{{ msgSearch }}

Chương 566: Phiên ngoại - Mộng đẹp của Tô Thanh Thanh (12)

Trọng Sinh Sau Khi Bị Cướp đoạt Vận May

Tần Hoàng 1352 Chữ 02/01/2025 20:15:49

“Cho nên vốn dĩ con dâu tôi là Tô Nhuyễn?” Mẹ Hoắc cũng hét lên: “Tôi biết ngay mà, một đứa con gái trẻ tuổi sao có thể không để ý đến liêm sỉ quyến rũ người khác trước mặt công chúng, không phải đời trước cô làm gái điếm chứ?”

Hoắc Hướng Dương nghe vậy, nghĩ đến khả năng này, lập tức cảm thấy ghê tởm.

Tô Thanh Thanh bị biểu cảm trên mặt anh ta đ.â.m một đao: “Cho nên, thâm tình anh dành cho tôi ngần ấy năm đều là giả vờ?”

Trong khoảnh khắc này, đột nhiên đầu óc cô ta vô cùng tỉnh táo: “Từ trước đến giờ anh vẫn luôn lá mặt lá trái với tôi, chỉ vì dỗ dành để tôi nói cho anh những kỳ ngộ kia?”

Đột nhiên cô ta cười to, hung tợn nhìn thẳng mẹ Hoắc, nói: “Trách tôi sao?”

“Khi xem mắt chẳng lẽ không phải chính bà không để ý đến Tô Nhuyễn, cứ kéo tay tôi nói chuyện?”

Nói xong lại nhìn về phía Hoắc Hướng Dương: “Là tôi ép anh ngủ với tôi sao?”

“Anh cho rằng chỉ mình tôi nhớ ký ức đời trước à? Tô Nhuyễn cũng nhớ rõ.” Tô Thanh Thanh đã bất chấp tất cả rồi: “Nhưng mà đời này chuyện đầu tiên chị ta làm chính là thoát khỏi anh, dứt khoát gả cho Lộc Minh Sâm!”

“Trước đây tôi cho là chị ta nhìn trúng di sản của Lộc Minh Sâm, bây giờ mới hiểu là chị ta ghê tởm anh, ghê tởm lão yêu bà này, ghê tởm nhà họ Hoắc các người!”

Hoắc Hướng Dương vung tay tát một cái, Tô Thanh Thanh cũng giận điên người, một tay túm ghế dựa ném về phía Hoắc Hướng Dương. Mẹ Hoắc vội vàng chạy đến định giúp đỡ con trai, lại nghe thấy Hoắc Hướng Mỹ kinh hoảng thất thố bước vào, nói: “Mẹ, anh, không hay rồi, nhà máy đã xảy ra chuyện.”

Mẹ Hoắc kinh hãi: “Làm sao vậy?”

Hóa ra Tô Thanh Thanh ép mẹ Hoắc trực tiếp đuổi đám thân thích kia đi, bọn họ không phục, tới gây chuyện. Bọn họ làm việc trong nhà máy lâu rồi, tất nhiên biết không ít chuyện, biết tuần sau là đến ngày giao đơn đặt hàng lớn nhất kia, đã dứt khoát xông vào nhà máy ép công nhân dừng sản xuất.

Cậu cả Hoắc nói, nếu không mời bọn họ quay lại, hơn nữa bồi thường một tháng tiền lương, bọn họ sẽ không cho nhà máy tiếp tục hoạt động.

“Bây giờ đã dừng sản xuất một ngày, hôm qua chủ nhiệm phân xưởng nộp đơn từ chức trực tiếp nghỉ rồi, lô hàng lần này chắc chắn không thể giao kịp.” Hoắc Hướng Mỹ sốt ruột chảy cả nước mắt.

Sắc mặt Hoắc Hướng Dương đại biến, lập tức chạy đi gọi điện thoại.

Mẹ Hoắc nhìn anh ta gọi điện thoại cầu xin rất lâu, cuối cùng suy sụp cúp máy, lo lắng khẩn trương hỏi: “Thế nào rồi?”

Hoắc Hướng Dương lập tức nhìn về phía bà ta, giận dữ thét lên: “Thế nào rồi? Cậu ruột muốn hại c.h.ế.t tôi! Vì sao bà lại mời bọn họ tới?”

Mẹ Hoắc không rảnh để ý Hoắc Hướng Dương quát mình, cả người mềm nhũn ngã liệt trên ghế. Bà ta thích cầm quyền, tuy rằng không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn biết đơn đặt hàng này vô cùng quan trọng với nhà máy, nếu không giao hàng đúng hẹn, ít nhất sẽ phải bồi thường mười mấy vạn, bọn họ không bồi thường nổi.

“Là mày! Là mày!” Mẹ Hoắc cầm chổi đi tới chỗ Tô Thanh Thanh, hung hăng đập xuống: “Nếu không phải mày, sao tao lại chọc giận bọn họ!”

“Mày bồi thường đi! Bồi thường nhà máy chúng tao!”

Hoắc Hướng Dương dùng sức nắm tóc, hình như không có cách nào. Tô Thanh Thanh cũng sốt ruột, nếu nhà máy này không còn, cô ta sẽ thật sự xong đời, sợ là có ly hôn cũng phải gánh theo một khoản nợ.”

“Vay tiền.” Tô Thanh Thanh nói: “Mau chóng vay tiền trước, giải quyết vấn đề cấp bách của nhà máy, qua cửa ải khó khăn này rồi tính tiếp!”

Hoắc Hướng Dương lập tức nhìn về phía Tiểu Liên: “Giấy tờ nhà đất đâu? Đưa giấy tờ nhà đất cho tôi!”

Tô Thanh Thanh sửng sốt, ánh mắt Tiểu Liên lóe lên: “Hướng Dương, anh nói gì thế, căn nhà kia là của em.”

Giá nhà đã bắt đầu tăng, tương lai khả năng sẽ tăng mấy chục lần, cô ta có điên mới đưa cho người kahcs.

Hoắc Hướng Dương trợn trừng mắt không thể tin nổi, Tô Thanh Thanh càng khiếp sợ hơn: “Anh mua nhà cho cô ta?”

Mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ cũng không ngờ Tiểu Liên đột nhiên trở mặt, bước lên định đánh đối phương.

Tiểu Liên đẩy đứa trẻ ra chắn trước mặt mình, đám người kia lập tức không dám động tay, dù sao cũng là con cháu nhà họ Hoắc, bọn họ vẫn còn chút tính người.

Cuối cùng chỉ có thể tự mình đi tìm giấy tờ nhà đất, nhưng sao Tiểu Liên có thể để bọn họ tìm ra.

Trong tình thế lửa xém lông mày, Hoắc Hướng Dương đành phải gọi điện thoại cho người con gái khác.

Tô Thanh Thanh từ khiếp sợ lúc ban đầu đã chuyển sang c.h.ế.t lặng, hóa ra người đàn ông này vẫn luôn đề phòng cô ta, không phải đối phương không mua nhà, cũng không phải không kiếm được tiền, mà tiền kiếm được đều mua nhà cho người khác, đặt dưới danh nghĩa người khác rồi.

Hoắc Hướng Dương phá sản, còn thiếu nợ mấy chục vạn, nuôi ba cô tình nhân bên ngoài, tất cả đều trở mặt.

Tiểu Liên được Hoắc Hướng Dương tín nhiệm nhất, không biết từ khi nào đã đổi tên tất cả giấy tờ nhà đất và tứ hợp viện của bọn họ ở thành phố Yến sang tên cô ta, cũng không thừa nhận đứa trẻ kia là con của Hoắc Hướng Dương.

Còn hai người khác, đều ở Ninh Thị, thật ra chưa mua nhà cho, tuy rằng cũng có một chút tiền, nhưng dù lấy ra cũng không cách nào cứu sống nhà máy, huống chi người ta đều không lấy ra.

Tóm lại, hiện giờ Hoắc Hướng Dương bị chúng bạn xa lánh, mọi người đòi đánh.

Khi nghe được tin này, Tô Nhuyễn đang xoa bụng cảm nhận thai máy với Lộc Minh Sâm.

Lộc Minh Sâm trợn tròn mắt: “Thật sự đang đá anh! Em nói xem là tiểu Bảo Bối hay tiểu Miên Hoa?”

Tô Nhuyễn bật cười: “Làm sao em biết?”

Lộc Minh Sâm nói: “Anh cảm thấy là tiểu Bảo Bối, tiểu Miên Hoa chắc chắn rất ngoan.”

Nói xong lại ra vẻ nghiêm túc, nói với đứa trẻ trong bụng: “Tiểu Bảo Bối, không cho ở trong đó bắt nạt em gái!”

Tô Nhuyễn bật cười, người đàn ông này đúng là càng ngày càng ấu trĩ.

“Anh viết gì cho Tô Thanh Thanh thế?” Tô Nhuyễn tò mò hỏi, trong lễ kỷ niệm đương nhiên cô nhìn thấy Tô Thanh Thanh rồi, đám người mẹ Hoắc bắt mắt như vậy cơ mà.

Tuy rằng cảm thấy buồn cười, nhưng cô không định để ý tới bọn họ, hiện giờ căn bản bọn họ không đáng để cô quan tâm, nhưng cô vẫn nhìn thấy Lộc Minh Sâm viết một tờ giấy, bảo người ta đưa cho Tô Thanh Thanh.

Lộc Minh Sâm thờ ơ nói: “Chỉ tốt bụng nhắc nhở cô ta một câu, thật ra nhà họ Hoắc là cái hố lửa.”

Tuy rằng nhân phẩm của Tô Thanh Thanh không tốt lắm, nhưng không thể phủ nhận cô ta rất biết lăn lộn, để bọn họ dây dưa với nhau, đỡ chạy tới trước mặt ghê tởm người khác.

Tô Nhuyễn cười nói: “Nếu Tô Thanh Thanh không muốn gánh nợ một mình, khả năng vẫn chưa thể ly hôn, sau này có trò hay để xem rồi!”

Như vậy xem ra, nhà họ Hoắc còn thảm hơn đời trước.

Sưu Tầm, 02/01/2025 20:15:49

Lượt xem: 2

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện