{{ msgSearch }}

Chương 308

Suối Tiên Trong Mơ

Đang Cập Nhật 1230 Chữ 19/01/2025 13:24:17

Hai ngày sau đó, Xu Xu vẫn như thường lệ, buổi sáng đi theo Trình tiên sinh để học tập, Trình tiên sinh cũng biết được Tiêu Thận quốc tới chơi, bà ấy còn cố ý nói một vài cái phong tục tập quán của Tiêu Thận quốc cho mấy vị cô nương trong phủ nghe.

Tiêu Thận quốc thờ phụng quỷ thần, rất thịnh hành cổ thuật, trên người có đeo những vật lạ, tín ngưỡng, ăn, mặc, ở, đi lại của họ đều khác với Đại Ngu.

Xu Xu nghĩ rằng đó là thật, mặc kệ là kiểu tri thức gì thì nó cũng luôn có cái đúng.

Trình tiên sinh dạy dỗ nghiêm túc, dạy hai ba ngày, tóm lại nàng cũng biết được một chút lễ nghi khi ăn và cả những kiêng kị.

Trình tiên sinh sau khi thành thân cũng dạo chơi khắp nơi hai ba năm nay, cũng đã tới Tiêu Thận quốc, nếu không bà ấy cũng không biết được mấy cái này.

Hai ba ngày này, Xu Xu vẫn ăn xong bữa trưa thì tới Đức Thiện Đường.

Kỳ thật y thuật của nàng đã tốt hơn Đại sư huynh Phù Vinh Xuân rất nhiều, nhưng học thì không có giới hạn, y học là như thế, Xu Xu học mấy cái này thì nhanh, sách thuốc trong phòng Phục thần y nàng đọc được một nửa.

Rất nhiều loại bệnh mà nàng có thể tự chẩn bệnh, một vài chứng bệnh quá khó còn chưa từng gặp thì nàng cũng chưa biết được.

Nhưng Phục thần y hiểu rõ, cho dù đồ nhi chưa tiếp xúc với mấy chứng bệnh khó, nhưng nếu gặp thì nàng cũng có thể khám và chữa được.

Xu Xu ngày nào cũng vậy, phần lớn những người trong kinh thành đã biết nàng định thân với Thục Vương, dù sao bữa tiệc trong cung nàng cũng ngồi ở phía sau Thục Vương.

Mấy người quen Thôi thị cũng hỏi bà, Thôi thị không gạt, chuyện này khẳng định không thể che giấu, đã hợp bát tự, lại chỉ có mấy ngày nữa là đưa sính lễ tới.

Chuyện không giấu được thì Thôi thị cũng thừa nhận, vì thế chỉ trong mấy ngày, mấy người trong kinh thành đều biết chuyện Xu Xu đính hôn với Thục Vương.

Cũng bởi vậy mà trong kinh thành nơi nơi đều là người nghị luận.

“Tống Tam cô nương đá đính hôn với Thục Vương, sao còn cả ngày tới Đức Thiện Đường chẩn bệnh?”

“Không biết nữa, về sau cũng là Vương phi, xuất đầu lộ diện như vậy có phải làm tổn hại đến uy nghiêm hoàng gia không? Hơn nữa nàng là một cô nương cả ngày ra ngoài, nhỡ gặp phải người xấu thì thế nào?”

“Các ngươi chưa nghe nói sao? Tống Tam cô nương không chỉ có y thuật tốt mà võ công cũng tốt, lúc trong cung mở tiệc chiêu đãi sứ thần Tiêu Thận quốc, công chúa Tiêu Thận tỷ thí với Tống Tam cô nương, kết quả Tống Tam cô nương một chiêu đã thắng .”

“Nữ tử học y còn học võ công, Tống Tam cô nương lại lớn lên ở nông thôn, danh môn khuê tú đâu có ai như vậy.”

Cũng có mấy phụ nhân ven đường nói đỡ Xu Xu, “Nữ tử thì không được học y không được luyện võ sao ? Nếu ngươi có bản lĩnh thì bị bệnh đừng tới Đức Thiện Đường.”

“Ha ha, ta cũng chỉ nói thôi. . . . . .”

Đây đều là mấy lời dân chúng bàn, đại đa số mấy thế gia không dám nói gì ra ngoài, nhưng trong đáy lòng thì cười cợt Xu Xu, cảm thấy trước kia nàng có thể không giống danh môn khuê tú nhưng hiện tại cũng đã định thân với Thục Vương rồi, sau này còn là Vương phi, là người hoàng gia, sao còn có thể xuất đầu lộ diện như thế.

Các nàng cảm thấy Xu Xu không xứng với Thục Vương, nếu là cô nương nhà các nàng, có tri thức hiểu lễ nghĩa, cầm kỳ thư họa, học chút nữ hồng công việc vặt, đây mới là bộ dáng Vương phi nên có.

Đương nhiên đó cũng chỉ là suy nghĩ trong đầu các nàng chứ không dám nói ra.

Xu Xu cũng không để ý người ngoài nói gì, việc này nàng đã nghĩ cả cuộc đời nàng rồi, căn bản sẽ không để mấy lời của người ngoài lọt vào tai.

Ngày hôm sau, Xu Xu rèn luyện xong thì ăn sáng cùng mẫu thân.

Nhị ca và Tứ đệ cũng ở đó, Tứ đệ đã không cần nàng và Nhị ca dùng m.á.u làm thuốc dẫn, uống thuốc một năm rưỡi, thân thể hắn đã khỏi hẳn.

Ngay cả Phục thần y cũng phải thầm than, ông ấy nghĩ Tống Ngọc Đình phải cần ba năm mới có thể từ từ khôi phục, nhưng hôm nay Tống Ngọc Đình khỏi hẳn, chỉ cần một năm rưỡi.

Nhưng dù sao bệnh đã lâu năm, thân thể Tống Ngọc Đình vẫn có chút hư tổn, đầu óc không được thông minh lắm, cái này cần từ từ điều dưỡng.

Xu Xu phối thuốc cho Tống Ngọc Đình dùng nửa năm, cũng là bởi vậy mà thân thể Tống Ngọc Đình mới khỏe nhanh như vậy.

Còn một đợt trị liệu nữa, Xu Xu chỉ sợ thân thể của Tống Ngọc Đình không chịu nổi, hư không thể bổ, cần phải điều dưỡng phần suy yếu trước đã.

Đương nhiên cũng là dùng cam lộ để điều dưỡng, mỗi ngày một giọt, Xu Xu không để lộ việc dùng cam lộ cho Tứ đệ biết, nàng đã nghĩ cách để cho người làm mua một chút mật ong rừng thuần khiết, tính toán làm chút tương hoa đào, nữ tử mỗi ngày dùng một chén có thể mỹ dung dưỡng nhan, Tống Ngọc Đình uống thì cũng có thể điều dưỡng cho thân thể hắn ôn hòa hơn.

Cách làm tương hoa đào cũng đơn giản, rửa sạch sẽ hoa đào rồi nghiền ra lấy nước sau đó pha cùng cam lộ thành tương hoa đào, để lạnh trong vòng bảy ngày là thành mật dẻo có thể dùng được .

Hôm nay thân thể Trình tiên sinh không thoải mái, nhiễm phong hàn, cần tĩnh dưỡng hai ba ngày, các cô nương trong phủ không cần đi học, Xu Xu tính toán đi tới vườn đào một chuyến.

Vườn đào cũng là vườn ở trong phủ Quốc Công, chỉ là mỗi tối nó căn bản chỉ là một vườn trái cây hoang vắng, lúc trước Xu Xu không biết chỗ ngồi đó, nơi đó không ai để ý đến, nó ở dưới gốc một cây đào.

Đầu mùa đông năm trước, Xu Xu biết đến vườn đào này thì nàng luôn tới đây vào cho mấy cây đào vài giọt cam lộ.

Một tháng trước toàn bộ vườn đào đã sống lại, một vườn đào đầy lá xanh, hiện tại đều kết nụ hoa, có mấy bông hoa đào nở ra vô cùng tươi đẹp.

Nụ hoa trong vườn đào đã nở nhiều lắm, về sau chỉ cần giâm cành, trái cây nhiều không ăn kịp, phải để lại một số lượng hoa vừa đủ.

Xu Xu không muốn lãng phí, tính toán ăn sáng xong thì tới vườn đào hái hoa đào làm tương hoa đào.

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:24:17

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện