{{ msgSearch }}

Chương 309

Suối Tiên Trong Mơ

Đang Cập Nhật 1122 Chữ 19/01/2025 13:24:17

Lúc này ăn sáng xong, Xu Xu nói với Thôi thị muốn tới đào viên.

Tống Ngọc Đình cũng nói: “Tam tỷ, ta đi cùng tỷ.”

Mỗi ngày hắn ngoài việc đọc sách thì cũng không còn gì để làm.

“Được, Tứ đệ cùng đi.”

Vì thế tỷ đệ hai người dẫn mấy tiểu nha hoàn tới hái hoa đào.

Có bọn nha hoàn giúp đỡ, hái cũng rất nhanh, rất nhanh đã hái được mấy rổ, lúc này báo xa-li và sư tử trắng cũng chơi với nhau trong vườn đào.

Xu Xu đang muốn quay về Thấm Hoa viện, lại thấy một cô nương mặc hồng y đầu búi tóc nhỏ cùng đám nô bộc đi tới đây.

Cô nương xinh đẹp này không phải ai khác, chính là Phù Hoa, tiểu công chúa Tiêu Thận quốc.

Xu Xu cầm giỏ hoa đào nhìn Phù Hoa, sao tiểu công chúa lại đến phủ Quốc Công?

Phù Hoa cũng nhìn thấy Xu Xu đứng dưới gốc cây đào, hơi hơi run rẩy, mỗi lần nhìn thấy Bảo Phúc huyền quân này thì nàng ta đều kinh diễm.

Lúc cung yến nàng mặc trang phục của huyền quân, dung mạo khuynh quốc, lúc này lại giống như phù dung trong nước, vô cùng mềm mại.

Ánh mắt Phù Hoa dừng lại ở mấy sủng vật bên cạnh Xu Xu, nàng ta bước lại gần.

Một con là báo xa-li, con còn lại chính là sư tử trắng, chuẩn xác mà nói báo xa-li cũng rất được, lông màu vàng, đôi mắt cũng vàng đồng uy phong lẫm liệt, còn được nuôi tốt hơn Tướng Quân của nàng ta, Phù Hoa hừ một tiếng, bước nhanh tới trước mặt Xu Xu

Xu Xu đặt rổ ở bên chân, sau đó phúc thân, “Bái kiến công chúa điện hạ.”

Phù Hoa hừ một tiếng, “Đứng lên đi.”

Xu Xu đứng dậy, “Không biết hôm nay công chúa tới phủ Quốc Công có chuyện gì?”

Nàng ta tiến vào của phủ Quốc Công cũng không ai dám ngăn đón, mấy người thông bẩm chỉ nhìn nhau, nhìn tiểu công chúa trực tiếp vào phủ Quốc Công.

Phù Hoa trầm mặc rồi nói: “Mấy ngày trước luận võ ở bữa tiệc trong cung, ta có chút không phục, nên muốn so tài với ngươi một lần nữa.”

Lúc này đổi thành Xu Xu trầm mặc, cũng may Phù Hoa nhanh chóng bị hoa đào của Xu Xu hấp dẫn lực chú ý, nàng ta hiếu kỳ nói: “Ngươi hái hoa làm gì?”

Xu Xu trả lời, “Làm tương hoa đào.”

Mắt Phù Hoa sáng lên, “Tương hoa đào có thể ăn không? Có phải ăn ngon lắm không?”

Xu Xu nói: “Có thể mỹ dung dưỡng nhan, còn có bổ dưỡng thân mình.”

Hai người nói chuyện, báo xa-li và sư tử trắng ngồi chồm hổm bên chân Xu Xu, Tướng Quân Phù Hoa mang đến ngồi đối diện.

Ba con thú cũng không tranh đấu, chỉ bình yên ngồi đó.

“Ta có thể ở đây làm cùng ngươi không?” Rốt cuộc Phù Hoa vẫn là một tiểu cô nương, nháy mắt đã bị tương hoa đào hấp dẫn lực chú ý, “Tiêu Thận quốc chúng ta chỉ có rượu hoa đào, hơn nữa uống cũng không ngon tí nào, rất cay mà còn độc nữa.” Nàng ta cũng không thích nên không bao giờ uống tiếp.

Xu Xu cười nói: “Nếu công chúa muốn xem thì đương nhiên là có thể.” Chỉ là một cô gái khờ dại ngây thơ.

Phù Hoa cao hứng nói: “Ta ở đây cùng ngươi.”

Hoa đào cũng đã hái xong, Xu Xu liền dẫn tiểu công chúa và bọn nha hoàn quay về Thấm Hoa viện, ba con mãnh thú cũng đi theo, chúng nó lúc này rất dịu ngoan, làm sao còn có thể gọi là mãnh thú.

Phù Hoa cũng không nghĩ Tướng Quân có thể ở chung với con thú khác như vậy, nếu lúc trước nó vào núi gặp mãnh thú, nó sẽ săn mồi rất hung tàn.

Trở về phòng bếp nhỏ của thấm hoa viện, Xu Xu bận rộn rửa hoa đào, Phù Hoa cũng hỗ trợ, còn đùa rất vui vẻ.

Rửa xong còn phải làm tương, buổi chiều mới có thể nghiền được.

Lúc này cần đào một hố đất, rồi đặt hoa đào vào trong đó .

Đã tới buổi trưa, Phù Hoa cũng không muốn hồi cung, nói với Xu Xu: “Ta ở lại phủ Quốc Công dùng cơm trưa, buổi chiều giúp ngươi nghiền hoa đào được không?”

Đôi mắt nàng ấy trông mong nhìn Xu Xu, sao Xu Xu dám cự tuyệt đích, tiếp xúc nửa ngày nàng phát hiện tâm tính tiểu công chúa thật đơn thuần.

Xu Xu chỉ có thể nói ‘được’.

Mấy ngày trước Xu Xu vừa nghe Trình tiên sinh nói qua về thói quen ẩm thực của Tiêu Thận quốc, buổi trưa còn cố ý để phòng bếp làm đồ ăn của Tiêu Thận quốc, canh cá chua.

Xu Xu hiếu khách, cảm thấy tiểu công chúa ngàn dặm xa xôi tới Đại Ngu thì cũng nên chiêu đãi.

Canh cá chua chỉ cần để thịt bò và một ít nguyên liệu khác để hoàn thành, canh cay ngon miệng, cũng có mùi nhè nhẹ, là mùi hương liệu.

Lúc làm Xu Xu còn dùng chút cam lộ, cam lộ đều để ở vườn đào, buổi chiều Xu Xu còn phải dùng chúng nó nghiền lẫn với hoa đào.

Phù Hoa ở phòng bếp nhỏ hỗ trợ, đợi đến khi canh cá chua làm xong thì mặt nàng ấy đã đỏ bừng, nếm thử một ngụm, sau đó nước mắt rơi xuống như mưa, nàng ấy khóc ròng nói, “Canh cá này ngươi làm mùi vị thật sự rất giống mẫu phi ta làm, ta nhớ mẫu phi .”

Xu Xu bị dọa, vội vàng nói: “Công chúa đừng khóc .”

Phù Hoa tiếp tục khóc, “Mẫu phi của ta đã qua đời cách đây không lâu. . . . . .”

Xu Xu thở dài, cũng không khuyên, đợi đến lúc Phù Hoa khóc xong, lại để cho nha hoàn mang nước ấm cho công chúa rửa mặt.

Phù Hoa thật sự ngượng ngùng, không hé răng.

Thôi thị biết Công chúa Tiêu Thận ở phủ Quốc Công dùng cơm trưa, cũng biết nàng ấy không muốn ăn cùng nhiều người, cho nên để cho Xu Xu và Phù Hoa cùng ăn với nhau.

Hai Tiểu cô nương ăn xong thì cùng tán gẫu.

Lúc dùng bữa Xu Xu không thể nào nói chuyện, Phù Hoa nói rất nhiều, còn hỏi Xu Xu, “Có phải cái người Ninh phi trong hoàng cung không thích ngươi không? Đã nhiều ngày bà ta ngầm nói xấu ngươi trước mặt ta.”

Chú thích: Vì nhân vật công chúa là người tốt nên bọn mình quyết định chuyển đổi xưng hô 

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:24:17

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện