{{ msgSearch }}

Chương 121

Tôi được Trùm Trường để ý

Đang Cập Nhật 1013 Chữ 24/01/2025 23:58:46

Tuy rằng cô không thể nhìn ra được rằng Tổng Gia Kỳ có cảm tình với Chu Trừng hay không, nhưng từ trước đến nay Nguyễn Khê vẫn quen phòng ngừa chu đáo.

 

Huống hồ phản ứng vừa rồi của cô cũng không xử oan Tổng Gia Kỳ, rốt cuộc người này bị cái gì vậy, ở trước mặt cỗ nói bạn trai của cô không thích cô đến thế?

 

Cho dù là cô ta tốt bụng nhắc nhở hay không phải vậy thì đều làm cho Nguyễn Khê cảm thấy khó chịu. Cô thật sự không thích có bất kỳ kẻ nào đứng ở t no. trên cao, lấy dáng vẻ biết được hết thảy mà đi nói này nói

 

Hầu như Chu Trừng chưa từng vào bếp nhưng chuyện đơn giản như rửa ớt chuông xanh và cải thìa thì vẫn không làm khó được cậu ấy.

 

“Con người Gia Kỳ là là như vậy, em đừng để ý đến lời của cô ấy." ấy." Chu Trừng suy nghĩ một chút rồi lại nói: “Thực ra hiện tại anh và cô ấy rất ít khi lui tới, trước kia anh không biết em sẽ vui hay không, hiện tại biết rồi nên anh sẽ không nói với cô ấy về chuyện của chúng ta nữa."

 

Nguyễn Khê đang chăm chú cắt khoai tây sợi, nghe thấy vậy thì cười nói: “Cô ấy cũng không nói gì với em, chỉ là chủ đề nói chuyện phiếm giữa con gái với nhau mà thôi." Chu Trừng biết không hỏi được chuyện gì từ Nguyễn Khê nên cũng không tiếp tục nói về chuyện này nữa.

 

Chưa tới bảy giờ, bữa ăn chính thức bắt đầu.

 

Lục Vân Triết ngồi ở trước bàn ăn, có chút khoa trương wow một tiếng: “Vừa nhìn đã biết rất ngon, Nguyễn Khê, còn cái gì mà cậu không biết sao! Hay cậu có chị em gì không, giới thiệu cho tớ đi!" Nguyễn Khê bật cười: "Cậu còn chưa ăn mà.”

 

Tuy rằng cô không cố tình luyện tài nấu nướng vì dù sao trong kế hoạch cuộc sống của mình, cô hoàn toàn không nghĩ tới sau này sẽ quanh quẩn phòng bếp, nhưng cô làm việc gì cũng rất nghiêm túc, trước kia lúc không phải lo lắng về chuyện học tập, CÔ thường xuyên nấu ăn nói chuyện phiếm với mẹ, nhìn lâu cũng biết, lần này tới đầy cũng chuẩn bị rất đầy đủ, tra trước trên mạng, còn tra được không ít cách khiến cho món ăn trở nên ngon hơn, sau khi mọi người nếm thử món ăn cô nấu xong, mắt họ đều sáng lên.

 

Chắc chắn là không ngon bằng nhà hàng nhưng ngon hơn rất nhiều so với tưởng tượng của họ, hơn nữa bây giờ đã bảy giờ tối, họ vừa trải qua kỳ thi nền đã sớm đói đến mức n.g.ự.c dán vào lưng, hương vị món ăn này có thể khiến họ ăn mấy chén cơm.

 

“Đúng rồi, Chu Trừng, sao bố mẹ cậu không ở nhà?" Lục Vân Triết gặm cánh gà, thuận miệng hỏi: “Bây giờ chắc hẳn đã đến giờ tan làm rồi."

 

Nguyễn Khê nghe lời này xong cũng không biểu hiện ra dáng vẻ hứng thú với đề tài này, gắp cho Chu Trừng một cái cánh gà, cười nói: “Thử xem, em cảm thấy hình như hơi mặn, trong nhà anh có lò nướng, lần sau nướng vị Orleans* cho anh."

 

* Vị Orleans: Nước sốt Orleans có vị ngọt và cay, được làm từ tỏi, hành tây, gừng, 'ng, bột ngũ vị hương, ớt bột, bơ sống, dầu hào, muối, đường trăng, hạt tiêu đen, mật ong, cà chua,... Chu Trừng cười với Nguyễn Khê: "Được.”

 

Cậu ấy lại nói với Lục Vân Triết: “Hơn nửa năm nay họ đều ở nước ngoài, hình như là muốn phát triển dự án mới ở nước ngoài, cho nên bình thường trong nhà chỉ có một mình tớ, ban ngày dì sẽ đến dọn dẹp và nấu cơm cho tớ."

 

Dự án ở nước ngoài? Nguyễn Khê không biết chuyện này.

 

Trước đây cô đã đọc qua một số tin tức về việc nhà họ Chu ở bản tin kinh tế và tài chính trên mạng, bố mẹ Chu khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, họ nắm bắt được thời kỳ khởi nghiệp tốt nhất, từ người bình thường phấn đấu đến trình độ hiện tại, thật sự cực kỳ khó khăn và không dễ dàng. Hai vợ chồng này đều là người có năng lực làm ăn, phối hợp với nhau cũng tương đối ăn ý, tầm nhìn cũng độc đáo, cho nên tình hình của nhà họ Chu sau này sẽ càng ngày càng tốt. "Vậy buổi tối cậu ở nhà một mình à?" Lục Vân Triết vốn định đùa giỡn với Nguyễn Khê và Chu Trừng nhưng nhìn thấy gương mặt của Nguyễn Khê thì lại sợ, quả nhiên là nữ thần, ngay cả đùa giỡn cũng có gánh nặng tâm lý, cậu ta quả quyết chuyển đề tài: "Bố mẹ cậu đều ở nước ngoài, chẳng lẽ sau này cậu cũng muốn đi du học sao?”

 

Chu Trừng theo bản năng nhìn Nguyễn Khê một cái, vẫn lựa chọn nói thật: "Đại khái thì có lẽ sẽ đi."

 

Trước khi qua lại cậu ấy đã nói chuyện này với Nguyễn Khê, cô cũng biết.

 

"Sẽ không bị thương như vậy chứ? Vậy cậu và Nguyễn Khê không phải là muốn yêu xuyên quốc gia đấy chứ?"

 

Lục Vân Triết cảm khái một tiếng.

 

Đầu năm nay dù là yêu xa cũng không chịu đựng nổi chứ chứ đừng nói đến yêu xuyên quốc gia, nhất là Nguyễn Khê được hoan nghênh như vậy...

 

Ví dụ điển hình của việc không biết cách nói chuyện là như thế nào, chínhu là như thế này.

 

Nguyễn Khê chủ động nói: “Đó đều là chuyện sau này, cho dù anh ấy đi du học thì cũng không phải là không trở về, lúc tớ được nghỉ học hoặc lúc anh ấy có ngày nghỉ đều có thể gặp mặt mà."

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:58:46

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện