{{ msgSearch }}

Chương 205: Ngươi đi đi, cứ như bị thần kinh vậy.

Tiểu Sư Muội Nói Thần Kinh Cũng Là Thần

Ái Cật Thương Thái Thuỳ Nhĩ Thỏ 1547 Chữ 19/01/2025 13:21:58

Khuôn mặt Lý Thiên Xuyên lộ ra vẻ xui xẻo lui về sau, không ngừng phủi y phục, chỉ sợ bị dính tro cốt người chết.

Một tay Khương Trúc ôm bình, tay kia nắm bột Nham Hôi Hoa, trừng mắt kêu la om sòm: “Nào, tới nữa không, tới lần nữa thì ta vẫn còn ông tổ, ông cố tổ, bà tổ, bà cố tổ, bà nội, ông nội…”

Ma Vương và Lôi Thần quỳ trên đất, cười đến mức không chịu được nữa: “Không phải chứ, ta sắp cười đến hết hơi rồi, gia tộc ngươi nhiều người như vậy, có rắc trong ba ngày ba đêm cũng không hết được."

Sắc mặt Lý Thiên Xuyên lúc xanh mét lúc trắng bệch, chửi bới ầm ĩ: "Ngươi đi đi, cứ như bị thần kinh vậy."

Khương Trúc chỉ vào bọn họ, ôm bình đi một bước quay đầu tận ba lần: “Không cho ngươi một bài học, ngươi thật sự cho rằng ta dễ bắt nạt sao, phải biết tôn trọng người chết, tiểu tử ngươi nhớ đấy.”

Mấy người Công Thiên Tinh: "..."

Tôn trọng người c.h.ế.t gì chứ.

Đây không phải là bị thần kinh sao?

Thấy người đã đi xa, Công Thiên Tinh lắc đầu, lấy ra một đôi giày bằng sắt đen xỏ vào: “Thôi, bỏ đi, chúng ta nên lên núi sớm thôi.”

Khương Trúc ôm “hũ đựng tro cốt” sang một bên đi ra chỗ khác, nàng sờ cằm: “Phương pháp này cũng có tác dụng đó. Hai ngươi tìm kỹ một chút, tìm thêm Nham Hôi Hoa đi.”

Sau khi Ma Vương và Lôi Thần cười xong, bọn họ cũng không dám xem thường uy lực của Nham Hôi Hoa nữa, mà tìm kiếm rất cẩn thận.

Sau khoảng một nén nhang, Khương Trúc lại tìm thấy vài cây Liệt Hỏa thảo, nhét toàn bộ vào túi trữ vật, sau đó chuẩn bị lên núi.

Dưới chân Diễm Nham sơn có một bia đá, lấy bia đá làm ranh giới. Mặt đất phía sau bia đá nứt ra những đường trông giống như bị mạng nhện bao phủ, dung nham tràn ra từ những vết nứt.

Tuy nhiên, toàn thân Khương Trúc và Ma Vương được bao bọc bằng lớp đá rắn chắc, như thể đang mặc áo giáp, vì vậy khi đặt chân lên mặt đất họ không có cảm giác gì, thậm chí hơi nóng cũng không thể xuyên qua.

Diễm Nham sơn rất hoang vắng, chỉ có đá và dung nham, phải đi rất lâu mới có thể gặp được sinh vật sống.

Yêu quái đá Ma Vương cầm giá chữ thập Lôi Thần dẫn đường ở phía trước. Chẳng mấy chốc, phía sau một đống đá lớn vang lên âm thanh đánh nhau.

Nghe tiếng có vẻ không ít người đang ở đó.

Khương Trúc chỉ đứng nhìn từ xa, chứ không vội vàng qua đó.

Đúng là oan gia ngõ hẹp, nhanh như vậy đã gặp lại nhóm ba người Công Thiên Tinh, nhưng bây giờ bọn họ đang đánh nhau với mấy tu sĩ khác.

Khương Trúc chép miệng, xoay người muốn rời đi, nhưng Quảng Ngọc Hàn rất tinh mắt, mới đó đã nhìn thấy bọn họ.

Mẹ kiếp, hai tên yêu quái đá này chắc chắn là đá ở trên Diễm Nham sơn tu luyện thành hình người, nếu không sao có thể đi như trên mặt đất bình thường, mà không sợ bỏng.

Vì thế nàng ta vội vàng hét lên: "Yêu quái tro... à không, yêu quái đá, các ngươi mau tới giúp bọn ta, bọn ta sẽ trả thù lao cho ngươi."

Yêu quái đá —Khương Trúc xua tay, tức giận nói: “Không giúp, ta phải giữ lại tro cốt để bảo mạng.”

Quảng Ngọc Hoàn vội vàng hét lên: "Bọn ta sẽ đưa các ngươi đi Kim Hỏa Động Phủ!"

Sợ nàng không hiểu ý, nàng ta còn giải thích thêm: “Kim Hỏa Động Phủ là một đại bí cảnh của nhân tu bọn ta, trong đó có rất nhiều bảo bối, các ngươi giúp bọn ta xua đuổi họ, bọn ta sẽ đưa các ngươi đến đó.” ."

Khương Trúc chợt dừng lại.

Kim Hỏa Động Phủ cũng ở đây?

Lần cuối cùng Vô Sắc Phật Đồng xuất hiện là ở Kim Hỏa Động Phủ!

Nàng nheo mắt, lập tức quay lại: "Động Phủ gì ở đây chứ, ta chỉ là thích giúp đỡ người khác mà thôi."

Nàng không sợ ba người trước mặt lừa gạt mình, dù sao lúc bọn nàng gặp chuyện trong đại bí cảnh Cửu Trọng họ cũng không lợi dụng lúc người khác gặp nạn.

Hơn nữa, cho dù bọn họ thật sự lừa gạt nàng, vậy cũng không thiệt, ít nhất nàng cũng có thông tin về Kim Hỏa Động Phủ, mặt dày đi theo bọn họ là được.

Người bên kia thấy lại có hai tên yêu quái đá đến giúp đỡ, lập tức cảm thấy không ổn.

Bởi vì bọn họ đều phải xỏ giáp sắt lạnh dưới chân mới dám bước chân vào nơi đây, nhưng hai người gọi là yêu quái đá này lại không cần.

Quả nhiên, trước ánh mắt của mọi người, Khương Trúc cúi xuống nhặt một nắm dung nham trên mặt đất, đuổi theo người kia mà ném.

Mặc dù dính một chút dung nham không gây tử vong, nhưng lại rất đau đớn, nếu không các tu sĩ trên Diễm Nham sơn cũng không đến mức phải mang giáp sắt lạnh.

Một nắm này mà ném lên người, lại chẳng bong tróc cả da.

Vì vậy, cho dù đối phương có sáu Kim Đan, bọn họ cũng chỉ có thể vội vàng né tránh, không phải là họ không tấn công lại, mà là do yêu quái đá quá linh hoạt, hoàn toàn không thể đánh trúng, ngược lại khiến họ tức muốn chết.

Khương Trúc vừa đuổi theo, vừa hét lên ầm ĩ: “Còn dám qua đây, ta sẽ gọi bà lão dung nham kế bên xử lý các ngươi đó.”

"..."

Bọn người Công Thiên Tinh rất quen thuộc với chiêu thức này.

Rắc tro cốt không có tính sát thương lớn, nhưng tính xúc phạm lại rất lớn.

Bây giờ thay bằng ném dung nham, có thể nói là vừa có tính sát thương vừa có tính xúc phạm.

Ma Vương học tập rất nhanh, ngay lập tức nắm bắt được tinh túy, hắn cầm dung nham trong tay đuổi theo sáu người kia, Lôi Thần cũng dùng kiếm khều dung nham hất về phía bên kia.

Học theo dáng vẻ Khương Trúc vừa hất vừa gào lên: "Ta sẽ gọi bà lão dung nham xử lý các ngươi."

Người một nhà đầy đồng bộ, ai nấy đều điên như nhau.

Sáu Kim Đan đó bị mấy người Khương Trúc đuổi chạy tán loạn, chỉ sợ sẽ bị dính.

Trong phút chốc, cảnh tượng trở nên có chút hài hước.

Tên cầm đầu ra sức xúi giục Khương Trúc: “Chờ một chút, bọn ta cũng có thể đưa các ngươi đến Kim Hỏa Động Phủ, hơn nữa chỉ cần g.i.ế.c được họ, ta sẽ chia cho các ngươi một nửa đống đồ chúng ta lấy được, các ngươi giúp bọn ta.”

Còn chưa đợi mấy người Công Thiên Tinh ngăn cản, Khương Trúc đã dừng lại, nhún vai, nói: “Ta đã đồng ý với họ rồi, ta phải giữ lời, hơn nữa ta là yêu quái đá tu Phật, tiền tài bất chính ta không thể lấy."

Đối phương: "?"

Thật là sống lâu thì cái gì cũng gặp, một yêu quái đá, còn tu Phật sao.

Mấy người Công Thiên Tinh: "?"

Đợi một chút, ngươi tu Phật mà ngươi còn rắc tro cốt của tổ tiên khắp nơi?

Nạn nhân đầu tiên Lý Thiên Xuyên thực sự muốn lớn tiếng hỏi: Ngươi xem lại trạng thái tinh thần của ngươi đi, giống tu Phật ở đâu chứ...

"Các ngươi có đi hay không? Không đi ta sẽ gọi người đấy."

Khương Trúc áng chừng chỗ dung nham trong tay, thăm dò ném về phía trước, dọa đối phương đến nỗi sắc mặt biến đổi, lùi tận mấy bước về phía sau.

Nhận thấy đối phương đang trêu đùa họ, tên cầm đầu tức giận đến xanh mặt, không cam tâm nhưng lại bất lực, chỉ có thể chỉ trừng mắt nhìn ba người Công Thiên Tinh hung hăng nói: “Coi như các ngươi gặp may!”

Nói xong, hắn ta dẫn người bỏ chạy mà không thèm ngoảnh lại.

Ma Vương đang vui vẻ không muốn thả họ đi.

Khương Trúc ném dung nham trong tay đi, vỗ hai tay, thúc giục: "Được rồi, xong rồi, dẫn bọn ta đến Kim Hỏa Động Phủ."

Ba người cũng không lãng phí thời gian, đi phía trước dẫn đường.

“Trong Kim Hỏa Động Phủ có Vô Sắc Phật Đồng đúng không?” Khương Trúc không sợ bọn họ biết mục đích của mình.

Nếu như không có xung đột lợi ích thì sau khi vào còn có thể hợp tác tiếp.

Công Thiên Tinh hơi dừng chân lại.

Thực sự là một yêu quái đá tu Phật sao.

Khẽ thở dài trong lòng, Tu Tiên giới này thực sự không thiếu cái lạ mà.

Công Thiên Tinh: “Trong nhân tu bọn ta truyền như thế này, mấy năm trước có một số tu sĩ vào Kim Hỏa Động Phủ, nói rằng đã nhìn thấy, nhưng không ai chắc điều đó là thật hay giả.”

Trong mắt Khương Trúc lộ ra chút vui mừng.

Có hy vọng!

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:21:58

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện