Thông tin truyện

[Dịch] black dog (hắc khuyển)

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
black dog (hắc khuyển)

Tác giả: Linh Lương

Thể loại: Ngôn Tình , Văn học Việt ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] black dog (hắc khuyển)

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Rừng cây Tuyết tùng trải dọc hai bên con đường đất hoang vắng, trông âm u và đáng sợ. Sự yên tĩnh gần như tuyệt đối cùng với màn đêm đang bao trùm lên cánh rừng, khiến nó trở nên cô quạnh và lạnh lẽo đến mức rợn người. Những cơn gió liên tục thổi trong không khí, chúng cố luồng lách qua những tán lá và thân cây, tạo ra những tiếng xào xạc giống với những tiếng cười, nhưng lại là cười một cách ghê sợ, tựa như đang phải chứa đựng một nỗi cam phận không cách nào giải thoát, bị đè nén trong hàng ngàn năm.

Bóng tối đang dần nuốt chửng lấy chút ánh sáng còn sót lại của ban ngày. Những cái cây đứng sát lại với nhau, làm mọi thứ trở nên đen ngòm và buồn thảm. Một vùng đất tẻ nhạt, không ưa vận động, nó cứ lặng lẽ sống một cách hời hợt, chờ cho đến ngày giấc ngủ vĩnh hằng tới ôm trọn lấy mình. Điều đó bất giác khiến cho ta hiện lên suy nghĩ phải chạy thật nhanh nếu không sẽ bị kẹt lại đây mãi mãi.

Từ đằng xa, trên con đường đất gồ ghề, một bóng đen từ từ xuất hiện càng ngày càng rõ hơn, là một cô gái. Trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu nâu nhạt, đeo balo đen bằng vải trên lưng, làn da trắng sứ, mái tóc dài đen tuyền được cột lên gọn gàng. Khuôn mặt ấy bị bóng tối dấu đi một phần, nhưng vẫn không thể che hết vẻ đẹp ma mị ấy. Ánh mắt cô lặng lẽ, cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh.
Xem thêm
Thu gọn
Rừng cây Tuyết tùng trải dọc hai bên con đường đất hoang vắng, trông âm u và đáng sợ. Sự yên tĩnh gần như tuyệt đối cùng với màn đêm đang bao trùm lên cánh rừng, khiến nó trở nên cô quạnh và lạnh lẽo đến mức rợn người. Những cơn gió liên tục thổi trong không khí, chúng cố luồng lách qua những tán lá và thân cây, tạo ra những tiếng xào xạc giống với những tiếng cười, nhưng lại là cười một cách ghê sợ, tựa như đang phải chứa đựng một nỗi cam phận không cách nào giải thoát, bị đè nén trong hàng ngàn năm.

Bóng tối đang dần nuốt chửng lấy chút ánh sáng còn sót lại của ban ngày. Những cái cây đứng sát lại với nhau, làm mọi thứ trở nên đen ngòm và buồn thảm. Một vùng đất tẻ nhạt, không ưa vận động, nó cứ lặng lẽ sống một cách hời hợt, chờ cho đến ngày giấc ngủ vĩnh hằng tới ôm trọn lấy mình. Điều đó bất giác khiến cho ta hiện lên suy nghĩ phải chạy thật nhanh nếu không sẽ bị kẹt lại đây mãi mãi.

Từ đằng xa, trên con đường đất gồ ghề, một bóng đen từ từ xuất hiện càng ngày càng rõ hơn, là một cô gái. Trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu nâu nhạt, đeo balo đen bằng vải trên lưng, làn da trắng sứ, mái tóc dài đen tuyền được cột lên gọn gàng. Khuôn mặt ấy bị bóng tối dấu đi một phần, nhưng vẫn không thể che hết vẻ đẹp ma mị ấy. Ánh mắt cô lặng lẽ, cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...