{{ msgSearch }}

Chương 116

Tôi được Trùm Trường để ý

Đang Cập Nhật 1092 Chữ 24/01/2025 23:58:46

Hoắc Văn Đạt cũng không phải là người không có ánh mắt, chỉ là đối với cậu ta mà nói, chuyện Giang Dịch Hàn có người mình thích đã khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của cậu ta một cách sâu sắc. Thế là, dù sắc mặt đại ca đã không tốt lắm, cậu ta vẫn ở đó nói bla bla không ngừng: "Đại ca, nghe theo ý của anh, chị dâu đã có bạn trai rồi? Việc này cũng không sao, có câu nói rất hay, chỉ cần vung cuốc giỏi thì không có góc tường nào là không đào được*. Xét về chiều cao và mặt mũi của đại ca, đó chính là chuyện trong vài phút, chị dâu chắc chắn sẽ thích anh!"

 

(*): Đào góc tường: Là từ ngữ ẩn dụ chỉ việc cướp người yêu của người khác.

 

Giang Dịch Hàn nhìn cậu ta như nhìn một tên thiểu năng, cuối cùng vỗ vỗ bờ vai của cậu, nói lời thấm thía: "Tôi tương đối tin tưởng thiên đao tốt luân hồi*. không tin ngẩng đầu nhìn."

 

(*): Cả câu: Thiên đạo hảo luân hồi, trời xanh có bỏ qua cho ai. Có nghĩa như gieo gió gặt bão, gieo nhân nào gặp quả đấy.

 

"Có ý gì?" Vẫn chưa hiểu rõ ràng câu này, Hoắc Văn Đạt truy hỏi.

 

"Hôm nay cậu đào góc tường của người khác, về sau cũng sẽ có người đến đào góc tường của cậu." Giang Dịch Hàn dừng một chút, còn nói, "Vẫn nên đào tạo tam quan của cậu đúng đắn một chút. Cái tư tưởng này của cậu rất là nguy hiểm nha!"

 

Hoắc Văn Đạt nghe xong lời này, không biết là nên nói mình thiểu năng hay là nói đại ca chính trực vĩ đại nữa.

 

Phải biết đám người bọn họ, cũng không phải chưa từng thích qua con gái đã có người yêu, nhưng ai để ý, ngược lại càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh, cảm thấy nếu có thể đào được góc tường, vậy đó một chuyện khiến cho người tự hào, từ khía cạnh nào đó có thể xác nhận mị lực của mình không phải sao? Đại ca lại khen ngược, thế mà còn tới giáo dục cậu, để cậu chấn chỉnh lại tam quan, Hoắc Văn Đạt hơi kinh ngạc đồng thời cũng yên lặng.

 

Đúng vậy, ai mà không sợ thiên đạo luân hồi, suy nghĩ kỹ một chút, nếu như cậu ta bị người khác đào góc tường, chuyện này không khác gì đào mộ tổ tiên của cậu, quá tổn thương tôn tốn nghiêm của đàn ông!

 

Kỳ thật Giang Dịch Hàn cũng không chính trực như cậu biểu hiện ra như vậy, một mặt là cảm thấy việc đào góc tường người khác này không quá chân chính, không khác tiểu tam là bao, mà xưa nay cậu lại ghét nhất tiểu tam, mặt khác là tự mình biết mình, coi như cậu vung cuốc giỏi hơn nữa, Nguyễn Khê cũng sẽ không phản bội cậu ta.

 

Nguyễn Khê là người đối với chính mình cũng rất nghiêm khắc, thời gian làm hàng xóm cùng với cô dài như vậy, cậu coi như hiểu rõ cô, nếu như cô đã chọn trúng Chu Trừng, đồng thời còn hẹn hò với cậu ta, trừ phi có nhân tố bất khả kháng, nếu không cô sẽ không thể nào chia tay được. 14090

 

Tựa như cô nói với cậu như thế, cậu thích sẽ không tạo thành bối rối gì với cô, coi như thích cô, đó cũng là làm chuyện vô ích.

 

Giang Dịch Hàn cảm thấy Hoắc Văn Đạt không quá thích hợp làm hốc cây, thế là cái đề tài này nói đến đó là ngừng, anh không có ý định tiếp tục nói nữa.

 

Ghé vào trên bàn học, anh vuốt vuốt kẹo cao su Extra trong tay, thật ra trong lòng đã có tính toán, mặc dù anh thích Nguyễn Khê, nhưng cũng chưa thích đến mức muốn vi phạm nguyên tắc của mình, anh cũng không nghĩ đến việc đi phá hủy mối quan hệ của cô và Chu Trừng, về sau vẫn nên cố gắng giữ khoảng cách. Trước mắt việc quan trọng nhất là học tập cho giỏi, còn sau này...

 

Anh nhịn không được nghĩ c ở trong lòng, có lẽ tương lai Nguyễn Khê và Chu Trừng tách ra thì sao?

 

Hay là chờ đến lúc đó, anh lại biểu lộ rõ ý nghĩ sâu trong nội tâm mình.

 

Giang Dịch Hàn cũng không ngốc, trong lúc chưa nghĩ rõ ràng tại sao mình muốn quấn lấy Nguyễn Khê, anh có thể không cần mặt mũi, dù cô châm chọc hoc anh a anh cũng có thể tiếp nhận, nhưng một khi i nghĩ thông suốt, bị người nói trắng ra, anh liên không muốn như vậy.

 

Nghĩ rõ ràng lại giả bộ hồ đồ, anh không thể làm điều đó.

 

Thời gian đột nhiên trở nên bình thản. Mỗi ngày Giang Dịch Hàn vẫn đến nhà Nguyễn Khê ăn cơm, nhưng nhưng hai người ngoại trừ giao lưu cần thiết bên ngoài, trên cơ bản cũng không nói chuyện, có có đôi khi anh nhìn thấy Nguyễn Khê ở trong xe Chu Trừng, cũng làm như không thấy.

 

Tình cảm giữa Chu Trừng và Nguyễn Khê cũng sâu đậm hơn trước. Từ khi đi nhà Nguyễn Khê ăn cơm, nghe Nguyễn Khê nói những lời kia, Chu Trừng cũng sẽ không nhắc đến Giang Dịch Hàn ở trước mặt cô, dù cho ngẫu nhiên yau gặp phải khi chuyển thùng đựng nước, hai học sinh nam cao lớn cũng không nói lời nào, ai cũng không muốn chủ động xảy ra mâu thuẫn với đối phương.

 

Theo thời tiết càng ngày càng lạnh, rời giường sớm vào mỗi buổi sáng thành một việc khó khăn.

 

Nguyễn Khê chủ động động nó nói với Chu Trừng để buổi sáng cậu ấy không cần đến đón cô đi học, con đường từ nhà Chu Trừng đến nhà Nguyễn Khê cũng bắt đầu sửa chữa lại, hơn nữa gần đây còn đang xây trạm tàu điện ngầm, con đường vốn rất rộng rãi bỗng nhiên thu hẹp lại, đoạn đường lúc đầu không thể nào kẹt xe cũng trở nên tắc nghẽn, có mấy lần Chủ Trừng tới đón cô đi học, để Nguyễn Khê ở ven đường mười mấy phút, suýt nữa đến trễ, đây là chuyện không có cách nào khống chế, trong lòng Chu Trừng cũng hiểu rõ, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:58:46

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện