{{ msgSearch }}

Chương 69: Làm giả chứng cứ

Xuyên Thành Dì Của Pháo Hôi Thiên Tài

Tần Hoàng 1014 Chữ 24/01/2025 23:56:00

Hoàng Hiểu Quân cười nói: “Phải, nhà em không nhận được tiền bồi thường, không phải em nói với mọi người là tiền mượn từ nhà mẹ đẻ sao? Con nhóc kia chỉ lăn lộn mù quáng.”

Ánh mắt mẹ Hoàng lóe lên, bị Hoàng Hiểu Quân lườm một cái mới kiềm chế giọng điệu không kiên nhẫn, nói: “Cảnh sát muốn điều tra chắc chắn vẫn điều tra ra chuyện này, nhà chúng ta làm gì có nhiều tiền mà cho nó mượn như vậy, đừng để đến lúc đó, chuyện sổ tiết kiệm không sao, lại để người ta nắm được nhược điểm chuyện tiền bồi thường.”

Những lời này đã đánh trúng tim đen của Hoàng Hiểu Quyên, cô ta không sợ chuyện sổ tiết kiệm, nhưng nếu để điều tra ra chuyện tiền bồi thường, chắc chắn Trương Khải Minh sẽ đánh c.h.ế.t cô ta.

Cô ta nhìn về phía mẹ Hoàng: “Mẹ, tiền bồi thường gì đó chỉ là chuyện vớ vẩn ăn không nói có, hai người chỉ cần nói một câu là con mượn từ nhà thì có làm sao?”

“Mày nói có làm sao ư?” Mẹ Hoàng trợn mắt: “Làm vậy là làm giả chứng cứ đấy, đến lúc đó mày vào tù rồi, khéo anh trai mày cũng phải vào theo. Hừ! Nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Hoàng Hiểu Quân nhíu mày, sau khi suy nghĩ một lúc lâu mới lên tiếng: “Dù chỉ mình Hiểu Quyên vào tù, chúng ta cũng không còn mặt mũi nào.”

Nói đến đây, anh ta thở dài: “Hiểu Quyên, chuyện này liên quan đến tất cả mọi người, nếu em bị bắt thóp thật, đến lúc đó đừng trách anh bỏ mặc em.”

Hoàng Hiểu Quyên vội vàng gật đầu không ngừng, vì chuyện này nhà bọn họ bắt đầu cẩn thận suy tính xem phải nói thế nào nếu cảnh sát tới điều tra.

Nguồn gốc của khoản vay, vay ở đâu, vay lúc nào, vay bao nhiêu tiền…

Cuối cùng mẹ Hoàng nói: “Viết thêm một tờ giấy nợ là được, đến lúc đó đừng nói cảnh sát, dù người khác muốn điều tra cũng không điều tra được gì, giấy nợ rành rành ra đấy.”

Phản ứng đầu tiên của Hoàng Hiểu Quyên chính là phản đối, anh cả Hoàng cũng nhíu mày nói: “Viết giấy nợ gì chứ, chúng con là anh em ruột, vay miệng là chuyện rất bình thường mà?”

Mẹ Hoàng nói: “Số tiền lớn như vậy, không viết giấy nợ người ta cảm thấy là giả đó.”

Mẹ Hoàng liếc nhìn Hoàng Hiểu Quyên, lạnh lùng cười giễu: “Lúc trước con mượn tiền của Trương Khải Minh, chỉ mấy trăm tệ thôi, nhưng có lần nào cậu ta không viết giấy nợ không?”

Hoàng Hiểu Quyên bị mẹ Hoàng nhìn đến nỗi mặt nóng lên, không hiểu sao lại cảm thấy hơi mất mặt.

“Không được thì bỏ đi, làm vậy là thông đồng bịa đặt lời khai, cảnh sát bọn họ giỏi lắm, chỉ cần nắm được chút manh mối thôi, sẽ bắt các con về thẩm vấn, cuối cùng ai cũng không thoát được.”

Anh cả Hoàng cũng bắt đầu do dự, chị dâu Hoàng lại cương quyết nói: “Bỏ đi, bỏ đi, mọi người đều nói chỉ là báo cảnh sát chuyện sổ tiết kiệm thôi, chứ chưa nhắc đến chuyện tiền bồi thường, ngộ nhỡ con nhóc kia không nhắc đến tiền bồi thường thì sao? Hiểu Quyên sẽ không gặp phải chuyện gì đâu.”

Hoàng Hiểu Quyên nóng nảy, lúc Hạ Miên chưa xảy ra chuyện đã nhắc mãi tiền bồi thường rồi, bây giờ đang lúc thiếu tiền, sao con nhóc đó có thể bỏ qua chuyện này. Tuyệt đối không thể để cảnh sát hỏi đến chuyện tiền bồi thường!

“Viết một tờ giấy nợ là được.” Suy xét cả buổi, cuối cùng Hoàng Hiểu Quyên nghiến răng nói.

Đã quyết định xong, nhà họ Hoàng vội vàng đuổi hai mẹ con Hoàng Hiểu Quyên ra về, còn bày đặt nói hoa mỹ là, thái độ phải tích cực chút, để lưu lại ấn tượng tốt cho cảnh sát.

Không có cách nào khác, Hoàng Hiểu Quyên đành phải dắt Hiên Hiên theo, lên hai chặng xe buýt, mất gần ba tiếng mới về đến Khu tập thể Hoa Cương.

Suốt quãng đường, cô ta đều suy nghĩ xem sẽ nói chuyện xảy ra với cảnh sát như thế nào, sau đó sẽ trừng trị Hạ Miên ra sao. Khuôn mặt lúc thì nghiêm túc, lúc thì đắc ý, khiến Hiên Hiên đang ngồi trong lòng cô ta không nhịn được, hỏi: “Mẹ, mẹ bị điên rồi!”

Trong nhà bà ngoại cũng có một bà điên như thế, lúc thì khóc lúc thì cười.

Hoàng Hiểu Quyên trừng mắt lườm cậu nhóc: “Con mới điên đó. Mẹ đang suy nghĩ!”

Nhưng nhìn chung mà nói, tâm trạng của cô ta không tệ.

“Yên tâm, bọn anh hứa sẽ phối hợp thật tốt với em, có tờ giấy nợ này rồi, chúng ta càng không một kẽ hở, nói không chừng đến lúc đó còn có thể kiện ngược con nhóc kia tội vu oan hãm hại.”

“Đến lúc đó, không những sổ tiết kiệm kia là của em, mà con nhóc đó cũng tùy em xoa nắn, cô ta không có cha mẹ ruột, còn vào tù rồi, ai thèm quan tâm cô ta nữa chứ?”

Tuy rằng anh trai cô ta không rõ tình hình cụ thể, nhưng những lời này của anh ta đã nhắc nhở Hoàng Hiểu Quyên.

Có được nhược điểm của Hạ Miên, số tiết kiệm cũng lấy được rồi, không còn gì ảnh hưởng đến việc tống con nhóc đó vào tù.

Nếu Hạ Miên đã thích báo cảnh sát như vậy, thì để cho con nhóc đó nếm thử mùi vị “gieo nhân nào gặt quả ấy”.

Cho dù vì vấn đề tuổi tác không đến mức phải ngồi tù, chắc chắn vẫn phải vào trại giáo dưỡng một chuyến, mọi người cũng sẽ xa lánh con nhóc đó, sau này con nhóc đó có nói gì thì người ta cũng sẽ không tin tưởng nữa…

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:56:00

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện