{{ msgSearch }}

Tủ truyện

111

Xuyên Thành ác Phụ? Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Chồng

Đang Cập Nhật 658 Chữ 13/03/2025 00:02:33

Thấy Khương Vãn không lên tiếng, người phụ nhân cười: “Sao vậy? Mới có mấy ngày không gặp, muội đã không nhận ra ta rồi sao? Hay là dạo này trong tay có chút bạc, nên không muốn qua lại với nhà mẹ đẻ nữa?”

 

Khương Vãn siết chặt chiếc khăn tay trong tay, lau mồ hôi trên thái dương, sau đó mới lục tìm trong ký ức của nguyên chủ, moi ra được thân phận của người phụ nhân trước mặt.

 

Đây chính là thê tử của huynh trưởng - Giang thị - người được nhận nuôi làm con trai của Khương phụ.

 

Gia đình Khương Vãn vốn không có huynh đệ, Tống thị và Khương phụ chỉ sinh được ba cô con gái. Trong nhà không có con trai, Khương phụ thường xuyên bị người người ta xem thường.

 

Sau này, nửa năm trước khi nguyên chủ gả đi, Khương phụ đã nhận nuôi một người con trai từ nhà đại bá của Khương Vãn, từ đó mới ngẩng cao đầu.

Bởi vì thời gian ở chung không lâu, nên nguyên chủ không có ấn tượng gì sâu sắc về người tẩu tẩu Giang thị này. Nàng chỉ nhớ rõ, đại ca của nàng vì muốn cưới nữ nhân này mà gây náo loạn cả nhà một trận.

 

Con trai thích, nên cưới về rồi cũng chấp nhận, nhưng Giang thị này lại không phải hạng người hiền lành, ỷ vào việc sau khi được nhận nuôi, đại ca nàng là con trai duy nhất trong nhà, nên đã sớm nắm chặt nhà chồng trong tay, lời nói ra lời vào đều là xúi giục và tính toán, đến con ch.ó chạy ngang qua cũng bị ả ta đạp cho hai cái.

 

Khương Vãn còn nhớ, lúc nàng mới xuyên không đến đây, Tống thị đã bị người tẩu tẩu này xúi giục đến khuyên nàng nên bỏ trốn cùng tên họ Vương.

 

Giang thị đến đây chắc chắn là có mục đích, nhất là người tẩu tẩu lắm mưu mô này. Khương Vãn có dự cảm, hôm nay nàng lại gặp chuyện rồi: “Không phải, chỉ là trời nắng quá, làm muội hoa mắt chóng mặt, nhất thời không nhận ra tẩu tẩu, mong tẩu tẩu đừng trách.”

 

“Ta biết ngay Vãn nương là người không quên người nhà mà.” Giang thị cười, khoác tay Khương Vãn, dáng vẻ tươi cười rạng rỡ, đúng là một người tẩu tẩu tốt: “Thời tiết này nắng thật, muội có bị cảm nắng không đấy?”

 

“Muội không sao. Sao tẩu tẩu lại đột nhiên đến đây, có chuyện gì sao?”

 

Giang thị nghe vậy, cắn môi, cụp mắt: “Cũng không có chuyện gì to tát, chỉ là…”

 

“Có chuyện gì khó nói sao?”

 

“Dạo này muội là người bận rộn, e là không có thời gian để ý đến chuyện trong nhà. Mấy ngày nay, mẫu thân bị ốm, mãi không khỏi, ngay cả trong mơ cũng gọi tên muội, cả nhà đều mong muội về thăm một chút.”

 

****

 

"Nương bị bệnh sao?" Khuôn mặt đẹp của Khương Vãn thoáng nhíu lại, lo lắng hỏi: "Sao lại thế?"

 

"Ấy, chính là dạo gần đây, có lẽ trúng gió hàn, sốt cao rồi lại ho khan, khiến ta mấy ngày nay ăn ngủ không ngon. Muội mau về thăm nương đi." Giang thị vừa nói vừa thở dài.

 

Khương Vãn vốn không có ấn tượng tốt đẹp gì với Giang thị, hôm nay lại đột nhiên tìm đến cửa, trực giác mách bảo nàng, e là không chỉ đơn giản là chuyện Tống thị bị bệnh.

 

Dù sao Tống thị cũng là mẫu thân ruột của nguyên chủ, nàng không thể nào biết tin mẫu thân bệnh mà không về thăm. Nhờ Phương Thục Nương đưa Tạ Đồng về nhà, Khương Vãn mới cùng Giang thị trở về nhà mẹ đẻ.

 

Khương gia sống ở Cửu Lý Đường, làng bên cạnh Mã gia thôn. Từ Mã gia thôn đi bộ qua đó mất khoảng nửa canh giờ.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:02:33

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :