{{ msgSearch }}

Chương 565: Phiên ngoại - Mộng đẹp của Tô Thanh Thanh (11)

Trọng Sinh Sau Khi Bị Cướp đoạt Vận May

Tần Hoàng 1093 Chữ 02/01/2025 20:15:49

Tiểu Liên thở dài nói: “Là lỗi của tôi, mấy năm nay tôi chỉ mải chăm con, chậm trễ việc buôn bán.”

Mẹ Hoắc lập tức tiếp lời: “Cháu nuôi con một mình đương nhiên vất vả rồi, chuyện này cháu đã nói trước với dì, chúng ta đều biết.”

Thấy Tô Thanh Thanh nhìn con trai mình chằm chằm, Tiểu Liên kéo con trai ra sau lưng bảo vệ theo bản năng, sau đó ấp a ấp úng, nói: “À, vừa rồi Tiểu Quyên gọi điện thoại cho cháu nói, bây giờ người trong huyện đang cười c.h.ế.t nhà họ Hoắc rồi.”

Mẹ Hoắc sửng sốt: “Làm sao vậy?”

Tiểu Liên liếc mắt nhìn Tô Thanh Thanh một cái: “Trước đây không phải Thanh Thanh tuyên truyền khắp nơi, nói Tô Nhuyễn không thể sinh sao? Kết quả tiết mục vừa chiếu ra, mọi người đều cười nhạo nhà họ Hoắc có mắt không tròng, coi bảo bối là mắt cá, không ăn được nho mới nói nho chua.”

Sắc mặt ba người nhà họ Hoắc lập tức trở nên khó coi.

Tiểu Liên vẫn đang tiếp tục: “Nhà dì còn đuổi việc hết thân thích trong nhà máy ở Ninh Thị, nghe nói người trong huyện đều đang mắng nhà họ Hoắc không phải thứ tốt.”

Cô ta lo lắng kiến nghị: “Hay là tết năm nay mọi người đừng quay về, nếu không thật sự bị đánh đó.”

Mẹ Hoắc lập tức nghĩ đến ở Ninh Thị mình cũng bị Tô Thanh Thanh làm mất hết thể diện rồi. Lại thêm hôm nay trong bữa tiệc, Tô Thanh Thanh công nhiên nghi ngờ người ta không đi chống lũ, hiện giờ xem xong chương trình mới biết vì sao người khác nhìn bọn họ giống nhìn đám thần kinh, thế giới thời trang chỉ lớn như vậy, sau này con trai bà ta ở thành phố Yến cũng không còn mặt mũi nào gặp mặt người khác… Lập tức khí huyết dâng trào: “Sao tao lại cưới đứa sao chổi như mày về nhà chứ? Nhà họ Hoắc chúng tao đúng mà đổ mốc tám đời…”

“Còn nữa…” Hình như Tiểu Liên cũng cảm thấy khó nói nên lời.

“Vẫn còn?” Hoắc Hướng Mỹ hét lên: “Còn gì nữa?”

Tiểu Liên nói: “Hiện giờ trong huyện đang truyền, nói thật ra là anh Hướng Dương không thể sinh con.”

Hoắc Hướng Dương gần như lập tức nhìn về phía Tô Thanh Thanh, sự nghi ngờ trong khoảnh khắc ấy khiến Tô Thanh Thanh không nhịn nổi, bùng phát. Cô ta chỉ thẳng vào con trai Tiểu Liên, quát lên: “Anh nghi ngờ tôi? Anh không thể sinh, sao lại có thằng con hoang này?”

Mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ đều giật mình, mặt đầy chột dạ, nhưng Hoắc Hướng Dương không hề gợn sóng, vẫn nhìn cô gái xinh đẹp trên tivi như cũ, không biết đang nghĩ điều gì.

“Hoắc Hướng Dương!” Tô Thanh Thanh thét chói tai, bước lên trước một tay đẩy tivi rơi xuống đất: “Anh trả lời tôi!”

Một tiếng rầm khiến mọi người giật nảy mình, con trai Tiểu Liên khóc lớn, cô ta vội vàng bế con chạy ra ngoài.

“Mẹ, hai người ra ngoài trước đi.”

Mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ do dự một lát, cũng ra ngoài.

Lúc này Hoắc Hướng Dương mới giương mắt nhìn Tô Thanh Thanh, lạnh lùng hỏi: “Đúng thì sao?”

Hiện tại Tô Thanh Thanh mới phát hiện ra, người đàn ông cùng chung chăn gối với mình gần tám năm lại xa lạ như thế: “Anh… Sao anh lại biến thành người như vậy? Dựa vào đâu đối xử với tôi như thế? Nếu không có tôi, anh có được như ngày hôm nay sao? Sao anh có thể vong ân phụ nghĩa như vậy…”

Vừa nói cô ta vừa bước tới đánh Hoắc Hướng Dương.

Hoắc Hướng Dương vươn tay đẩy ngã cô ta ra đất, giận dữ thét lên: “Nếu không phải do cô, tôi đã phát đạt từ lâu rồi.”

Anh ta nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Thanh: “Cô hỏi tôi dựa vào đâu? Chỉ bằng cô đã tách tôi và Tô Nhuyễn ra!”

Nghe thấy câu này Tô Thanh Thanh sững sờ, ngoài mạnh trong yếu, hỏi: “Anh đang nói gì thế?”

“Đừng giả ngu nữa.” Hoắc Hướng Dương lạnh lùng nói: “Thứ cô nói là mình mơ thấy căn bản chính là đời trước của cô nhỉ? Đời trước tôi cưới Tô Nhuyễn, chúng tôi gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, vợ chồng ân ái, cuối cùng còn là nhà giàu số một tỉnh Đông Lâm đúng không?”

Tô Thanh Thanh thét chói tai: “Không phải, không phải! Anh nói bậy!”

Trong ánh mắt Hoắc Hướng Dương đột nhiên tràn đầy hận ý: “Cô biết điều này, nên cố ý phá hoại hôn sự giữa chúng tôi, vì cô muốn làm bà chủ nhà giàu số một tỉnh Đông Lâm.”

“Cô luôn nhằm vào Tô Nhuyễn không chỉ vì đố kỵ, còn vì cô chột dạ, đúng không? Chột dạ vì đã chia rẽ chúng tôi!”

Hoắc Hướng Dương cả giận mắng: “Chính cô không tự nhìn xem, cô có xứng hay không?”

Anh ta chỉ vào chiếc tivi ngã trên mặt đất, khinh bỉ: “Cô nhìn xem Tô Nhuyễn vì chồng mình chịu khổ biết bao, làm bao nhiêu vì người ta, còn cô thì sao?”

“Ngoài khi hưởng thụ cô nghĩ tới tôi, ngoài trở thành gánh nặng của tôi, cô còn làm được gì?”

Tô Thanh Thanh thét chói tai: “Tôi không làm gì? Cổ phiếu anh mua thế nào? Cửa hàng anh mở th nào? Nhà máy anh dựng thế nào?”

“Những chuyện này đổi lại là Tô Nhuyễn, cô ấy đều làm tốt hơn cô! Nếu không vì cô, tôi có thể kiếm được càng nhiều từ cổ phiếu, đã có thể mở chuối cửa hàng, nhà máy đã kiếm được vài trăm vạn từ lâu rồi!”

Hoắc Hướng Dương nói: “Cô ấy không có tôi giúp đỡ, một mình đã có thể gây dựng sự nghiệp lớn như vậy, nếu có tôi ủng hộ, đương nhiên có thể làm lớn hơn rồi, cho nên đời trước tôi có thể trở thành nhà giàu số một tỉnh Đông Lâm, là vì tôi cưới người vợ hiền Tô Nhuyễn!”

“Có ý gì?” Mẹ Hoắc trốn ngoài cửa nghe lén, không nhịn được đẩy cửa bước vào: “Con có ý gì? Hai đứa đang nói có ý gì?”

Vì hôm nay chịu kích thích quá lớn, mẹ Hoắc chưa có tâm tư hỏi thăm vấn đề kiếp trước kiếp này ly kỳ gì đó, nhưng mà…

Sưu Tầm, 02/01/2025 20:15:49

Lượt xem: 2

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện