{{ msgSearch }}

Chương 11

Vẫn Nhớ Người Như Xưa

Đang Cập Nhật 781 Chữ 24/01/2025 23:59:40

Thôi phu nhân lạnh lùng liếc nàng ấy một cái, Thôi Yên lập tức im lặng, chỉ lo lắng nhìn ta.

 

Ta đáp lại nàng ấy bằng một ánh mắt trấn an.

 

Ngay tại chỗ, ta biểu diễn màn tay không đập vỡ tảng đá lớn.

 

Giữa ánh mắt kinh ngạc sững sờ của mọi người, ta rút từ túi hành lý ra món vũ khí quen thuộc là cây cửu tiết tiên, đánh ngã ba bốn tên hộ vệ trong Thôi phủ.

 

Lúc này, ánh nhìn nghi ngờ của Thôi phu nhân dần biến thành sự công nhận.

 

Nếu không có chút võ công phòng thân thực sự, làm sao ta dám một mình từ Thục châu đến Lâm An?

 

Sợ rằng đã sớm đã bị lục lâm hảo hán cướp bóc, hoặc trở thành mồi ngon cho thú dữ trong rừng.

 

Ta nhân lúc rèn sắt khi còn nóng, thử dò hỏi: "Phu nhân, vậy tiền lương mỗi tháng..."

 

"Chuyện nhỏ, chỉ cần ngươi bảo vệ an toàn cho nữ nhi của ta, tiền không thành vấn đề."

 

Ta chắp tay cúi chào: "Đa tạ phu nhân."

 

Xin hãy hiểu cho, chém chém giết giết rất mệt mỏi, nhân cơ hội mặc cả mới là mục đích thực sự của ta.

 

Huống chi, nếu hôm nay qua loa ứng phó, ai nấy đều sẽ cảm thấy ta dựa vào cửa sau mà vào được, không có bản lĩnh thật sự.

 

Chỉ có thể thể hiện thực lực, mới khiến người trong Thôi phủ không dám coi thường ta.

 

11

 

Biến cố của Bùi gia là do Thái tử gây ra.

 

Nếu có thể mượn lời Thôi Yên để nói với Bùi Tri Lang, giúp Bùi gia sớm đề phòng Thái tử, đợi đến kỳ thi Hương, có lẽ bi kịch của kiếp trước sẽ không tái diễn.

 

Nhưng xét theo tình hình kiếp trước, quan hệ giữa Thôi gia và Thái tử vô cùng mật thiết, cách này có lẽ không khả thi.

 

Khi còn chưa rõ mối quan hệ giữa Thôi gia và Thái tử, ta không thể tùy tiện nói ra, dễ dẫn đến biến khéo thành vụng.

 

Chỉ có điều, qua nhiều lần tìm hiểu, ta có thể khẳng định rằng vào thời điểm này, quan hệ giữa Thôi gia và Bùi gia khá hòa hợp, không giương cung bạt kiếm giống như kiếp trước.

 

Có lẽ vì ta quá quan tâm đến chuyện của Bùi gia, khiến cho Thôi Yên nghi ngờ rằng ta thầm ái mộ Bùi Tri Lang.

 

Ta vội vàng thề thốt phủ nhận: "Sao có thể chứ? Ta... người ta thích không phải là hắn."

 

Ta rất rõ ràng, người ta yêu là Bùi Tri Lang của kiếp trước.

 

Kiếp này hắn đã có mối nhân duyên tốt đẹp hơn, ta cần gì phải trói buộc mình vào một cái cây đã không còn thuộc về mình.

 

Cho dù có không nỡ hay đau lòng đến đâu, ta cũng nên buông tay.

 

Thôi Yên "ồ" một tiếng, rồi chuyển sang hỏi: "Không phải hắn, chẳng lẽ là Bùi nhị lang?"

 

Bùi Tri Hành?

 

So với Bùi Tri Lang, hắn đúng là một tảng đá thô so với một viên ngọc quý.

 

Ta đang định phủ nhận nhưng nghĩ lại, ta cần có một lý do để xóa tan nghi ngờ trong lòng nàng ấy, cũng cần có một cái cớ để nàng ấy tin tưởng rằng ta không có ác ý với Bùi gia.

 

Ta không thể làm gì khác hơn là trái lương tâm nhăn nhó nói: "Thật không dám giấu, ta quả thực vừa gặp Bùi nhị lang đã động lòng, nhớ mãi không quên."

 

Nói xong, ta giả vờ tỏ vẻ đau buồn, thở dài than thở thêm một câu: "Chỉ là, chuyện này tiểu thư nhất định phải giữ bí mật giúp ta. Hắn xuất thân cao quý, lại luôn mắt cao hơn đầu, ta với hắn không môn đăng hộ đối, hắn chắc chắn không để mắt đến ta. Ta chỉ có thể chôn giấu tình cảm này ở trong lòng, đợi thời gian qua đi, tự nhiên sẽ quên hắn."

 

Đợi thời gian qua đi, tự nhiên sẽ quên được Bùi Tri Lang.

 

Nàng ấy không nói thêm gì, chỉ gật đầu đồng ý.

 

12

 

Thôi Yên quả không hổ danh là tiểu thư xuất thân từ thế gia đại tộc, cuộc sống của nàng ấy cực kỳ có quy củ nhưng cũng buồn tẻ không thú vị.

 

Mỗi ngày, nàng ấy đều thức dậy từ giờ Mão, nghỉ ngơi vào giờ Dậu, khoảng thời gian còn lại hoặc là trong khuê phòng học cầm kỳ thư họa, hoặc là làm nữ công.

 

Ngày nào nàng ấy cũng ngồi dưới gốc cây hải đường thêu hỷ phục, từng đường kim mũi chỉ đều do chính tay nàng ấy chăm chút.

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:59:40

Lượt xem: 1

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện