{{ msgSearch }}

Tủ truyện

110

Xuyên Thành ác Phụ? Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Chồng

Đang Cập Nhật 565 Chữ 13/03/2025 00:02:33

Khương Vãn ngày thường luôn hòa nhã dễ nói chuyện, hôm nay dù giọng điệu có cứng rắn, nhưng cũng không nói lời nặng nhọc nào.

 

Hai quân hộ tự biết đuối lý, cười gượng hai tiếng, nói lời cảm ơn rồi xoay người rời đi.

 

Phương Thục Nương tức giận bất bình: “Vãn nương, loại người hay thay đổi như chong chóng, sao muội lại đồng ý với bọn họ chứ?”

 

Khương Vãn vỗ vai nàng ta: “Đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, đây không phải là chuyện làm ăn trong một hai ngày. Cũng tại chúng ta trước đây không nói rõ với họ là không được đổi ý giữa chừng.”

 

Sau chuyện của Lương Tổng kỳ, Khương Vãn cứ tưởng bọn họ sẽ dừng tay, không ngờ vẫn có kẻ muốn chèn ép nàng.

 

“Vậy…vậy bây giờ chúng ta chẳng lẽ trơ mắt nhìn bọn họ cướp mất khách sao?”

 

“Việc buôn bán có bị cướp mất hay không, không phải nhìn vào hiện tại, sau này hãy chờ xem. Bây giờ chúng ta cần làm, chính là làm tốt việc của mình.”

 

An ủi Phương Thục Nương xong, Khương Vãn đi gọi những quân hộ khác vẫn đặt cơm của nàng: “Mấy vị đại ca, hôm nay nhân cơ hội này, ta muốn thương lượng với mọi người một chút. Chuyện hỏa đầu quân đến đây nấu cơm, ta cũng vừa nghe nói.

 

Để sau này chúng ta dễ dàng kiểm kê lương thực, ai muốn đến đó ăn, thì hôm nay nói cho ta biết. Ai muốn trả lại lương thực, thì ta sẽ trả, sau hôm nay, ta coi như mọi người vẫn muốn ta đưa cơm. Sau này có đổi ý, ta cũng không nhận đâu.”

 

Các quân hộ nhìn nhau, xì xào bàn tán.

 

Một lúc sau, Nghiêm Xuân, người đầu tiên đặt cơm của Khương Vãn lên tiếng: “Chúng ta vẫn ăn cơm của Khương nương tử! Người sống trên đời, chẳng phải là vì cái miệng sao? Đã vậy tại sao không chọn đồ ăn ngon!”

 

Có người dẫn đầu, những người còn lại cũng lần lượt hưởng ứng, đều nói sau này vẫn sẽ đặt cơm của Khương Vãn.

 

Phương Thục Nương thấy thế, cơn tức giận khi nãy cũng vơi đi được một chút.

 

Lúc Khương Vãn từ trên núi trở về đã hơn giờ Dậu. Thời tiết mùa xuân nắng mưa thất thường, đợt trước trời còn rét, mấy hôm nay nắng đã gắt gao hơn.

 

Giờ là lúc mặt trời chói chang nhất. Tuy trên đỉnh đầu có cành lá sum suê che bớt ánh nắng, nhưng Khương Vãn vẫn bị nắng nóng làm cho mồ hôi ướt đẫm lưng.

 

Khương Vãn ngồi trên xe lừa, Tạ Đồng đã tựa vào người nàng ngủ say. Nàng lấy khăn tay từ trong người ra, lau mồ hôi trên trán cho Tạ Đồng. Xe vừa đi đến đầu làng, còn chưa vào làng, đã bị một phụ nhân chắn đường.

 

“Vãn nương, muội rốt cuộc cũng về rồi! Ta đứng đây đến nỗi chân sắp thành cột nhà đến nơi rồi.”

 

Người phụ nhân trước mặt mặc y phục vải thô màu xanh đậm, thân hình đầy đặn, mái tóc được búi gọn gàng bằng một chiếc trâm gỗ đơn giản, nhìn có vài phần phong tình.

 

Khương Vãn lục tìm trong trí nhớ một lúc, nhưng không tìm ra được thông tin của người phụ nhân này, bèn im lặng.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:02:33

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :