{{ msgSearch }}

Chương 3: Bá Đạo Tu Tiên

Mộng đế (c)

Vương Quyền 1790 Chữ 27/11/2024 13:16:11

Chương 3: Bá Đạo Tu Tiên

Triệu Vũ vừa bước ra khỏi cửa một khắc đó, hắn liền bị thu hút bởi cảnh vật xung quanh, thơ mộng, yên bình, đậm chất xa xưa, giống trong những bộ truyện xuyên không mà hắn từng xem khi còn ở thế giới cũ

Ngôi nhà hắn ở hiện tại nằm ở gần đỉnh một ngọn núi trông rất lớn, trước hiên nhà là một vườn trồng rau sau ngọn núi lớn này là hàng loạt ngọn núi lớn khác, xa xa dưới vùng đồng bằng có một thôn làng nhỏ.

“ Nhìn có vẻ như là Triệu Sơn muốn lui về đây ở ẩn vậy haha” Hắn cười mỉm một cái, xong nhìn thấy bên kia Triệu Sơn đang chặt củi

Mặc dù Triệu Sơn Vọng Nguyệt đều là tiên nhân, mấy việc đơn giản thế này chỉ một ý niệm là có thể làm xong, nhưng hai người vẫn thích tự dùng sức mình để làm việc hơn, thích trải nghiệm nhân sinh bình thường

“ Cha, người đang đốn củi sao”

Triệu Sơn nghe tiếng gọi thì quay lại, nhìn thấy Triệu Vũ đang đi tới thì nói

“ Vũ nhi sao không nằm nghỉ thêm đi, này ta đang đốn củi đây”

“ Dạ, con không sao ạ, cảm thấy sức khỏe đang tràn trề đây” Triệu Vũ vừa nói vừa giơ cánh tay lên, ám chỉ mình khỏe đến như thế nào

“ Mà nương con đi đâu rồi ạ?” Triệu Vũ không nhìn thấy Vọng Nguyệt đâu, tò mò hỏi Triệu Sơn

“ A Nguyệt đang ở ngoài suối đấy, con có thể ra đó xem xem” Triệu Sơn cười nói

“Vâng vậy con đi đây, cha ở lại làm vui vẻ” Triệu Vũ cũng gật đầu đáp một tiếng, rồi cất bước đi

Bước đi dọc theo con đường đến suối, so với kí ức mà Triệu Vũ đã thấy được thì nhìn thực tế nó còn đẹp hơn nhiều, hai bên cây cối cao lớn, tán lá phủ bóng cả con đường nhỏ, bên đường cỏ dại và hoa cứ thế nở rực, tiếng chim hót càng tạo cho Triệu Vũ một cảm giác dễ chịu, thảnh thơi, hắn đã từng mong được đi dưới con đường như thế này rất lâu rồi

Từ con đường nhỏ ra khỏi rừng cây, trước mặt Triệu Vũ là một con suối rộng khoảng ba bốn trăm mét, hai bên bờ suối là những hòn đá lớn nhỏ, dòng nước khá trong xanh, xa xa dọc lên thượng nguồn thì có một cái thác nước lớn chảy mạnh



“ Thế này mà Triệu Sơn bảo là suối? Này như con sông tầm cỡ luôn rồi” Triệu Vũ khóe miệng giật giật nghĩ ngay đến lời lão cha hắn nói lúc nãy

Nhìn đảo một vòng xung quanh, Triệu Vũ thấy bên bờ suối Vọng Nguyệt đang giặt đồ, cảnh tượng này cảm giác thật yên bình, hắn từng tưởng tượng đến cảnh sống ở một nơi vắng vẻ ít người, gần nhà có con suối có một khu rừng, cỏ cây hoa lá chim muông ríu rít tiếng kêu, thơ mộng đến nhường nào

“ Nương, người..” Triệu Vũ vừa chuẩn bị gọi Vọng Nguyệt thì bỗng biến sắc, mặt tái lên, chân run lên từng hồi

Không phải gì khác, hắn thấy xa xa có một con hổ to lớn, cặp răng nanh dài kéo xuống, trên đầu có một cái sừng như sừng tê giác, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Vọng Nguyệt

Triệu Vũ hơi sững lại, run rẩy không biết bao nhiêu lần, dù kiếp trước có xem qua biết là thú ở dị thế giới rất đáng sợ, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bằng xương bằng thịt, có bao nhiêu sợ hãi

Nhìn thấy con hổ cách Vọng Nguyệt còn mấy trăm mét, Triệu Vũ trong lòng dù sợ nhưng vẫn cố gắng trấn tĩnh lại, hét to hướng Vọng Nguyệt

“ Nương cẩn thận..”

Chưa kịp nói xong câu, con yêu hổ to lớn kia bỗng nhiên lao nhanh đến ngay trước mặt Vọng Nguyệt, bộ móng vuốt cùng cặp răng nanh lộ rõ, vô cùng mạnh mẽ, cặp mắt trừng lớn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng

Triệu Vũ hoảng hốt, nghĩ mọi chuyện không xong rồi, thì trước mặt diễn ra một cảnh tượng cho hắn phải há miệng bất ngờ, cũng làm hắn nhớ lại một chuyện.

Phu thê Triệu Sơn Vọng Nguyệt là tiên nhân!

Ngay khi mãnh hổ kia vừa t·ấn c·ông, Vọng Nguyệt khắc trước còn cúi người giặt đồ, một khắc sau ngay lập tức nhảy lên không trung, tránh một đòn trảo đang vồ tới kia, cùng lúc xoay người thuận thế mà đấm xuống một quyền ngay đầu làm hổ lớn choáng váng vội lùi lại mấy bước, cơ thể hơi run lên

“ Ngươi con hổ yêu này cũng muốn g·iết ta? Ngươi còn nộn điểm, tu luyện trăm năm nữa thì may ra đả thương nhẹ được ta” Vọng Nguyệt sau khi đáp xuống đất thì làm một bộ khinh thường nói

Xong tiếp là quay qua nhìn Triệu Vũ, hành động cùng lời nói trước đó với hổ yêu như ra vẻ trước con trai của mình “ Vũ nhi con ra đây làm gì thế, lúc nãy con lo lắng cho ta sao, yên tâm ta không có chuyện gì”



Khi yêu hổ kia cách bên ngoài chừng một dặm hơn thì Vọng Nguyệt đã cảm ứng được rồi, sát khí lớn thế kia mà, tất nhiên nàng cũng phát hiện ra Triệu Vũ đang đến, chỉ là vẫn vờ như không biết, có vẻ muốn thể hiện đôi chút trước mặt con trai

“ Con lui lại một chút, ta sẽ xử lí con nghiệt súc này nhanh thôi”

Nói xong, Vọng Nguyệt khí tức trên người dần tăng lên, sát khí cũng như vậy mà tràn tán ra, lớn đến mức làm yêu hổ kia hoảng sợ mất mật.

“ Ngươi xem như tu luyện cũng không lâu, mới mấy mươi năm mà thôi, vậy mà cũng qua Luyện Khí một đoạn, gần đến Trúc Cơ rồi, nơi hẻo lánh này mà tu đến cảnh giới này thì xem ra ngươi ăn không ít người nhỉ?”

“ Để ngươi dần lớn mạnh thế này thì khu vực xung quanh đây người dân sẽ nguy hiểm mất, nên hôm nay ta phải g·iết ngươi tại đây rồi”

Nói xong, Vọng Nguyệt bay lên hướng hổ yêu mà đánh đến, một quyền lại một quyền đánh cho nó máu me đầy mặt, chật vật phòng thủ

" Gàoo! "

Hổ yêu cố gắng vừa phòng thủ vừa đánh trả, nhưng tất nhiên không thể chạm đến một sợi tóc của nàng, một kẻ còn chưa đến Trúc Cơ thì sao có thể đánh với Trúc Cơ đỉnh phong kì được.

Hai người giao chiến hơn trăm hiệp, mà yêu hổ càng đánh thì thương tích càng nặng, mắt thấy đánh không lại Vọng Nguyệt, nó liền có ý nghĩ chạy thoát thân

Khoảnh khắc Vọng Nguyệt hơi lơ là, nó liền hướng khác bỏ chạy

Nhưng nó xoay người vừa chuẩn bị chạy, Vọng Nguyệt như biết trước ý nghĩ của nó, khí kình bộc phát lên, hét một tiếng

“ Phong! Trảo”

Hổ yêu vừa xoay người định chạy thì cơ thể bỗng nhiên cứng ngắc lại, không làm sao di chuyển được



Phía sau, Vọng Nguyệt đã vồ tới một trảo, to lớn trảo kèm theo một chút lích nhích đoàn sương đen theo tới, trảo này đánh tới bao phủ toàn bộ cơ thể hổ yêu, phải biết con này hổ cao lớn phải hai ba mét.

Cự trảo vồ tới, cơ thể hổ yêu như nắm bột vậy, nằm trong lòng trảo tùy ý bị bóp méo, bất cứ lúc nào cũng có thể bị bóp nát, thống khổ không gì sánh được.

Ngay khi cảm giác được bản thân muốn vẫn lạc thời điểm, nó khí cơ đại thịnh, tăng lên rất nhanh, muốn tạo một đòn phản lại để thoát vây

Hổ yêu bạo hồn lực, v·ụ n·ổ lớn làm cự trảo kia đổ nát, tan biến sau, nó nhanh chân chạy trốn.

Nữ nhân này quá sức nguy hiểm rồi, nó hoàn toàn không có phần thắng. Cũng may nó là yêu thú, sức sống ngoan cường, nếu không lần bạo hồn lực đó nó cũng đã hấp hối rồi, như cá nằm trên thớt

Vọng Nguyệt thấy hổ yêu bạo sau, cũng là bất ngờ, chỉ kịp lui tránh ra xa, còn chưa kịp phản ứng lại thì nó đã chạy xa mấy dặm

Trong lúc Vọng Nguyệt nghĩ nó chạy mất rồi, có chút thất vọng, thì từ xa một ánh kiếm phá không mà tới, xuyên thẳng đầu hổ yêu, khí kình bạo phát ngay lập tức phá nát linh thức của nó, c·hết ngay tức khắc, cơ thể vô lực rơi xuống đất

" Gàooo.." Hổ yêu đến cuối cùng định hét một tiếng xin tha, nhưng vẫn là không kịp, chiêu kiếm kia quá nhanh quá hiểm, làm nó không kịp trăn trối

Vọng Nguyệt xoay người lại nhìn hướng kiếm bay tới, một mặt vui mừng, kiếm này là của lão công nàng, lão công nàng còn mạnh hơn nàng một đoạn dài, một kiếm vừa rồi đánh g·iết hổ yêu đang trọng thương cũng là bình thường

Vừa mới xong, Triệu Sơn ngự không mà tới, nhìn trên đất hổ yêu nằm đó, xong lại nhìn Vọng Nguyệt, cười hiền từ nói “ Ta thấy bên này có động tĩnh, nên tới xem, không ngờ nơi này có hổ tu thành yêu rồi”

Nói xong quay sang nhìn Triệu Vũ đang đứng một nơi, chân còn hơi run run, cười lớn nói “ Vũ nhi, đây là lần đầu tiên con thấy yêu thú phải không, có sợ hãi là điều bình thường, nào đến đây, tối nay chúng ta có thịt hổ yêu ăn rồi haha”

Triệu Vũ chứng kiến một màn đánh nhau này, có run sợ, có bất ngờ, theo đó là hưng phấn. Thì ra tu tiên là thế này, quá mức bá đạo rồi

“ Được, ta quyết định rồi, ta nhất định sẽ tu tiên, sẽ trở thành cường giả trong cường giả của Mộng giới này”

Thầm nghĩ mục tiêu trong lòng xong, Triệu Vũ chạy hướng phu thê Triệu Sơn, mặt hớn hở tươi cười “ Cha, nương”

Triệu Sơn phất tay một cái, xác hổ yêu bay lên không, theo hướng ba người mà đi, Triệu Vũ cùng cha nương hắn phi hành trở về nhà.

Hắn tâm trạng vui vẻ, có chút kích động, đây là hắn được bay lần đầu tiên, giống với mong muốn của hắn từ lâu khi còn, được du lượn trên bầu trời tu chân giới

Sưu Tầm, 27/11/2024 13:16:11

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện