{{ msgSearch }}

Chương 68: Công an đang tìm

Xuyên Thành Dì Của Pháo Hôi Thiên Tài

Tần Hoàng 1208 Chữ 24/01/2025 23:56:00

Hoàng Hiểu Quyên cực kỳ hưởng thụ những lời nịnh bợ và khen ngợi đến từ cha mẹ, càng hưởng thụ cuộc sống chỉ tay năm ngón sai anh trai và chị dâu bưng trà rót nước, thậm chí giặt quần áo, cho nên dù phải ở trong căn phòng nhỏ ba bốn mét vuông ngoài ban công, tâm trạng của cô ta vẫn vô cùng vui vẻ. Hơn nữa, nghĩ đến mấy ngày sau về nhà không những có thể mở mày mở mặt, còn có thêm hai vạn rưỡi vào két riêng, cô ta càng nhẹ nhõm hơn.

Vì thế, lúc cha mẹ đặc biệt chuẩn bị một bàn toàn món ăn mà cô ta và Hiên Hiên thích, vui vẻ nói chuyện phiếm về cổ phiếu của nhà họ Vương bên cạnh tăng vọt kiếm lời vấy vạn, Hoàng Hiểu Quân nhẹ nhàng nói một câu không cần anh trai bù tiền cổ phiếu thua lỗ lần trước, còn hớ miệng đồng ý cho anh trai cả thêm năm ngàn tệ.

Nhưng mà nói xong cô ta lập tức hối hận, vội vàng cứu vãn: “Có điều đến cuối tháng anh phải trả lại em, em chỉ có thể giấu được đến cuối tháng thôi, nếu không, không có cách nào giải thích với Khải Minh, mọi người cũng biết tính anh Khải Minh rồi đấy, nếu để anh ấy mất hứng, Hiểu Hà sẽ mất việc như chơi. Vị trí công việc hiện giờ của nó, bán một hai vạn chắc vẫn có người mua.”

“Yên tâm đi.” Hoàng Hiểu Quân cực kỳ tin tưởng: “Chỉ cần trúng được năm mã, là một vạn có thể biến thành ba vạn, đến lúc đó, không những sẽ trả lại em một vạn, anh còn cho em thêm hai ngàn làm vốn riêng, được không?”

Gần đây, Hoàng Hiểu Quyên cũng nghe nói nhiều người mua cổ phiếu giàu lên chỉ sau một đêm, thái độ lập tức vui vẻ, nếu nhà anh cả kiếm được nhiều tiền, Trương Khải Minh sẽ kính nể nhà mẹ đẻ cô ta thêm một chút.

Hoàng Hiểu Quyên tưởng rằng mình có thể ở lại nhà mẹ đẻ bảy tám ngày, sau đó Trương Khải Minh sẽ tự mình đến đón bọn họ.

Nhưng mà lúc cô ta đang dắt Hiên Hiên đến nhà bạn “Thân nhất” trước kia chơi, đột nhiên lại bị mẹ Hoàng sa sầm mặt gọi về nhà.

“Con làm gì phạm pháp à?” Mẹ Hoàng hỏi thẳng, Hoàng Hiểu Quân và chị dâu cả nhà họ Hoàng đứng bên cạnh nhìn cô ta bằng ánh mắt quái lạ, ánh mắt ấy giống như nhìn tội phạm cải tạo, vừa khinh thường vừa chán ghét.

Trong lòng Hoàng Hiểu Quyên thầm kêu không ổn: “Phạm… Phạm pháp cái gì? Con không phạm pháp!”

“Vừa rồi có người gọi điện thoại đến, nói có người tố cáo em, cảnh sát đang tìm em đó.” Hoàng Hiểu Quân nhướng mày.

“Không thể nào!” Hoàng Hiểu Quyên nói: “Khải Minh đã tìm người đánh tiếng với đồn công an, công an đã thả con ra rồi! Con vô tội!”

“Mày thật sự đã từng vào đồn cảnh sát?” Mẹ Hoàng sợ hãi: “Mày, mày, mày mau đi đi, nhà họ Hoàng chúng tao không có đứa con gái như mày!”

“Mẹ.” Hoàng Hiểu Quân bình tĩnh hơn chút, mở miệng ngăn cản: “Dù sao cũng nên hỏi rõ tình hình trước đã, tránh cho chúng ta bị liên lụy.”

Sau đó anh ta quay đầu lại hỏi Hoàng Hiểu Quyên: “Vừa rồi có người gọi điện thoại đến, nói em chiếm đoạt tài sản của người khác, lấy sổ tiết kiệm mấy vạn của người ta không trả. Đối phương nói, chiếm dụng mấy vạn tệ là phạm tội lớn, hơn nữa khả năng còn bị phán mười mấy năm tù đấy?”

Hoàng Hiểu Quyên nghĩ đến Hạ Miên, lập tức giận dữ nói: “Sao có thể, sổ tiết kiệm đó là do cô ta chủ động đưa cho em, em cũng nói đặt nó ở trường học rồi, chỉ là chưa kịp đưa cho cô ta mà thôi.”

Nhưng mà Hoàng Hiểu Quyên vẫn hơi hoảng sợ, cô ta từng vào đồn Công an một lần, mặc dù Trương Khải Minh mau chóng tìm người bảo lãnh cô ta ra ngoài, nhưng nếu cứ lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, sau này bảo cô ta còn mặt mũi nào gặp người khác.

Mẹ Hoàng nói: “Tao không quan tâm, mày mau đi đi, đừng ở cái nhà này liên lụy đến chúng tao, nhà của chúng tao vẫn cần thể diện.”

“Mẹ, dù bây giờ đuổi em nó đi cũng liên lụy rồi.” Chị dâu Hoàng bất mãn lên tiếng.

Hoàng Hiểu Quân nhíu mày: “Em kể rõ ràng mọi chuyện xem nào? Nếu phải ngồi tù, chắc chắn nhà chúng ta sẽ giúp em, nhà họ Hoàng chúng ta không thể có tội phạm gì đó.”

Cuối cùng Hoàng Hiểu Quyên vẫn luống cuống, nhà mẹ đẻ chính là chỗ dựa duy nhất của cô ta, vì thế mau chóng kể lại mọi chuyện.

Cuối cùng nói: “Anh cả, năm ngàn em đưa anh chính là tiền lấy từ sổ tiết kiệm của cô ta, hay là anh trả em trước, em gửi lại cho cô ta, nếu có chuyện gì, mang sổ tiết kiệm ra trả lại chắc chắn không thành vấn đề.”

Hoàng Hiểu Quân trợn mắt: “Tiền đã mua cổ phiếu rồi, lúc này đang trong giai đoạn tăng mạnh, đợi thêm vài ngày nữa là kiếm được sáu bảy ngàn, em đừng ngốc.”

“Nhưng mà...” Hoàng Hiểu Quyên nóng ruột.

“Hay là em tự nghĩ cách lấp chỗ trống ấy trước đi, không thì tìm kế kéo dài thời gian.” Hoàng Hiểu Quân nói: “Anh còn tưởng là chuyện gì, đối phương chỉ là một con nhóc miệng còn hôi sữa mà thôi.”

“Cứ nghe lời anh, con nhóc kia đang hù dọa mà thôi, em tìm trường học cho cô ta, sổ tiết kiệm là cô ta đưa cho em, mật khẩu cũng do cô ta nói ra, sao có thể coi là kẻ trộm?” Hoàng Hiểu Quân nói: “Anh thấy khả năng cô ta đang nhìn chằm chằm vào khoản bồi thường ba bốn vạn của chị gái cô ta đấy! Nhóc con chưa lớn, đã tham lam rồi.”

Đột nhiên Hoàng Hiểu Quyên nghĩ tới một vấn đề, liệu có phải con nhóc kia đã bị đám côn đồ xử lý, bắt đầu bị tống tiền rồi không?

Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, nếu không sao cô ta về nhà vài ngày không có chuyện gì, đột nhiên hôm nay lại báo cảnh sát?

Chắc chắn con nhóc Hạ Miên kia đang cần tiền gấp, lại không có ai có thể dựa vào, nên mới nóng nảy chạy vạy lung tung, báo cảnh sát nhằm lấy lại sổ tiết kiệm.

Nghĩ đến đây, Hoàng Hiểu Quyên nở nụ cười: “Anh cả đã nói như vậy, chắc chắn sẽ không có chuyện gì, cô ta sẽ không thành công đâu, hơn nữa cũng không có khoản bồi thường nào cả.”

Cho dù là lúc hoang mang nhất, Hoàng Hiểu Quyên cũng không hề thừa nhận chuyện tiền bồi thường của Hạ Xuân.

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:56:00

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện