cũng không cần quan tâm đâu... già này sắp gần đất xa trời rồi... - Bà nội à, bà nói gì lạ vậy. Bà sẽ sống lâu cùng đất trời, sẽ mãi mãi bên cháu thôi. Chắc bà sẽ không thọ được nữa đâu. Bà cô đơn lắm... phải chi có đứa chắt ẵm bồng... Nghe câu nói của bà Lam, Ưng Điền liền biết ngay ý định của bà. Vì đây không phải lần đầu bà làm cho anh lo lắng. Thái độ anh lại dửng dưng như không.
21 ngày yêu FULL

21 Ngày Yêu

Tú Phương Dịch
Bạn đang đọc truyện 21 Ngày Yêu của tác giả Tú Phương. Tại đất nước X, xảy ra một dịch bệnh hoành hành tại một thành phố tên Y, có hơn 10000 người nhiễm và 4357 người tử vong. Lý Như Hiền hiện tại là Đại úy ở thành phố cách xa thành phố Y. Hiền là một cô gái 30 tuổi, ngoại hình ưa nhìn với mái tóc ngắn, đôi mắt thân thiện, bờ môi đầy đặn, cô cao khoảng 1m7, tính cách có đôi chút kiêu ngạo, nhưng dễ gần, luôn nghĩ cho người khác. Cô là trung đội trưởng của trung đội 7. Cô nghiêm khắc nhưng rất yêu thương đồng đội của mình.

- Chị Hiền ơi nghe nói Đại tá sắp gọi chị đến kìa.

Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nam Thần Quốc Dân Là Nữ hay Quân Lâm Binh Vương.
5 lần!!!

5 Lần!!!

Bạn đang đọc truyện 5 Lần!!! của tác giả Cừu Lạch Cạch. Đáng lẽ ra giờ này cô vẫn đang cùng với những người mà cô gọi là chiến hữu ngập trong men rượu cùng với những làn khói trắng dày như sương và tiếng nhạc sập sình trong một căn phòng chừng 15m2. Khi cô đang cố gắng tiến lại tủ lạnh để lấy thêm bia để uống, thì cô thấy dưới chân cô có dòng nước chảy ra. Cô nhìn xuống cười thầm

- Cuối cùng cũng sắp thoát khỏi cái của nợ này rồi.

Cô tựa lưng vào tường nhìn đám người đang nằm la liệt ở dưới đất kia.

-Đứa nào tỉnh chở tao vô bệnh viện cái.

Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đã Từng Bỏ Lỡ hay Nương Tử Chỉ Thích Làm Ruộng.
ai đó đã khóc ngày hôm qua FULL

Ai đó đã Khóc Ngày Hôm Qua

Gào Dịch
Tình yêu tự nhiên sinh ra rồi đột ngột chết đi. Đôi khi chúng ta chẳng thể làm gì khi sự ra đi đến quá ư đột ngột. Bản thân không đủ sức đề kháng để chống chọi mọi nỗi đau. Nước mắt rơi rất mau và tim nhiều ngày sau vẫn rất nhói. Yêu thương làm chúng ta khổ đau. Nhưng không tình yêu, lại khiến chúng ta nhìn nhau nhàm chán...

Cuộc sống cứ chảy trôi theo thời gian. Khi ta quá yêu một người, độc ác thay, bỗng chốc người đó biến mất khỏi đời ta như một cơn gió thoáng qua không dấu vết, ta sẽ cảm thấy thời gian trở nên quá trái ngang. Nó cứ trôi đi khi trong ta đang là vô vàn đơn độc. Nếu cứ nhớ mãi về một chuyện đã qua, nhắc mãi về một người đã xa, và tìm kiếm mãi một cuộc tình đã chết, ta sẽ chẳng được gì hết, ngoài nỗi nhớ dại điên và những cơn đau triền miên hành hạ mọi miền ký ức.

Đối với một số người, tình yêu không là gì cả. Đối với không ít kẻ, tình yêu là tất cả những gì kẻ đó muốn có và sẵn sàng vì nó mà hy sinh chính bản thân mình. Tôi là một trong những kẻ như thế. Chúng ta lựa chọn cách chúng ta sống chấp nhận cách chúng ta yêu. Đời xoay chuyển lòng không thay đổi.
âm mưu em chồng FULL

âm Mưu Em Chồng

Đêm đông tĩnh lặng, vạn vật chìm vào trong giấc ngủ, trên con đường vắng vẻ, cô gái bé nhỏ với bộ đồng phục nhà hàng nhanh chóng rảo bước về phía trước. Gió đông thổi từng cơn, lùa vào da thịt khiến cô gái bé nhỏ không khỏi rùng mình, cô đưa tay kéo cổ áo cao lên, quàng lại chiếc khăn trên cổ. Reng... Reng...

Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, cô gái có chút hoảng sợ, cô cảnh giác nhìn xung quanh rồi từ từ cầm điện thoại từ trong túi xách ra. Trong bóng đêm yên tĩnh, hàng chữ Honey trên màn hình điện thoại lại càng một rõ rệt hơn. Khẽ nhíu mày, cô chần chừ một chút rồi quyết định không nghe mà ấn tắt. Đầu dây bên kia có vẻ rất kiên trì, một cuộc, hai cuộc, ba cuộc..... Cô gái nọ có vẻ không còn kiên nhẫn được nữa, liền khó chịu ấn nút nghe.
âm phủ thời 4.0

âm Phủ Thời 4.0

Bạn đang đọc truyện Âm Phủ Thời 4.0 của tác giả Bách Hiểu Sinh. Ầm ầm... Những giọt mưa đã bắt đầu rơi xuống, nặng hạt. Một lúc sau, mưa đã bắt đầu lớn dần lên, tầm nhìn mọi người hiện tại bị bao phủ bởi một màu trắng xóa. Đâu đó trong một góc phố, là một kẻ đang bị đánh tới tấp, nhưng may mắn lại được tha, kẻo không hắn thực sự sẽ chết. Kẻ này mặc một bộ quần áo rách rưới, bẩn thỉu. Trên mặt hắn còn vài vết thâm tím do bị đánh, cái mồm xệch đi.

Nhìn thấy bọn người vừa đánh mình bỏ đi, hắn mới đành lòng mà bò dậy, mồm rên rỉ. Hắn đưa tay lên xoa xoa lấy vết thương trên mặt, rồi bước về phía nhà trọ. Hắn vào nhà trọ, nằm gục xuống, ngất đi. Trong cơn mơ màng, hắn nhìn thấy một bóng người, một bóng hình mờ ảo, lúc ẩn lúc hiện. Bóng hình ấy hắn nhìn không rõ, như đang đưa tay tới cho hắn. Mơ màng, hắn cũng đưa tay mình lại, miệng lẩm bẩm: " Mẹ! Mẹ!" Vừa lúc hắn chạm tay vào, một thứ ánh sáng kì lạ chiếu soi lóa mắt hắn, ngay sau đó là một giọng nói:

Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vô Tận Cường Hóa và Mùa Xuân Đến Muộn.
ẩn thế hào môn FULL

ẩn Thế Hào Môn

Bạn đang đọc truyện Ẩn Thế Hào Môn của tác giả Uyển Nguyệt. Với gia thế cùng sự giàu có như vậy, Phạm Gia thừa sức sống xa hoa ở một thành phố lớn, nhưng họ vẫn chọn ở lại trên đất ông bà tổ tiên, nơi một vùng quê yên bình . Căn nhà của họ không phải là biệt thự xa hoa lộng lẫy, cũng chẳng phải là biệt phủ rộng bao la, mà chỉ là một căn nhà 2 tầng đơn giản, xung quanh căn nhà được trồng những cây ăn quả quen thuộc.

Phạm Gia còn có lối sống vô cùng giản dị và hòa nhã với xóm làng, họ không phân biệt sang hèn, cao thấp, không tỏ vẻ ngạo nghễ, kiêu căng. Châm ngôn sống của Phạm Gia bao đời nay là ” Dành cả một đời để đi theo lý tưởng”, mà lý tưởng của họ chính là giúp đỡ những người nông dân nghèo, họ dạy người dân kỹ thuật chăn nuôi và hỗ trợ, cung cấp thức ăn gia súc. Vì vậy mà Phạm Gia rất được lòng mọi người, ai ai cũng dành cho Phạm Gia sự tôn trọng và kính nể.

Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đến Lúc Buông Tay hay Đời Này Không Đổi.
anh bỏ em đi FULL

Anh Bỏ Em đi

M MT Dịch
 Tiếng chuông điện thoại vang lên, Ngọc Hân bật dậy vì bị đánh thức. Cầm điện thoại đưa lên nhìn, thấy chữ Quỳnh Hương đang gọi, Ngọc Hân bắt máy và bảo rằng sắp tới. Sửa soạn xong, Ngọc Hân mặc một chiếc áo thun cổ trụ màu trắng, cùng với chiếc quần giả váy màu đen, cô lật đật chạy xuống nhà với lớp trang điểm nhẹ trên mặt.

“Chào tiểu thư.” Chị giúp việc chào Ngọc Hân. “Chào cô chủ buổi sáng.” Một cô khác lên tiếng.  Một buổi sáng như mọi ngày, Ngọc Hân bước xuống nhà với hàng loạt tiếng chào cất lên. Cô chỉ khẽ cười đáp lại rồi nhanh chóng bước ra sân. Cô chả biết cái lễ tiết ấy có từ bao giờ, cô chỉ cảm thấy mắc mệt. Ngọc Hân đánh chiếc xe hiệu Maserati chạy đi đón các bạn mình.

Vẫn như hôm nào, Ngọc Hân chạy thẳng tới quán cà phê R, một quán cà phê nằm giữa trung tâm thành phố, nơi cô thường hay lui tới suốt bao năm nay. Nhiều người thắc mắc tại sao Ngọc Hân cứ uống suốt quán này, cô chỉ khẽ cười đáp lại mà không nói.
anh chồng như ý FULL

Anh Chồng Như ý

Hoa Tổng Dịch
Bạn đang đọc truyện Anh Chồng Như Ý của tác giả Hoa Tổng. Anh kiên nhẫn lặp lại.

-Em nghĩ chúng ta có thể thử không?

-Thử cái gì?

Tôi có chút sững người.

-Thử yêu nhau, theo đúng ý nguyện của hai nhà mong muốn!

Tôi đờ mặt giây lát.

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sự Nhu Tình Trong Anh! của cùng tác giả.
ba ngày yêu FULL

Ba Ngày Yêu

Trang Buby Dịch
Xuân về rộn khắp muôn nơi, tại khuôn viên phía Đông thành phố, biệt thự nhà họ Đặng lộng lẫy nằm bên con suối nhỏ trong suốt quanh co, từng thảm cỏ xanh mượt trải dài... giữa sân vườn. kiều thanh, chúng ta chia tay đi! tại sao lại chia tay, chúng ta đang rất tốt đẹp mà. anh sắp lấy vợ.. Câu nói của anh khiến cô chết lặng,cô rơi nước mắt, đôi bàn chân tựa như chẳng thể nào bước được nữa..

Anh trêu em đúng không Dũng? Anh trêu em phải không? ( cô hét lên). Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô rồi thở dài, anh nhấn mạnh từng chữ. anh.. phải..lấy..vợ. lấy người môn đăng hộ đối với anh, lấy một cô gái tiểu thư đài các cao xa chứ chẳng thể nào là một cô gái quán bar như em phải không? anh...?? Cô đưa bàn bám vào hai bả vai anh rồi xoay người anh lại, hai ánh mắt chạm vào nhau, nhấn mạnh từng từ một

Đặng Đình Dũng, nếu như ngày hôm nay, anh nhìn vào mắt em và nói, anh đã hết yêu Vương Kiều Thanh này, thì em chấp nhận buông tay, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.. Kiều Thanh? Em biết là anh không làm được vậy mà..  vậy tại sao chúng ta lại chia tay khi vẫn còn yêu?? Tại sao?? Nói rồi cô ôm anh thật chặt, nước mắt cô rơi liên hồi.. Anh biết là chúng ta không thể xa nhau được mà, làm sao chúng ta có thể sống thiếu hơi nhau được phải không? Huống hồ anh đâu yêu cô gái đó, tại sao anh lại đồng ý lấy cô ta.. đây đâu phải Dũng mà em quen?
ba nuôi là chồng FULL

Ba Nuôi Là Chồng

Bạn đang đọc truyện Ba Nuôi Là Chồng của tác giả Trần Phan Trúc Giang. Vợ ở nhà khóc suốt, cả nhà còn mời thầy tới kêu hồn gọi phách nhưng mãi vẫn không có được một chút manh mối gì. Người sống thì thấy hình, người chết phải thấy xác, vậy mà lại không tìm được thông tin gì của con trai ông Bá, tới cái móng chân cũng tìm không ra, giống như là anh ta đột nhiên bốc hơi biến mất khỏi Trái Đất này vậy.

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Con Nối Dõi hoặc Ngã Vào Lòng Cậu Chủ của cùng tác giả.
bạc kiếp (gả cho anh) FULL

Bạc Kiếp (gả Cho Anh)

Tôi lúc này chẳng còn tin tưởng ai ngoại trừ anh, cho nên anh nói cái gì tôi đều tin răm rắp cái đó. 23 tuổi nhưng bản thân tôi còn ngu ngốc khờ dại lắm, lúc còn bé sống với ba mẹ được yêu thương, lớn lên ở trong cô nhi viện, mà trẻ em là người dân tộc bọn tôi đi học cũng không mấy được bình đẳng. Không ba không mẹ không gia đình không một ai có thể dựa vào, tôi khi ấy từng là nạn nhân của bạo lực học đường suốt mấy năm đi học. Đến khi lên cao đẳng vẫn gà mờ mù tịt với mấy thứ xã giao quan hệ hay nói đúng ra là sợ hãi, mãi đến khi gặp được Long tôi mới có thêm một chỗ để dựa dẫm, một nơi để bộc lộ bản chất con người của mình. Vì Long yêu thương tôi, tôi lại một lòng một dạ với anh nên từ lâu tôi gần như đã xem anh là chồng cũng mặc định sẽ tin tưởng anh đến hết đời....

Bây giờ nghĩ lại, công nhận tuổi trẻ có những cái tin yêu thật buồn cười. Long đi rồi, tôi cũng chẳng ngủ được, một phần vì lạ chỗ phần vì sợ hãi không biết sẽ đối diện với mẹ của Long như thế nào. Tôi biết bà có chút không thích tôi, chắc vì tôi là con em dân tộc lại không gia đình không môn đăng hộ đối với Long. Gia đình Long không gọi là giàu nhưng mà nói không có của ăn của để cũng không phải. Ba anh là cán bộ trong quân đội, mẹ anh là chủ tịch hội phụ nữ của phường, Long là con trai cả cũng là cháu trai đích tôn của dòng họ Vũ Văn. 
bàn có năm chổ ngồi FULL

Bàn Có Năm Chổ Ngồi

Năm nay tôi lên lớp tám. Như vậy là tôi sắp sửa trở thành người lớn rồi . Oai thiệt là oai ! Tôi không nói dóc đâu . Chính thầy Dân, giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi nói như thế.  Năm ngoái chúng tôi không học thầy Dân. Các anh chị lớp trên người thì bảo thầy Dân khó, kẻ thì nói thầy Dân dễ, không biết đường nào mà tin. Nhưng hôm khai trường, ngay lần gặp đầu tiên, tôi thấy thầy không có vẻ gì là "hắc" cả.

Thầy nói chuyện với lớp tôi bằng một giọng đầm ấm, thân mật : Như các em đã biết, năm nay thầy làm chủ nhiệm kiêm phụ trách chi đội lớp các em.  Từ từ rồi thầy trò mình sẽ làm quen với nhau . Thầy tin rằng các em sẽ tự giác học tập tốt, trau giồi đạo đức, rèn luyện thân thể và chấp hành đúng nội quy của trường ta . Bởi vì năm nay các em không còn bé bỏng gì nữa, đã chuẩn bị trở thành người lớn rồi, toán các em sẽ làm quen với quỹ tích, văn các em sẽ bắt đầu học nghị luận.

Những điều đó hoàn toàn khác xa với chương trình lớp bảy ... Thầy nói chưa hết mà cả lớp đã vỗ tay rần rần. Nghe nói mình sắp sữa trở thành người lớn, đứa nào cũng khoái . Tôi cũng vậy . Thầy còn nói nhiều nhưng tôi chẳng nhớ gì ngoài khoản "người lớn" đó.
bắt nhầm yêu đúng FULL

Bắt Nhầm Yêu đúng

Bạn đang đọc truyện Bắt Nhầm Yêu Đúng của tác giả Vũ Ngọc Hương. Đang vui lại đứt dây đàn! Đợt vừa rồi bận rộn nên Diệp Anh lười tập thể dục, thành ra ba vòng có hơi phì nhiêu hơn lúc trước một tẹo. Tuy nhiên, cô tự thấy mình vẫn mi nhon chán!

Diệp Anh xịu mặt, cười cười bào chữa:

– Tại đồ ăn Mỹ nhiều calo hơn đồ ăn Việt mẹ ạ hihi. Mà con có béo đâu, vừa xinh nhá!

– Mẹ biết rồi, Diệp Anh của mẹ lúc nào cũng xinh.

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Trót Yêu Em Rồi của cùng tác giả.
bảy bước tới mùa hè FULL

Bảy Bước Tới Mùa Hè

Khoa kẹp chân vào cán chổi, hai đầu gối cụng vào nhau để giữ thăng bằng, cứ thế Khoa đong đưa trong gió như một con diều. Theo cung cách mà Khoa thể hiện thì Khoa đúng là chàng phù thủy trẻ tuổi đang cưỡi chổi bay trong một ngày đầu hè tuyệt đẹp. Có thể thấy ráng chiều đỏ ối phía chân trời phản chiếu óng ánh trên mặt chàng.

Ở trên cao, lưng chừng trời, chàng phù thủy trẻ mắt vẫn không ngừng bám cứng hàng rào mồng tơi nhà hàng xóm, miệng ngân nga một giai điệu chả biết có đúng phép tắc âm nhạc hay không nhưng chắc chắn là rất rực rỡ trữ tình: Trên chiếc chổi bay này tôi nhớ em. Giữa cơn gió lạnh tê người này tôi nhớ em... Em ở đây, trong trí não của chàng phù thủy trẻ tuổi tên Khoa, là nhỏ Trang con gái bà Chín Ghe.

Nhỏ Trang vào giờ này thường ra sau hè ngồi lặt rau, vo gạo. Khoa biết vậy nên nó cứ đu đưa trên cây chổi mà gào thật to, giống như kiểu các thợ săn vẫn gõ thanh la để đánh động thú rừng. Cây chổi được treo toòng teng trên nhánh ổi bằng hai sợi dây cột ở hai đầu, trông từa tựa cái xích đu nhưng thế ngồi của Khoa thì đúng là thế ngồi hùng dũng của một kỵ sĩ đang xông ra chiến trường (ở đây là... tình trường).

Tủ truyện