{{ msgSearch }}

Chương 36: Ngươi Đây Là Bức Ta Phải Đánh

Mộng đế (c)

Vương Quyền 2261 Chữ 27/11/2024 13:16:13

Chương 36: Ngươi Đây Là Bức Ta Phải Đánh

Triệu Vũ có chút cảm giác buồn bực trong người rồi, đang ăn mà có kẻ đến phá đám thì làm sao không bực cho được. Tuy nhiên, bực về bực nhưng hắn vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, giọng điệu hạ thấp một chút nói:

“ Mộc Lang huynh à, mọi chuyện đều có thể giải quyết bằng lời mà, sao cứ phải động tay chân như thế chứ, chém chém g·iết g·iết có gì vui”

Triệu Vũ mực đích chính là muốn cho không khí trong tửu lâu, nhất là tại ví trí của hắn giảm xuống cẳng thẳng nhất có thể. Bởi vì hắn nhận ra được khách nhân trong tửu lâu đang có nét sợ hãi hiện ra trên gương mặt rồi, thậm chí có vài người đã rời đi . Hẳn là sợ nếu có đánh nhau thì bọn hắn sẽ bị ảnh hưởng. Mà Triệu Vũ cũng là một kẻ rất ngại làm ảnh hưởng đến người khác, cho nên hắn càng phải trấn tĩnh lại bình tĩnh giải quyết chuyện này êm xuôi nhất có thể.

Ấy thế nhưng mọi chuyện lại mong muốn của Triệu Vũ, hắn càng nói, Ao Mộc Lang càng là khó chịu phẫn nộ thêm. Lời lẽ Triệu Vũ nói ra mặc dù không có ý gì xấu cả, nhưng qua tai Ao Mộc Lang thì nó nghiễm nhiên thành lời chế giễu khinh thường hắn. Gương mặt Ao Mộc Lang âm trầm xuống, hung tợn quát:

“ Ngươi tai có vấn đề về nghe hiểu? Có cần ta phải banh lỗ tai ngươi ra để nhắc lại?”

Ao Mộc Lang trừng trừng quát Triệu Vũ, xong quay sang Trương Nhi, trầm trầm gằn lên từng chữ:“ Ta không muốn nhiều lời. Ta hỏi một lần nữa, ngươi có hay không về làm nương tử ta? Hay phải đợi ta dùng vũ lực đưa đi?”

Âm thanh tông giọng của Ao Mộc Lang rất lớn, phảng phất như còn muốn cảnh cáo tất cả những người có mặt ở đây cấm có lo chuyện bao đồng, đêiuf này làm cho ung quanh bên trong Nguyệt Minh tửu lâu giờ đây hoàn toàn thinh lặng, không một tiếng vo ve.

Tất cả khách nhân đều im lặng quan sát tình hình trước mắt này, có người lo lắng cho bọn Triệu Vũ, người thì không động tí ti tâm tư, có người lại thích thú xem kịch. Nhưng chung quy lại, không một ai đứng ra mở lời để bảo vệ cho hai đứa trẻ. Đây chính là thực trạng mộng giới, vô tâm thờ ơ, mặc kệ sống c·hết của người khác.

Trương Nhi nghe ngữ khí dọa nạt cường thế của Ao Mộc Lang thì không có một chút biểu cảm lo sợ gì trên gương mặt, ngược lại càng là bĩu môi khinh thường, nói:

“ Ta đã nói rồi, ta không thích ngươi, ngươi này quá xấu người, tính cách lại càng không tốt, ta mà làm nương tử ngươi, liền bị thiên lôi đ·ánh c·hết.”

Trương Nhi hùng hồn nói, còn đưa cả lời thề độc vào, này chứng minh được tâm ý của nàng như thế nào rồi. Xong, Trương Nhi khẽ liếc nhìn Triệu Vũ bên cạnh mỉm cười, có chút ý tinh nghịch nói:

“ Ít ra ngươi phải như Vũ ca ca, hoặc gần bằng huynh ấy, thì ta còn có thể xem xét kết giao 'bằng hữu' với ngươi”

Trương Nhi liền nhấn mạnh hai từ ' bằng hữu' kia, chính là muốn khẳng định cho Ao Mộc Lang biết, dù có như thế nào hắn cũng không có cửa làm tướng công của nàng

“ Khụ... khụ. Hả”

Triệu Vũ vẫn đứng bên cạnh im lặng quan sát diễn biến chuyện, một lần nữa Trương Nhi nhắc đến hắn, ý tứ trong lời nói của Trương Nhi hắn liền hiểu, khóe miệng hắn co co giật giật lên ngơ ngác, ho khan liên hồi. Hắn có chút dở khóc dở cười nhìn Trương Nhi, ý hỏi nàng nhắc hắn làm gì, nhận lại cái nháy mắt của nàng làm hắn có chút... không biết nói gì cho phải

Khẽ lắc lắc đầu bất lực, thôi thì nàng muốn nói gì thì nói, hắn lại không muốn quản cái miệng nàng rồi.



Nhìn hai người Triệu Vũ ánh mắt nhìn nhau cười đùa, Ao Mộc Lang ánh mắt càng là nộ hỏa lên, không nghĩ tới ngày hôm nay hắn lại bị hai đứa nhóc sỉ nhục trầm trọng như vậy. Tức thì Ao Mộc Lang gầm lên: “ Các ngươi đây là khi dễ ta? Nghĩ ta là trò đùa tùy ý các ngươi tiêu khiển?”

Xong hắn lại chỉ tay vào Trương Nhi, âm giọng chắc như đinh đóng cột nói : “ Ngươi nhất đi phải theo về làm nương tử ta, Ao Mộc Lang ta trước giờ chưa có chuyện gì muốn mà lại không có được”

“ Nếu ngươi không muốn, thì đừng mong sống sót rời khỏi đây”

"..."

Đến lúc này thì Triệu Vũ cũng không còn nhẫn nhịn muốn hòa giải nữa, người ta đã đe dọa đến tính mạng mình như thế rồi, còn nhịn nữa thì có phải ngốc không. Hắn dứt khoát bước lên chặn ngay trước mặt Trương Nhi, mặt đối mặt với đối phương, cười khinh miệt nói:

“ Ngươi đây là mất hết liêm sỉ rồi? Giữa thanh thiên bạch nhật này ngươi lại đe dọa muốn dùng cường thế bức ép nữ tử nhà lành về làm nương tử ngươi?”

“ Ngươi đây còn không xem lại mặt mình như thế nào sao? Có hay không cần ta đưa gương cho ngươi xem mặt?”

“ Dung mạo đã không được bảnh bao thì thôi, phẩm chất càng là không có, ngươi xứng đáng được cô độc đến c·hết a”

" Cần hay không ta mở một khóa dạy cách tán tỉnh con gái cho ngươi? Hừ!!"

Triệu Vũ không tiếc lời phun ra một chuỗi dài câu từ đả kích Ao Mộc Lang, nói xong hắn còn nhẹ lắc lắc đầu thở dài, thái độ vẻ tiếc nuối cho Ao Mộc Lang. Cái này lời nói cùng hành động thật sự quá mức châm chọc khiêu khích người rồi.

Một bên Trương Nhi thì mắt chữ A mồm chữ O kinh ngạc nhìn hắn, bình thường nàng thấy Triệu Vũ rất nhã nhẵn, ôn hòa không khích bác hay chế giễu ai nặng nề gì, vậy mà lần này hắn lại buông lời nói móc đá xéo Ao Mộc Lang thâm sâu như vậy.

Trương Nhi che miệng mình tủm tỉm cười, khẽ giơ ngón tay cái về phía Triệu Vũ tán thưởng. Triệu Vũ cũng vui vẻ nhìn nàng mỉm cười đáp trả.

Ao Mộc Lang thì càng không phải nói, bị một tên tiểu tử châm biếm làm nhục trước mặt bao nhiêu người như vậy, chuyện này mà lan truyền ra bên ngoài thì hắn còn mặt mũi nào hành tẩu trong giang hồ nữa. Càng nghĩ hắn càng phẫn nộ, khuôn mặt hắn vặn vẹo nhăn đến cực kì kinh tởm, đỏ hết ra cả mang tai, gầm giọng lên:

“ Ngươi chế giễu ta? Dám vũ nhục ta tại nơi này?”

“ Ngươi... chán sống rồi?”



Gằn lên từng chữ, sát khí, khí tức của Ao Mộc Lang tràn tán ra càng nồng nặc hơn, mùi máu tanh buồn nôn rò rỉ ra từ cơ thể hắn, hiện tại hắn từa tựa một con hùng xám điên cuồng sẵn sàng vồ tới cắn xé con mồi vậy. Đến bây giờ thì không còn gì có thể cứu vãn được tình hình căng thẳng này nữa rồi

Tất cả khách nhân trong tửu lâu thì đã nhanh chân chạy khỏi đó từ lâu, không ai dám ở lại nơi đang sợ đó một khắc một giây nào cả. Tất cả đều đã thầm nhuần tư tưởng 'Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi c·hết rồi' đại năng đánh nhau, ngươi còn ở lại xem kịch, cẩn thận người ta phẩy tay nhẹ đầu ngươi bay hướng nào không biết.

Hiện trường chỉ còn lại Triệu Vũ, Trương Nhi, Ao Mộc Lang, ân, và còn một vị khách nhân. Đúng, còn một vị không rời đi, vẫn bình thản dùng bữa như thể thế giới này mọi chuyện đều không có liên quan đến hắn. Triệu Vũ lúc này cũng không có tâm tư để ý nhiều đến vị khách kia, đơn giản hắn chỉ nghĩ rằng chắc là một người nào đó không s·ợ c·hết nên mới ở lại thôi

Triệu Vũ đứng thẳng người, khoanh tay nhìn thẳng mặt Ao Mộc Lang, tạo tư thế oai vệ nghênh nghênh mặt mỉm cười nói:

“ Ao Mộc Lang, muội muội ta cũng đã nói không thích ngươi rồi, ngươi nhất quyết muốn bắt nàng đi theo ngươi?”

Ao Mộc Lang đồng dạng hừ lạnh, quát lớn: “ Đương nhiên, thứ gì ta muốn nhất định phải có được, còn nếu không có được..”

“ Hừ hừ, cũng đừng hòng ai có được!!”

Triệu Vũ ánh mắt nghiêm túc lại, sát tính tăng mười phần, hắn biết nếu đối phương đã nói ra câu đó rồi thì chắc chắn sẽ không buông tha cho Trương Nhi, thậm chí sẽ g·iết nàng nếu cảm thấy cần thiết. Đây là tính cách của kẻ ích kỉ tham lam, tàn nhẫn, ta không có được thì cũng sẽ phá hủy, ngươi nằm mơ đoạt được.

Trương Nhi bây giờ cũng không còn dáng vẻ tươi cười khinh khi nữa, nàng cũng rất tức giận, bị người lấy ra làm món đồ tùy ý sử dụng thì sao mà không tức giận được cơ chứ.

Ao Mộc Lang thấy thần tình hai người Triệu Vũ Trương Nhi có chút trầm xuống, liền lớn giọng cười: “ Làm sao? Các ngươi không phục? Những kẻ yếu đuối như các ngươi thì chỉ là món đồ cho kẻ mạnh tiêu khiển mà thôi.”

“ Kẻ mạnh có quyền, kẻ yếu chỉ có thể chấp nhận bị kẻ mạnh tùy ý sử dụng mà thôi”

“ Đây... chính là hiện thực của mộng giới này, ha ha ha"

“ Tiểu cô nương, giờ ngươi đã biết thân phận mình ở đâu, đi về làm nương tử ta, ta sẽ nương tình tha cho ca ca của ngươi một mạng, thấy thế nào?”

Trương Nhi nghe những lời vo liêm sỉ, đầy hống hách của Ao Mộc Lang thì càng phẫn nộ hơn, gương mặt khả ái trắng sáng bỗng chốc thành đỏ sắc, bàn tay nắm chặt vào nhau run lên bần bật, thậm chí đã nhỏ ra từng giọt từng giọt máu tươi. Không nhịn được liền lớn giọng quát:

“ Vô liêm sỉ. Ngươi bức bách ta như vậy, nghĩ ta sẽ đồng ý theo ngươi? Nằm mơ cũng không thấy được điều đó”

Ao Mộc Lang thấy phản ứng của Trương Nhi dữ dội như vậy thì càng sung sướng trong lòng, xách đại đao đặt lên bả vai, nụ cười tiếu ý dâm tà vang vang lên

“ Ta vô liêm sỉ thì làm sao? Đây chính là sự thật, kẻ yếu quy phục kẻ mạnh, ngươi dù muốn hay không cũng phải nghe theo”



Lời Ao Mộc Lang nói càng làm cho Trương Nhi giận dữ không thể nào nhìn nổi, làm sao tên này lại vô liêm sỉ tới vậy cơ chứ, nàng thật muốn đến đ·ánh c·hết quách hắn cho rồi.

“ Ngươi...”

Trương Nhi vừa định nói điều gì đó, nhưng lại bị Triệu Vũ đưa tay cản lại. Tâm trạng của hắn hiện tại cũng cực kì xấu, người thân bên cạnh mình bị người so sánh như đồ vật, dù cho hắn bình thường không muốn chuốc lấy phiền phức thì hiện tại cũng không thể giữ nổi bình tĩnh tâm trí được

Ngăn cản Trương Nhi xong, Triệu Vũ nhẹ bước lên vài bước nữa, đứng song song với Ao Mộc Lang, lạnh lùng nhìn hắn, âm trầm giọng nói:

“ Ngươi nói nhất định phải đưa muội muội ta đi?”

“ Đúng”

“ Nếu muội ấy nhất quyết không muốn đi, ngươi sẽ ra tay g·iết nàng?”

“ Chuẩn xác”

“ Ngươi đây là muốn dùng vũ lực để cưỡng chế đe dọa bọn ta?”

“ Chính là ý như vậy, tiểu tử ngươi xem ra rất hiểu chuyện đấy haha”

Ao Mộc Lang không chút ngượng miệng trả lời, âm thanh tiếng cười của hắn càng lúc càng lớn, lại gật đầu tỏ vẻ tán thưởng với sự thông minh của Triệu Vũ. Xác thực thái độ của hắn rất chướng tai gai mắt, bất kể là ai đi chăng nữa đều cùng một cảm xúc như vậy.

Triệu Vũ thì ngược lại, hắn ngay khi nghe đôi phương đáp lại câu hỏi của mình xong, bỗng chốc trở về trạng thái bình thường, không còn nóng giận như vừa nãy nữa, tâm thái nhàn nhạt tiếu ý lộ ra trên gương mặt, nụ cười của hắn bất giác làm cho Ao Mộc Lang cảm giác được một cỗ hàn ý lạnh sống lưng

Xong, Triệu Vũ lại nói tiếp, lần này nụ cười của hắn càng tà dị hơn rất nhiều: “ Vậy ta hỏi lần cuối, ngươi... nghĩ ngươi rất mạnh?”

Triệu Vũ khẽ nhếch miệng cười, ánh mắt nhìn Ao Mộc Lang như nhìn một kẻ nhược giả giống như. Không lại đợi đối phương đáp lời, Triệu Vũ không nói không rằng, bàn tay xuất lực đấm ra một quyền ngay giữa ngực Ao Mộc Lang

*Ầm ầm!!!*

*Uỳnhh ! ! !*

“ Ta đã không muốn đánh, ngươi lại cứ bức ta phải đánh!!”

Sưu Tầm, 27/11/2024 13:16:13

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện