{{ msgSearch }}

Chương 119

Tôi được Trùm Trường để ý

Đang Cập Nhật 997 Chữ 24/01/2025 23:58:46

Nhà của Chu Trừng ở trong khu biệt thự. Khi xe dừng lại trước cổng biệt thự, Lục Vân Triết sợ ngây người: "Chu Trừng, nhà của cậu cũng quá có tiền rồi! Lúc trước tớ biết cậu có tiền, nhưng không ngờ cậu lại giàu như vậy!" So với Lục Vân Triết, thái độ của Nguyễn Khê bình tĩnh hơn nhiều.

 

Bởi vì cô còn có chuyện quan trọng hơn muốn làm. Đó chính là làm quen với nữ quân sư đứng phía sau Chu Trừng. Khi họ đi vào biệt thự, chưa đầy một lát sau thì đã có người đến gõ cửa. Chu Trừng nói với Nguyễn Khê: "Có lẽ là Gia Kỳ đến. Anh không có đưa chìa khóa nhà cho cậu ấy."

 

Cậu ấy cố ý giải thích một câu như vậy, khiến cho Nguyễn Khê có chút dở khóc dở cười.

 

Tổng Gia Kỳ là một cô gái có dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn, vẻ ngoài cũng rất xinh đẹp, nhưng mà có Nguyễn Khê ở bên cạnh, ngũ quan của cô ta chẳng còn rực rỡ nữa.

 

Cô ta mặc một chiếc áo lông dài, màu trắng, trong tay ôm túi làm ấm tay.

 

Nguyễn Khê phát giác được, ngay giây phút cô ta bước vào thì tầm mắt của cô ta vẫn luôn đặt trên người cô.

 

Nhưng mà rất là kỳ lạ, cô không cảm nhận được địch ý của Tống Gia Kỳ đối với cô, trái lại, trong ảnh mắt đều là vẻ tràn đầy tán thưởng. còn có thưởng thức. Đây là có chuyện gì vậy?

 

Dưới yêu cầu của Nguyễn Khê, Chu Trừng chỉ có thể dẫn Lục Vân Triết đến phòng khách để chơi game. Tổng Gia Kỳ thuận thế ở lại, muốn làm trợ thủ cho Nguyễn Khê.

 

Nguyễn Khê cũng không từ chối. Cho dù bây giờ Tống Gia Kỳ không thể hiện ra hảo cảm đối với Chu Trừng, nhưng cô cũng không thể phớt lờ.

 

Chu Trừng còn cố ý gọi Tổng Gia Kỳ ra một bên, rất không khách sáo, nói: "Cậu hỗ trợ nhiều một chút, đừng để em ấy làm một mình."

 

Tổng Gia Kỳ liếc mắt: "Tớ biết rồi, sẽ không bạc đãi nữ thần của cậu đâu.”

 

Trong phòng bếp, Nguyễn Khê đang rửa cánh gà. Tống Gia Kỳ thì đang rửa ớt xanh và rau. Thỉnh thoảng, cô ta sẽ nghiêng đầu nhìn Nguyễn Khê một chút.

 

Nguyễn Khê biết cô ta đang nhìn cô, đúng lúc nghiêng đầu qua, trùng hợp chạm vào ánh mắt của Tổng Gia Kỳ.

 

Sau khi có cảm giác ngượng ngùng vì bị người ta bắt gặp làm chuyện xấu, Nguyễn Khê rất bình tĩnh, rất dịu dàng mà hỏi: "Có chuyện gì không? Có phải mệt mỏi quá không? Hay là cậu đến phòng khách chơi với họ đi. Một mình tớ có thể giải quyết được rồi." Tống Gia Kỳ lắc đầu: "Không mệt, không mệt."

 

Cô ta chỉ là không kiềm lòng được phải cảm khái. Trong tiểu thuyết không miêu tả nhiều về Nguyễn Khê, mặc dù tác giả rõ ràng cũng rất yêu mến nhân vật này. Nhưng mà dù sao thì bút mực cũng không nhiều. Bây giờ, bất thình lình nhìn thấy nhân vật trong tiểu thuyết xuất hiện ở trước mặt mình, Tống Gia Kỳ mới phát hiện. Người này thực sự có bản lĩnh khiến cho người khác khó quên.

 

Quá dịu dàng.

 

Ngũ quan xinh đẹp, tinh tế, giữa hàng mày tràn đầy dịu dàng, nụ cười cũng rất chân thành, lúc nói chuyện thì ăn nói nhẹ nhàng. Tóm lại, tất cả từ ngữ tốt đẹp dùng hết lên người cô, có vẻ vẻ cũng không hề quá đáng.

 

Cô ta thích những em gái dịu dàng, xinh đẹp.

 

So với thưởng thức mấy anh chàng đẹp trai, thật ra đa số con gái càng yêu thích ngắm nhìn mấy cô gái xinh đẹp hơn. Cô ta chính là như vậy. Mặc dù cô t ta yêu người khác phái, nhưng chuyện này cũng không cản trở sự yêu thích của cô ta đối với mấy cô gái xinh đep. "Tôi nghe Chu Trừng nói khoảng thời gian trước cậu ngã bệnh, có lẽ bây giờ sức khỏe tốt rồi nhỉ?" Nguyễn Khê ướp cánh gà, cười hỏi cô ta: "Mùa đông bên này rất lạnh, phải chú ý giữ ẩm."

 

Tống Gia Kỳ chỉ trố mắt trong chốc lát, sau đó thì nói: "Ừm, trước đó sốt cao, còn nhập viện nữa.” 

 

Chỉ cần Nguyễn Khê bằng lòng, cô muốn giữ mối quan hệ tốt với một người cũng không hề khó: "Bên đây đang là thời điểm lạnh nhất trong năm á. Nhưng mà, đợi sang năm thì thời tiết sẽ ấm lên. Đúng rồi, có muốn nấu canh cho cậu không? Uống canh rồi thì thân thể sẽ rất ấm áp.

 

Mỗi khi đến mùa đông, mẹ tôi sẽ thường xuyên nấu canh cho tôi uống, nói là sẽ giảm bớt số lần bị bệnh." Tống Gia Kỳ vội vàng xua xua tay: "Không cần phiên phức như vậy đâu. So với uống canh thì tôi vẫn thích ăn thịt hơn. Cậu muốn làm gà KFC đúng không? Tôi siêu thích ăn luôn!"

 

"Được rồi." Nguyễn Khê cười cười: "Sớm biết cậu thích ăn thì tôi đã mua nhiều cánh gà hơn một chút rồi. Đợi lát nữa kêu các cậu ấy ăn ít một chút, cậu ăn nhiều một chút. Cậu quá gầy, có lẽ nên thêm chút thịt, như vậy sẽ trông xinh đẹp hơn."

 

Hai người nói chuyện phiếm trong chốc lát. Dưới sự cố ý của Nguyễn Khê, Tống Gia Kỳ rất nhanh đã nói chuyện nhiều hơn. Nội dung nói chuyện của hai người cũng càng lúc càng tùy ý. Trải qua phán đoán sơ bộ, Nguyễn Khê cảm thấy nếu như không phải cấp bậc của Tống Gia Kỳ vô cùng cao thì có lẽ cô ta hoàn toàn đơn giản giống như những gì cô ta thể hiện ra.

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:58:46

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện