Chương 38: Phá Cảnh
. . . .
. . . .
Cách biệt về thực lực là rất rõ ràng, thêm nữa Triệu Vũ được tiên nhân Triệu Sơn cầm tay chỉ dạy tu luyện đàng hoàng, khác với Ao Mộc Lang tự mình tu luyện không mấy người hướng dẫn. Cho nên dù cho hắn có kinh nghiệm chém g·iết nhiều, cũng rất quỷ quyệt, thế nhưng kĩ năng thượng thừa không bằng sức mạnh tuyệt đối, Ao Mộc Lang dễ dàng b·ị đ·ánh bại cũng là điều hiển nhiên, chưa kể tới Triệu Vũ cũng đã trải qua hai trận chém g·iết sinh tử rồi đây.
Tất cả dân chúng xung quanh đều ngạc nhiên không thể tin được, một thiếu niên mới mười mấy tuổi đã đánh cho tên độc ác Ao Mộc Lang nằm lê trên đất, nhục nhã ê chề mà bỏ chạy. Sau chuyện này có lẽ trong thành sẽ loan truyền tin tức đến mọi ngóc ngách, mọi nơi trong Đại Minh quốc.
Triệu Vũ vẫn còn đang vui vẻ cùng Trương Nhi bước vào tửu lâu, nhưng hắn sẽ không ngờ tới sự việc lần này sẽ dẫn đến một tai họa rất lớn, có an nguy đến tính mạng bọn hắn. Cũng bởi sự hiền từ không có xuống tay g·iết Ao Mộc Lang, hắn rời đi trong sự ô nhục, tất nhiên sẽ quay trở lại báo mối thù này rồi.
“...”
Xin lỗi thì đã xin lỗi xong, bồi thường cũng đã xong, chủ tửu lâu cũng rất cao hứng vì cuối cùng tên Ao Mộc Lang đó cũng bị người giáo huấn cho thê thảm như vậy, phải biết, tên đó mỗi lần tới nơi này đều hống hách quát tháo lão chủ quầy, thậm chí không còn trả lại tiền ăn uống. Cho nên lão chủ quầy mới vui vẻ mà nói chuyện với hai người Triệu Vũ lâu như vậy.
Trở về phòng trọ, cả Triệu Vũ và Trương Nhi lập tức tiến vào tu luyện, mặc kệ ngoài kia đang ồn ào truyền lan chuyện bọn hắn đánh bại Ao Mộc Lang thế nào
Triệu Vũ ngồi xếp bằng trên giường, tâm thức tiến vào Mộng Linh Tiểu Cảnh, với hắn nơi này ngoài khả năng hồi phục tinh thần cùng chữa trị thương thế, thì quang cảnh yên bình nơi đây cũng tạo cảm giác thoải mái thư giãn hơn, tưới mát tâm hồn hắn, như vậy sảng khoái sẽ dễ dàng minh tu cảm ngộ hơn nhiều, hắn muốn tới nhất là là vùng tiểu không gian này, chứ không phải Bạch Cảnh Mộng Địa hay Bạch Vương Phủ.
“ Hmm... Ta tiếp theo phải làm gì để đột phá Khí Phàm cảnh đây a”
Triệu Vũ có chút đau đầu vì vấn đề cảnh giới rồi, hắn hiện tại rất nóng lòng muốn phá cảnh. Nằm ở đỉnh phong Luyện Tinh cảnh nửa năm rồi, chính xác hơn mà nói thì mới chỉ 2 tháng mà thôi, trước khi hắn tỉnh lại thì cơ thể trong vô thức đã đạt ngưỡng đỉnh phong Luyện Tinh cảnh.
Sau lần dục huyết điên cuồng đánh với Bá An thì hắn đã vô pháp tăng cao thực lực, lúc tỉnh dậy sau hôn mê thì hắn mới vừa chỉ củng cố thực lực với làm quen lại cơ thể, tiếp sau mấy ngày du hành hắn mới chạm mức cực hạn đỉnh phong, còn thiếu một bước nữa thôi thì sẽ phá cảnh. Thế nhưng hiện tại quá khó để đột phá, mà Trương Nhi nàng đã nhanh tới thượng kì Khí Phàm cảnh, bỏ xa hắn gần mức 3 cái tiểu cảnh a
“ Haizz... Mắc kẹt ở đỉnh phong kì nửa năm rồi a, cảnh giới tăng lên quá chậm quá chậm rồi”
“...”
Câu nói này của Triệu Vũ mà nói ra trước mặt các cao thủ tu luyện phàm nhân cảnh, chắc chắn hắn sẽ bị tất cả hội đồng vây đánh. Người khác mất mấy năm mới đạt ngưỡng nửa bước Khí Phàm cảnh, trong khi ngươi chưa tới một năm đã nhanh phá cảnh đạt Khí Phàm, tốc độ nhanh đến mức kinh người như vậy mà ngươi còn nói chậm, bị người nghe được có lẽ sẽ có lòng đập c·hết hắn đi, câu nói quá đâm tâm rồi.
“ Thôi vậy, cứ bình tĩnh tu luyện, không được nóng vội không được nóng vội”
Tự nhủ với lòng mình xong, Triệu Vũ bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, nhớ lại từng công pháp đã học một lần nữa, rồi lại chuyển qua tu luyện thể phách nội thể
Trước đó hắn có hỏi qua Trương Nhi về việc làm sao phá cảnh, nhưng nàng trả lời lại rằng không biết, lúc tỉnh dậy sau hôn mê thì cảnh giới nàng đã ở mức sơ nhập Khí Phàm cảnh rồi. Lúc Triệu Vũ rất đỗi kinh ngạc, hoang mang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngủ một giấc dậy liền đột phá a, trong vòng hơn 2 tháng từ thượng kì Luyện Tinh cảnh lên đến sơ nhập Khí Phàm cảnh, này là bực nào yêu nghiệt tu luyện đi.
Người thì ngủ một giấc cũng phá cảnh, kẻ thì cũng ngủ đấy nhưng làm sao lại không phá cảnh a
“...”
Triệu Vũ nghĩ nghĩ hồi tưởng một chút đoạn thời gian hỏi Trương Nhi chuyện, giây lát sau nhanh chóng phủi tiêu tán nó khỏi tâm trí, bắt đầu tập trung cảm nghiệm tu luyện thân thể.
Luyện Tinh cảnh muốn đột phá đến Khí Phàm cảnh, phải làm chủ, tinh thông mọi cơ chuyển động của thân thể, cảm nhận mọi biến đổi của cơ thể, từ nhục thân, rồi đến xương cốt, cho đến từng kinh mạch trong cơ thể. Tôi luyện đến cực hạn khả năng thân mạch, phải làm chủ hoàn toàn những mặt đó, khi đã nắm rõ từng bộ phận dù là nhỏ nhất rồi, thì bắt đầu đến bước cảm nhận đan điền, điều hòa khí lực chảy trong cơ thể.
Một khi đã đến bước cảm nhận đan điền, vận dụng khí lực ra vào thể nội chính là đã đến sơ nhập Khí Phàm cảnh rồi. Và Triệu Vũ bây giờ đang bị mắc kẹt ở bước cảm nhận đan điền khí lực trong cơ thể
Đối với người tu chân thì những cái này chỉ là mảnh vụn, nháy mắt một cái liền làm được. Nhưng những phàm nhân tu nội công ngoại công lại khác, để có thể làm chủ toàn bộ mọi ngóc ngách cơ thể mình không phải ngày một ngày hai là được, phải từ từ tôi thể, từ từ cảm nhận mạch đập.
Nếu thiên tư yếu kém, có lẽ phải tu luyện khắc khổ mới có thể hoàn toàn tinh thông cơ thể, thời gian cũng là rất dài rất dài, có thể phải hơn một năm mới phá cảnh được.
Ví dụ như Bá An, hắn tu luyện đến đỉnh phong Luyện Tinh cảnh cũng rất nhanh, là một trong số những người tu đến cảnh giới đó trong vòng hơn hai năm, như vậy đã là rất đáng gờm rồi. Nhưng hắn bị mắc kẹt ở bước đột phá đến thời điểm đánh với Triệu Vũ đã là một năm hơn, như vậy có thể thấy phàm nhân để mà vượt qua Luyện Tinh cảnh có biết bao nhiêu khó khăn gian nan.
Nếu ngày ấy Bá An phá cảnh đạt Khí Phàm, thì Triệu Vũ Trương Nhi chắc chắn sẽ phải c·hết, phu thê Triệu Sơn có đến cũng chỉ là nhặt xác đưa đi chôn mà . Âu cũng là số mệnh đã định hai người bọn hắn không thể c·hết lúc đó.
. . . .
Quay lại thời điểm hiện tại, Triệu Vũ đã mê đắm trong tu luyện, hoàn toàn quên đi không gian thời gian đang trôi qua. Hắn lúc thì tu tinh thần, cảm nhận từng biến đổi của cơ thể, rồi lại minh tu võ công công pháp, lại âm thầm tôi luyện xương cốt nhục thân.
Hình ảnh một thiếu niên miệt mài tu luyện giữa một mảnh không gian sắc cảnh sặc sỡ, không khí hết sức trong lành thanh tĩnh, cảnh tượng ấy thật làm người bồi hồi cảm xúc, khó nói nên lời. Triệu Vũ tâm trí đặt hết vào tu luyện, không biết thế giới bên ngoài đã trôi qua bao nhiêu ngày, này là lần thứ 2 hắn nhập tâm tu luyện chuyên sâu đến như vậy.
Ở thế giới thực tại, Trương Nhi đã dừng tu luyện được một thời gian, ánh mắt nhìn đối diện trên giường Triệu Vũ đang nhắm mắt xếp bằng, nàng có chút hiếu kỳ Triệu Vũ tu luyện cái gì mà lâu như vậy không tỉnh. Nhưng nàng cũng không dám gọi thúc giục, sợ làm phiền đến tu luyện của hắn. Bởi vì lúc còn ở núi thì Triệu Sơn đã nhắc nhở nàng nếu một người tiến vào trạng thái Tâm Nhập Tu Minh thì nhất định không được đả động quấy rầy người đó
Trừ khi có chuyện cấp bách, nếu không nhất quyết không được gọi, vì có thể sẽ làm lỡ thời khắc đột phá của đối phương. Trương Nhi nhớ như in lời nhắc nhở của Triệu Sơn, cho chỉ im lặng ở bên cạnh quan sát Triệu Vũ.
Nàng hiện tại rất buồn chán, vì hiện tại không ai chơi với nàng, thực lực thì vẫn chậm rãi phát triển cho nên nàng tu luyện không mất quá nhiều thời gian.
Mấy hôm nay nàng chỉ là đi lại trong thành một chút rồi lại về quán trọ nghỉ ngơi, tu luyện một chút, rồi lại nhìn Triệu Vũ vẫn đang tu luyện, lặp đi lặp lại như thế, một hài nữ hoạt bát như Trương Nhi thật khó lòng chịu đựng được.
--- Tại một địa phương thần bí nào đó---
“ Thiên đại ca, mấy hôm nay ta đã thám thính trong thành rồi, thời gian gần đây chỉ có một mình tiểu nữ tử kia đi lại trong thành, còn tên tiểu tử đã đánh Mộc Lang nhị ca thì không có xuất hiện” Một kẻ mặc y phục màu đen, đội mũ che kín mặt cung kính nói
“ Ừm. Ta biết rồi, các ngươi quan sát nhất cử nhất động của bọn chúng, chỉ cần bọn chúng có dấu hiệu ra khỏi thành phải lập tức báo lại với ta”
Trung niên nhân cao lớn ngồi trên ghế tựa, nhàn nhạt trả lời lại, phẩy tay bảo kẻ mặc hắc bào lui xuống, xong hắn nghiêng đầu sang phải, nhìn một người đang băng bó toàn thân, nhẹ giọng nói:
“ Nhị đệ, ngươi chờ đợi một thời gian nữa, ta sẽ báo thù cho ngươi nhanh thôi. Nhưng lần sau nhớ tới, không nên hống hách lỗ mãng như vậy, nếu không có ngày ngươi sẽ bị người g·iết c·hết. Khi đó ta cũng vô pháp cứu được ngươi”
“ Đại ca, đệ biết rồi. Cũng vì lần này đệ quá khinh địch, nên mới b·ị đ·ánh ra nông nỗi này. Nhưng mà huynh nhất định phải g·iết c·hết tên tiểu tử kia, ta thật không thể chịu được sự sỉ nhục mà hắn gây ra cho ta”
Ao Mộc Lang ngồi một bên, nhích nhẹ cơ thể đầy thương tích, kích động phẫn uất trả lời lại kẻ gọi là * đại ca* kia
Trở lại tình hình bên trong quán trọ, Trương Nhi còn đang chán nản vì không người nói chuyện bầu bạn với nàng, ánh mắt ủ rũ nhìn tới Triệu Vũ
Bông nhiễn, Triệu Vũ mở to con mắt ra, đôi con ngươi sáng bóng, rất có tinh thần, cả gương mặt hắn lộ ra vẻ phấn khích mừng rỡ, mở miệng nói
“ Ta... đột phá rồi, haha”
Trương Nhi một bên, vừa thấy Triệu Vũ mở mắt thì mừng rỡ chạy đến cạnh hắn, kinh hỉ vô cùng, tiếp cười nói: “ Vũ ca ca, huynh cuối cùng cũng tỉnh lại rồi, ta đợi huynh chán muốn c·hết đây”
Triệu Vũ nhìn sang Trương Nhi, kinh ngạc cùng nghi hoặc, hỏi:
“ Ta tu luyện rất lâu sao?”
“ Ừm, huynh tu luyện được 10 ngày rồi, ta chờ đợi đến phát chán a” Trương Nhi vừa nói, hai má hồng hào nhũn nhũn phình lên, này là nàng đang tỏ ra giận dỗi làm nũng với Triệu Vũ đây
“ Ta tu luyện 10 ngày rồi? Thật ta không có cảm nhận được sự trôi qua của thời gian. Vậy mà 10 ngày đi qua rồi a”
Triệu Vũ trầm lặng tự lẩm bẩm một mình, một bên Trương Nhi nghi hoặc nhìn Triệu Vũ, hỏi: “ Vũ ca ca, huynh làm sao thế. Huynh phá cảnh rồi?”
Triệu Vũ nghĩ nghĩ một chút rồi nhanh chóng xốc lại tinh thần, nhìn Trương Nhi gật đầu cười nói: “ Ừm, ta phá cảnh rồi, cuối cùng cũng đến Khí Phàm cảnh”
Nói xong, hắn đứng dậy đi đến trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài đường phố, nhẹ vươn vai một cái hít thở một cái, cảm nhận không khí trong lành của thực tại. Hắn không có quay đầu lại, mà vẫn chăm chú nhìn người dân tấp nập đang đi trên đường, thanh âm tươi cười vang lên:
“ Tiểu Nhi, đến lúc chúng ta rời đi nơi này rồi, đi du ngoạn tiếp thôi, haha”