{{ msgSearch }}

Chương 1057

Xuyên Không, Ta đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con

Triệu Linh Nhi/赵灵儿 1170 Chữ 25/01/2025 00:04:45

Ngày hôm sau, cha Lâm phụ cũng vừa sáng sớm liền thức dậy, chờ đến thời điểm mấy người Cố Tri Ý đi đến Lâm gia, Lâm gia lúc này tùy ý nhìn một chút là có thể thấy được vui mừng.

Mấy đứa nhỏ tối hôm qua cũng không biết là bận việc tới mấy giờ, lúc này trong phòng nơi nơi đều có treo đèn lồng màu đỏ, còn có câu đối, thậm chí chỗ ngoài đại sảnh còn có một chữ thọ được viết hoa.

Cái này là cắt ra từ giấy, có thể thấy được trình độ dụng tâm của mấy đứa.

Cha Lâm cũng từ sáng sớm liền thay kiểu áo Tôn Trung Sơn mà Đoàn Đoàn cho mua ông, sắc mặt cũng rất vui mừng.

Mấy người đơn giản ăn xong cơm sáng, liền có không ít người cầm quà đi đến Lâm gia.

Tuy là đã nói với bên ngoài là không cần tặng quà cáp làm gì, nhưng mà Lâm gia không thiếu là một chuyện, bọn họ có đưa hay không lại là một chuyện khác.

Cho nên rất nhiều người vẫn làm rất tốt các lễ tiết.

Những họ hàng có quan hệ với Lâm gia hôm nay cũng đều tới, rất nhiều người thậm chí Cố Tri Ý đã sắp gọi không ra tên.

Vẫn là Lâm Quân Trạch ở bên cạnh chào hỏi từng người, Cố Tri Ý mới theo đó mà gọi theo.

Nhưng mà hai người hiện tại cũng đã từng ấy tuổi rồi, những thân thích kia đương nhiên cũng không tốt đến đâu.

Đều là một đám ông lão bà lão.

Vừa ngồi xuống đều thích nói một chút chuyện cháu trai nhà mình, con trai nhà mình có tiền đồ như thế nào, dù sao thì cứ khen là được.

Nhưng mà loại chuyện không đau không ngứa này thật ra cũng không có quan hệ gì nhiều lắm, hôm nay là đại thọ 80 của cha Lâm, mọi người chỉ vui vui vẻ vẻ một chút xong cũng liền cho qua.

Hôm nay thật ra cũng không có ai tìm phiền toái.

Mọi người cũng đều là biến đổi biện pháp khen cha Lâm, nửa thật nửa giả, nhưng mà sự hâm mộ trong giọng nói là thật sự hâm mộ.

Nhìn cả gia đình này xem, những đại gia đình giống như vậy, chắc chắn là không thể thiếu một ít những chuyện tương đối xấu xa, nhưng mà Lâm gia lại ngoài ý muốn hài hòa.

Chờ tới thời điểm giữa trưa, Lâm Quốc Đống mới đỡ cha Lâm đi đến từ đường bên kia, hiện tại đã chuẩn bị mở tiệc.

Lúc này đồ ăn đều đã được đưa lên một ít, mọi người lúc ban đầu vẫn luôn nói nói cười cười, nói cho cùng thì loại tiệc tùng như thế này, đồ ăn ngon đều để lại sau đó mới bưng lên.

Mọi người cũng không nóng nảy ăn trước, người lớn cũng không cho mấy đứa nhỏ uống quá nhiều đồ uống, chỉ sợ mấy đứa nó ăn không vào mấy món ăn ngon được đưa lên sau.

Huống chỉ mấy anh em Lâm gia đều có tiền đồ như vậy, cái bàn tiệc này chắc chắn cũng sẽ không keo kiệt.

Cho nên mọi người cũng không nóng nảy ăn, đều đang lôi kéo những người xung quanh cùng trò chuyện.

Cả gia đình Cố Tri Ý đều ngồi ở chủ bàn.

Chủ bàn chính là cha Lâm cùng mấy người con trai con dâu, bàn phía dưới chính là đời cháu.

Quả thực là giống như mọi người nói như vậy, bàn tiệc lần này của Lâm gia là thật sự lớn, cũng chịu bỏ tiền ra, những thứ tốt từng cái từng cái một được bưng lên trên cái bàn.

Tức khắc làm cho mọi người đều dừng cái suy nghĩ tiếp tục tán gẫu lại, chỉ lo vùi đầu ăn cơm.

Thật ra cũng không phải là ở nhà bọn hỏi không có mấy cái nhà để ăn, nhưng mà vị đầu bếp mà Lâm gia mời đến này rõ ràng là trù nghệ lợi hại, chỉ cần ăn qua một ngụm liền dừng không được nữa.

Không ít người ở trong lòng âm thầm cảm thán. Lâm gia thật sự là đại khí.

Nhưng mà ngẫm lại cũng cảm thấy hẳn là nên như thế, nói cho cùng thì đây cũng là tiệc mừng thọ của ông mình, cũng không thể làm qua loa được có đúng không?

Chờ đến lúc tiệc rượu ăn cũng không sai biệt lắm, nhóm con cháu liền sôi nổi đưa tâm ý của mình lên.

Nhị Bảo thừa dịp mọi người đều ăn xong, đến thời gian xem diễn, bản thân lại lên đài cầm microphone, nói ra những lời dạo đầu đơn giản.

Không hổ là ngoại giao, cái tài ăn nói này, mới vừa mở miệng liền khiến cho những người ở đây đều sôi nổi vỗ tay.

Có thể nói cái không khí lúc này trực tiếp được kéo lên cao nhất, sau đó chính là đến một đoạn lời chúc đầy cảm động, đại ý chính là chúc cho cha Lâm thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi, nhìn tiền đồ của thế hệ con cháu, thế hệ con cháu quang tổng diệu tổ vân vân.

Trực tiếp nói đến mức làm cho hốc mắt của cha Lâm bắt đầu đỏ lên.

Nhưng mà nghĩ đến hôm nay là một ngày tốt như vậy, Nhị Bảo cũng không nhiều lời, để cho mấy đứa nhỏ đi lên biểu diễn tiết mục.

Chỉ là trẻ con mà, âm nhạc vang lên, liền tự động nhảy lên những vũ đạo ma tính.

Tức khắc không khí ở đây lại được kéo lên một cao trào khác.

Chờ đến lúc bọn nhỏ đều biểu diễn xong, Nhị Bảo lại lên đài, nói hôm nay còn có một tiết mục áp trục nữa.

Những người ở đây đều biết, tiết mục áp trục chắc chắn là của nha đầu Đoàn Đoàn kia.

Làm đứa cháu gái nhỏ tri kỷ nhất, trong tiệc mừng thọ của ông nội chắc chắn là sẽ phải biểu diễn một phen.

Thấy mọi người cũng đều đoán được, Nhị Bảo đơn giản cũng không dấu nữa.

Đoàn Đoàn cùng với Viên Viên cùng nhau lên đài, song ca một bài hát chúc thọ. Trực tiếp làm cho cái tiệc mừng thọ này có một màn chào bế mạc hoàn mỹ.

"Hay hay hay."

“Thêm một bài nữa đi, thêm một bài nữa đi.” Không ít thôn dân sau khi nghe Đoàn Đoàn biểu diễn xong còn bày ra vẻ mặt chưa đã thèm.

Khó có được lần xem minh tinh biểu diễn trực tiếp trước mắt mình thế này, liền muốn xem thêm nhiều hơn nữa.

Nhưng mà Đoàn Đoàn sau đó cũng đã nói, muốn dành ra thời gian để làm bạn với ông nội, cho nên mọi người cũng chỉ có thể từ bỏ.

Những công việc sau đó giao lại cho mấy người thím đi dọn dẹp, mấy người Đoàn Đoàn liền đưa cha Lâm đi về nhà để mở quà.

Sưu Tầm, 25/01/2025 00:04:45

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện