{{ msgSearch }}

Chương 35: Ta Chỉ Muốn Ăn Cơm Thôi A

Mộng đế (c)

Vương Quyền 2623 Chữ 27/11/2024 13:16:13

Chương 35: Ta Chỉ Muốn Ăn Cơm Thôi A

Sau một hồi hỏi dân chúng trong thành, Triệu Vũ cùng Trương Nhi quay trở về trọ khách để sắp xếp lại một chút thông tin. Bọn hắn mới biết thành này tên là Huyền Sơn, vương thành của Đại Minh quốc, một trong năm nước chư hầu của Tần triều, nằm ở hướng đông bắc đế quốc.

Triệu Vũ ngồi trên giường nhìn Trương Nhi đang lắc lư thân mình ở hướng đối diện mà nói:

“ Tiểu Nhi, chúng ta sẽ ở thành Huyền Sơn này một thời gian, chăm chỉ tu luyện chút, rồi lại đi về hướng đế quốc”

“ Ừm, muội nghe theo huynh, được đi khắp nơi thế này thích thật a” Trương Nhi khẽ gật đầu ra vẻ đồng ý, tinh nghịch đáp

“ Nhưng nhưng nhớ kĩ lời cha ta nói, cẩn thận một chút, để tránh gặp phải phiền toái không đáng” Triệu Vũ nhẹ giọng nhắc nhở một lần nữa, hắn biết tâm tính của Trương Nhi, bề ngoài xem ra nàng rất lạnh lùng băng nữ, thế nhưng trẻ con vẫn chỉ là trẻ con, bị thu hút với tất cả mọi thứ xung quanh, nếu bị kẻ xấu biết được điểm này rất dễ bị lừa gạt.

“ Ừm ừm, muội sẽ cẩn thận”

Triệu Vũ thấy một bộ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu của Trương Nhi, nhất thời thở dài, khẽ lắc đầu, không biết nàng có hay không ghi nhớ

“ Thôi được rồi, đi dùng cơm trưa thôi, chiều chúng ta sẽ đi dạo một vòng trong thành này đi”

Triệu Vũ chuẩn bị một chút, rồi cùng Trương Nhi bước xuống lầu. Lão chủ quầy vẫn nở nụ cười già nua trên khuôn mặt, khẽ gật đầu chào. Triệu Vũ, Trương Nhi cũng khẽ gật đầu chào lại cho phải phép

Lần này bước vào tửu lâu, bọn hắn vẫn chính là tâm điểm sự chú ý của mọi người, ân, và Triệu Vũ thì vẫn lạnh lùng lộ ra trên gương mặt, một bộ không can hệ gì đến hắn, ta đến ăn việc ta, các ngươi bàn tán gì kệ các ngươi, không liên quan đến ta.

“ Tiểu Nhi, cảnh giới của muội còn bao lâu nữa thì đạt đến thượng kỳ Khí Phàm cảnh?” Triệu Vũ vừa mới hạ mông xuống ghế, tia sáng nảy ra trong đầu, liền quay qua hỏi Trương Nhi

Trương Nhi nghe hỏi thế thì có chút nét buồn lộ ra trên gương mặt trong giây lát, xong lập tức vui vẻ trở lại, nói:

“ Nào có dễ như vậy a, muội chỉ mới tiến cảnh đến trung kỳ đoạn thời gian thôi, làm sao nhanh như vậy đã tăng một tiểu cảnh được”

Nói xong, khẽ lắc đầu thở dài, lại nói tiếp: “ Có lẽ cần cái gì đó đả động đến nữa mới có thể xung kích cảnh giới được”

“ Ừm, vậy cứ từ từ tu luyện. Haizz, ta a, còn bình cảnh chưa thể đột phá lên Khí Phàm đây” Triệu Vũ thở dài nói, trong giọng nói có thể thấy hắn đã bất lực về việc phá vỡ đỉnh phong Luyện Tinh cảnh lắm rồi.

Phàm nhân cảnh có một cái đặc thù khác biệt, đó chính là không thể sử dụng bất kì thủ đoạn nào khác như tu chân để tăng lên thực lực. Không cắn thuốc chơi đồ, không đan dược hay hấp thu linh khí, không pháp bảo đề thăng, càng nói không với công pháp. Bởi vì công pháp trong phàm nhân cảnh tới nói, cũng chỉ là thứ giúp trong giao chiến có một số lợi thế để đánh thắng kẻ thù mà thôi.

Cho nên, nếu muốn tăng lên cảnh giới phàm nhân, chỉ có hai cách. Cơ bản nhất chính là từ từ luyện tập tu luyện, cảm ngộ, bởi vì phàm nhân cảnh không quá khó để tu luyện, cần chỉ là thời gian mà thôi. Ngươi bỏ ra độ chục năm thời gian, ngươi liền có thể đạt đến đỉnh của đỉnh phong kì Kết Tinh cảnh. Còn nếu ngươi là yêu nghiệt thiên tài, ân, rất tốt, chưa tới 5 năm thời gian ngươi liền xưng bá trong phàm nhân cảnh.

Còn có một cách, nhanh hơn là chậm rãi hao thời gian tu luyện. Chính là đâm đầu vào tử vực, dùng chém g·iết thúc đẩy nội tại bản thân lên mức độ cao nhất, từ cửa tử tìm một con đường thăng cảnh. Ngươi chém g·iết nhiều, kinh nghiệm thực chiến nhiều, khi đó bản thân ngươi liền đột phá thúc đẩy bình cảnh, thực lực tăng vọt. Ân, thế nhưng quan trọng trong chém g·iết sinh tử ngươi còn mạng đi ra.



Trương Nhi thì hí hửng tươi cười sau khi nghe Triệu Vũ nói, có chút trêu chọc: “ Không sao đâu Vũ ca ca, sư tôn cũng nói rồi, cảnh giới nội ngoại công không quá khó để tu luyện, chỉ cần thời gian thôi, huynh cố gắng tu luyện có lẽ sẽ nhanh phá cảnh thôi”

“ Có lẽ lúc huynh đạt Khí Phàm cảnh thì muội đã gần ngưỡng đỉnh phong kì rồi, haha”

Triệu Vũ: ( -_- )!!

“ Muội... muội trêu chọc ta??” Trương Nhi nói làm khóe miệng Triệu Vũ giật giật lên, thật quá đâm tâm rồi.

Xong, hắn quay mặt đi nơi khác, bĩu môi khích đểu lại: “ Hừ, muội thì giỏi rồi, ta nào có thiên tư trác việt như muội”

“ Nào có nào có, Vũ ca ca giỏi hơn mà, hehe”

“...”

. . . .

Tiếng huyên nào ồn ào trong tửu lâu, người kể chuyện này kẻ nói chuyện nọ, phiếm quần vang vọng

*Bộp Bộp!!*

Bỗng nhiên, cả tửu lâu lại một lần nữa trở nên vắng lặng, mọi ánh mắt đều tập trung nhìn về phía cửa đi, tất cả mọi người đều kinh ngạc, xong có chút rụt rè e sợ trên gương mặt, vội ngoảnh mặt nhìn đi nơi khác.

Một nam nhân cao lớn với cái áo xẻ ngực để lộ từng đường nét cơ bắp vạm vỡ, cùng với chi chít vết sẹo lớn nhỏ, gương mặt hắn trông rất dữ tợn, hung ác, điều đó càng làm tăng thêm sự đáng sợ của hắn trong mắt mọi người. Hắn hiên ngang bước vào quán, không kiêng nể gì ai ngồi bịch xuống, đặt thanh đại đao lên bàn, hống hách đập bàn một cái, hét lớn:

“Tiểu nhị, đưa lên cho ta một bình rượu hảo hạng, mau”

Tiếng hét của hắn làm cho Triệu Vũ đang cúi đầu ăn cũng phải giật mình mà ngước mắt lên, nhìn tới vị trí tên kia. Xong liền thầm nghĩ trong đầu mắng lên “ Tên điên, không để người khác ăn cơm? Không biết trời đánh tranh miếng ăn hay gì”

Thế nhưng hắn cũng chẳng muốn quan tâm nhiều, trừng mắt nhìn hán tử kia nhận xét một cái rồi lại cúi đầu tiếp tục ăn

Những người khác trong tửu lâu cũng đâu có dám nhìn đối phương quá lâu, nhìn nhìn một chút rồi lại nhìn đồng bàn của mình nói chuyện. Có vẻ họ có biết tên này là ai, cũng rất ghê gớm cho nên mới không ai có gan đứng lên nhắc nhở khi hắn gào hét ồn ào trong quán.

“ Lại là tên Ao Mộc Lang này, ngươi nói xem lần này hắn đi ra ngoài, có hay không g·iết người?”

“ Còn phải nói, ngươi nhìn xem đao của hắn còn nhuốm một chút máu kia”



“ Hừ, kẻ tàn độc như hắn sao quan binh không bắt hắn lại, xử tử hắn đi chứ. Hắn nhuốm máu dân thường không biết bao nhiêu mạng rồi, còn để hắn lượn lờ ở trong thành như vậy”

“ Ngươi không biết? Hắn là người của Hắc Quỷ đạo, đạo phái này g·iết người như ngóe, bắt người làm vật tế,... không tội ác nào không làm. Chúng lớn mạnh đến mức quốc vương chúng ta còn phải sợ hãi, thì ngươi nghĩ quan binh dám bắt tên này ở đây?”

“ Hừ, một lũ cầm thú, đều đáng c·hết”

“ Suỵt!! Cẩn thận hắn nghe được, ngươi đầu bay lúc nào cũng không biết”

“ Hừ”

“...”

Từng tiếng thì thầm bàn tán về Ao Mộc Lan vang lên, dù thanh âm giọng nói rất nhỏ, lại kết hợp không khí ồn ào tiếng nói trong tửu lâu, thế nhưng làm sao qua được cao thủ như Triệu Vũ, Trương Nhi và tất nhiên là cả Ao Mộc Lang kia.

Triệu Vũ nghe được những lời bàn tán kia thì có chút bất ngờ, khẽ liếc nhìn Ao Mộc Lang một lần nữa bình phẩm. Tên kia có vẻ rất nguy hiểm, không nên dính dáng tới thì tốt hơn.

Ao Mộc Lang nghe thấy những lời nói không hay về mình, hắn chỉ im lặng cười khin thường một cái rồi cầm bình rượu mà uống. Bình thường hắn tất nhiên sẽ trảm ngay tên nào nói về hắn như vậy, nhưng mà hôm nay tâm trạng hắn rất tốt nên mới không muốn động thủ.

Ao Mộc Lang đang ngồi ăn ăn uống uống, lại vô tình lướt mắt sang bàn của Triệu Vũ, ánh mắt hắn dán chặt vào Trương Nhi, xong, hắn nở nụ cười nham hiểm đứng dậy đi về phía nàng.

“Tiểu cô nương, ta có thể ngồi đây được không?”

“ Ừm” Trương Nhi vẫn ngồi yên dùng bữa, không thèm nhìn lấy hắn, trả lời đại cho qua chuyện

Nàng tất nhiên cũng nghe thấy những lời không hay về hắn, nhất thời nghĩa hiệp muốn đến giáo huấn một trận, nàng chúa ghét mấy kẻ phách lối hung hăng lại còn dã tính g·iết người như vậy nhưng vì Triệu Vũ nhắc nhở cho nên mới nhẫn nhịn không muốn thái độ ra mặt mà thôi.

Ao Mộc Lang thấy thái độ của Trương Nhi tùy hứng như thế, vẫn không chút nổi nóng, thái độ thân thiện nói tiếp

“ Ta có thể uống rượu, kết giao với ngươi không?”

“ Không. Ngươi hỏi ý ca ca ta đi, nếu hắn đồng ý thì đã sẽ chấp nhận kết giao với ngươi. À, ta không uống rượu, cha nương ta nói trẻ nhỏ không được uống rượu”

Trương Nhi nhẹ ngước mắt lên nhìn Ao Mộc Lang, có chút chán ghét cảm giác nói, đồng thời chỉ tay về phía Triệu Vũ đang ngồi ăn bên cạnh

“ Khụ...khụ..!!”



Hành động cũng như lời nói của Trương Nhi làm Triệu Vũ đang ăn thì vội ho khan mấy tiếng, xong kinh ngạc nhìn lại Trương Nhi, ánh mắt như muốn nói, muội nhắc đến ta làm gì a, ta đang ăn, này là quyết định ở muội chứ sao lại là ta?

Trương Nhi như đã biết ý của hắn, khẽ nháy mắt một cái cầu cứu, làm Triệu Vũ giật giật khóe miệng, khẽ thở dài bật ra một hơi

Ao Mộc Lang đồng dạng nhìn theo hướng chỉ tay của Trương Nhi, quan sát Triệu Vũ một chút, hắn từ nãy liền không quan tâm tiểu tử này rồi, đến hiện tại Trương Nhi nhắc đến hắn mới thật sự ẩn thận quan sát một phen.

“ Tiểu huynh đệ, ta nhìn trúng muội muội của ngươi, nàng khả ái xinh đẹp như vậy rất hợp ý ta, ngươi có cho ta kết giao với nàng hay không?”

Cách nói chuyện của Ao Mộc Lang khi nói với Trương Nhi vẫn rất nhẹ nhàng, nhưng nói chuyện với Triệu Vũ lại khác, cho dù cũng rất nhẹ nhưng Triệu Vũ có thể nghe được ngữ khí trong đó là đe dọa, cưỡng bức hắn đồng ý. Triệu Vũ rất đỗi kinh ngạc nhìn Ao Mộc Lang, này là dùng cường thế để cưỡng bách người khác trong truyền thuyết đây sao, lần đầu tiên hắn gặp phải a.

Nghĩ ngợi linh tinh một chút, Triệu Vũ quan sát Ao Mộc Lang lần nữa, bỗng nhiên có chút ý muốn cười, cũng may hắn nhanh chóng nín lại được. Nhưng làm sao qua được đôi mắt tinh vi của Ao Mộc Lang, hành động này của Triệu Vũ làm cho hắn giật giật khóe mắt rồi.

Triệu Vũ liền biết kết giao trong lời nói của đối phương là nghĩa gì, không phải kết giao bằng hữu, đúng hơn là kết duyên. Là Ao Mộc Lang muốn Trương Nhi về làm nương tử của hắn, mà Triệu Vũ làm sao có thể chấp nhận chuyện này được cơ chứ.

Lấy lại bình tĩnh, nhẹ hít một hơi xong, Triệu Vũ cười nói: “ Muội muội ta còn nhỏ, chưa thích hợp cho việc này, chưa kể chuyện tình duyên thì phải xuất phát từ sự tự nguyện, nàng nếu không muốn thì ta cũng không quyết định được. Mong lão ca đây thông cảm bỏ qua cho”

Ao Mộc Lang nghe Triệu Vũ trả lời, nhận ra âm giọng đối phương nói ra còn có chút châm biếm, sắc mặt hắn đen kịt lại rất khó coi, tâm tình đang tốt điểm bỗng chốc bị phá nát, ngữ khí nói ra càng lúc càng âm trầm hơn

“ Hừ, các ngươi nói nhỏ nhẹ không nghe, rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt?”

“ Ta muốn ngươi về làm nương tử ta, ngươi dám không đồng ý?”

Ao Mộc Lang vừa nói, ánh mắt tàn độc nhìn chằm chằm nàng mà chỉ tay, đồng thời bùng nổ ra khí cơ nồng nặc dọa người

Nhưng mà Trương Nhi chẳng may may động tâm, nhàn nhạt bình thản nói: “ Ca ca ta đã nói rồi, ta còn nhỏ, chưa kể ta cũng không thích ngươi, cho nên càng không muốn làm nương tử của ngươi”

“ Ngươi...” Ao Mộc Lang phẫn nộ lên, hắn không nghĩ tới Trương Nhi sẽ trả lời lại với thái độ như vậy

Triệu Vũ một bên thì nhẹ vỗ tay vào mặt mình, lắc lắc đầu vẻ bất lực, Trương Nhi bình thường hay ngại ngùng ngoan ngoãn, thế nhưng đó là đối với người thân thuộc của nàng mà thôi. Còn lại cá tính ương bướng thì vẫn còn đó, người khác nếu nàng đã không thích thì đừng mơ mà nàng khách khí quá cho, càng chưa nói đến nàng có tu luyện võ công đây nữa?

Nàng nói như thế khác nào vả thẳng mặt Ao Mộc Lang trước mặt bao nhiêu người trong tửu lâu, một kẻ hống hách như hắn tất nhiên sẽ cảm thấy mất mặt trước đám đông như vậy rồi. Thấy Ao Mộc Lang gương mặt có chút giận dữ, sát khí còn tự động tràn ra như thế, Triệu Vũ biết hắn đã bị Trương Nhi chọc tức rồi, cho nên vội đứng ra ngăn cản, cười cười nói:

“ Mộc Lang huynh có gì bình tĩnh, sư muội ta bình thường không biết ăn nói, mong huynh lượng thứ. Có gì ngồi xuống từ từ nói, đừng để vì chuyện nhỏ này mà làm mất hòa khí hai bên a”

Ao Mộc Lang lúc này đã cực kì điên tiết lên rồi, làm sao có thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện. Hắn trừng mắt nhìn sang Triệu Vũ, quát:

“ Câm miệng. Chuyện của ta ngươi chớ xen vào, tiểu tử ngươi còn nói, ta liền g·iết ngươi!!”

Triệu Vũ nghe thấy lời đe dọa này, trong tâm liền có suy nghĩ ' sợ quá sợ quá, phải uống uống ngụm nước, nuốt cái cho đỡ sợ mới được' tiếp lại thấy Ao Mộc Lang giống như muốn động thủ, hắn nhất thời cười khổ một tiếng, lẩm bẩm

“ Ta chỉ là muốn ăn cơm thôi, làm sao lại đánh nhau rồi a!”

Sưu Tầm, 27/11/2024 13:16:13

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện