{{ msgSearch }}

Chương 117

Tôi được Trùm Trường để ý

Đang Cập Nhật 1029 Chữ 24/01/2025 23:58:46

Gió rét lạnh thấu xương, Nguyễn Khê ở trạm xe buýt đợi gần mười phút, đổi mới APP trên điện thoại di động, xe buýt vẫn còn hai trạm nữa mới tới, bởi vì sửa đường và trạm tàu điện ngầm, thật sự đã gây ra rất nhiều bất tiện cho việc đi lại của người khác, xe buýt cũng khó chờ hơn trước.

 

Người đến trễ tiết tự học buổi sáng cũng bị Ba Ba bắt rất nghiêm khắc, lúc này gọi taxi có chút khó khăn, đang lúc Nguyễn Khê không kiên nhẫn chờ xe buýt, cách đó không xa Giang Dịch Hàn chờ một hồi, thầm mắng mình là đồ đần không chút tiến bộ, sau đó thở dài một hơi đạp xe tới gần Nguyễn Khê.

 

"Lên đây đi, tớ đưa cậu đi." Giang Dịch Hàn chỉ chỉ chỗ ngồi phía sau.

 

Nauvễn Khê hơi do dư.

 

Xe buýt có lẽ sẽ lập tức đến, nhưng không biết có thể chen lên hay không, nếu như không chen lên được lại phải đợi mười mấy phút.

 

Hai đời Nguyễn Khê cộng lại đều không thích đến trễ, trong kiếp sống học sinh của cô, số lần đến trễ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

 

"Vậy cảm ơn cậu." Nguyễn Khê cũng không tiếp tục xoắn xuýt nhăn nhó, ngồi lên yên sau của xe đạp.

 

Giang Dịch Hàn cong khóe môi: "Vậy cậu ngồi yên. Buổi sáng hơi lạnh, đừng bị gió lạnh thổi bị cảm."

 

Cậu không có kiên nhẫn ngồi xe buýt, dù thời tiết lạnh, cậu vẫn đạp xe đạp đi học, trừ khi là gặp phải trời mưa to.

 

Hai người đều không nói lời nào, nhưng Nguyễn Khê có thể cảm giác được được tâm trạng của Dịch Hàn Hàn rất tốt, thậm chí còn đang ngâm nga bài hát.

 

Nguyễn Khê ngồi lên xe Giang Dịch Hàn chưa được bao lâu, một chiếc xe màu đen đi theo sau lưng.

 

Hôm nay Chu Trừng cũng là hưng phấn tức thời, thấy thời gian còn sớm, muốn lái xe đi đường này, sở dĩ không báo cho Nguyễn Khê là sợ lúc ấy cô đã đi ra ngoài hoặc là đã lên xe buýt, cũng sợ gặp phải kẹt xe để cho cô đợi lâu, chỉ muốn thử vận may, khi nhìn thấy Nguyễn Khê còn đang đứng chờ ven đường, cậu mới lấy điện thoại di động từ trong túi ra chuẩn bị gọi điện thoại cho cô, kết quả điện thoại còn chưa thông qua, đã thấy cổ ngồi lên xe Giang Dịch Hàn.

 

Thật ra trong lòng cậu biết Nguyễn Khê không thích Giang Dịch Hàn, cũng biết bình thường hai người bọn họ rất ít tiếp xúc, những cậu luôn luôn nhịn không được nghĩ đến một ít chuyện dép lê, ly nước.

 

Giống như bây giờ, rõ ràng cậu cũng biết mỗi ngày Nguyễn Khê đều ngồi xe buýt đi học, nhưng mà bên trong vẫn có một giọng nói đang tiến hành chất vấn, rốt cuộc đây là lần thứ mấy cô ngồi xe đạp của anh, chính mắt cậu nhìn thấy đã có hai lần, lúc không thấy thì sao? Chu Trừng cũng rất muốn lái xe vượt qua, để Nguyễn Khế ngồi xe của cậu, nhưng lời đến bên miệng lại nuốt xuống.

 

Cậu ta không phải là người như vậy, cậu cũng không làm được chuyện như thế, như vậy sẽ khiến cho Nguyễn Khê xấu hổ, đúng không?

 

Vì để tránh cho cảnh tượng như thế xuất hiện, thậm chí cậu nói với lái xe: "Chú Lưu, chúng ta đi cổng sau đi, không đi cổng trước." Lái xe lên tiếng, rẽ phải ở giao lộ phía trước, Chu Trừng ngồi trên xe, nhìn Nguyễn Khê ngồi ở sau xe của Giang Dịch Hàn cách tầm mắt của cậu càng ngày càng xa.

 

Giang Dịch Hàn đạp xe đạp vừa vững vàng vừa nhanh chóng. Ngồi trên xe đạp tất nhiên phải hứng gió lạnh, Nguyễn Khê cảm thấy mặt mình sắp đông cứng luôn rồi, chỉ là khi tới cổng trường học, nhìn đồng hồ, cách giờ vào buổi tự học sáng còn tâm mười phút, cô lập tức thỏa mãn, ngoài miệng cũng rất khách sáo nói: "Cảm ơn cậu.”

 

"Không có gì." Giang Dịch Hàn ở cổng trước trường học cửa, xem như tạm thời tách ra Nguyễn Khê, cậu đi nhà xe, cô thì đi về phía lầu dạy học.

 

Giang Dịch Hàn khóa kỹ xe ở nhà xe, đứng thẳng người, lại thở dài một hơi.

 

Sau khi Nguyễn Khê đến phòng học, phát hiện lớp học có một phần nhỏ bạn bè còn chưa tới, đến mùa đông, rời giường vốn là một việc khó khăn, mà họ vẫn là một đám học sinh lớp 12 thiếu ngủ nghiêm trọng, ai mà không nhớ nhung ổ chăn ấm áp.

 

Chân trước cô vừa tới, chân sau Chu Trừng mang theo bữa sáng tiến vào, cậu đi đến chỗ ngồi bên cạnh cô, cười nói: "Đây là sữa đậu nành do dì trong nhà nấu, thơm hơn bên ngoài, em thử một chút, anh không bỏ nhiều đường, dì có bỏ thêm táo đỏ và hạch đào vào nấu cùng, anh đã thử qua, mùi vị cũng ổn."

 

"Vậy chắc chắn uống rất ngon." Nguyễn Khê thích uống sữa đậu nành, Chú Trừng cũng biết khẩu vị của cô một chút.

 

Chu Trừng nhìn thoáng qua bên ngoài phòng học, thừa dịp Ba Ba còn chưa tới, anh lại nói: "Hôm nay em tới sớm hơn so với hôm qua, con đường kia không bị kẹt nữa hả?"

 

Nguyễn Khê đang thu dọn sách giáo khoa, nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía Chu Trừng.

 

Trường học nhiều người như vậy, vừa rồi người thấy cô và Giang Dịch Hàn đi học cùng nhau cũng không ít, cá nhân cô thật không hi vọng Chu Trừng có quá nhiều hiểu lầm đối với cô và Giang Dịch Hàn, dù là cô và Giang Dịch Hàn bây giờ về cơ bản đã nói chuyện gì nhiều, nhưng cô không muốn chôn xuống tai hoạ ngâm, chí ít, có muốn cho Chu Trừng một cái ấn tượng thẳng thắn.

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:58:46

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện