Chương 2: Mộng Giới
Ngày mới lên, ánh dương sáng chói chiếu thẳng xuống cả đại lục, len lỏi qua từng góc nhỏ xung quanh ngôi nhà Triệu Sơn, tiếng chim kêu ríu rít, muôn thú kêu gào vang vọng cả mấy ngọn núi lớn.
Triệu Vũ từ từ mở mắt ngồi dậy, ngáp dài nhìn xung quanh, trong ngôi nhà này vẫn giống ngày hôm qua, kiến trúc có phần giống thời xa xưa cổ.
“ Xem ra đúng là bị xuyên không rồi, thật khó để mà chấp nhận a” Triệu Vũ lẩm bẩm một hồi, sau nhìn thấy bóng dáng Vọng Nguyệt đi vào, trên tay còn bưng lấy một cái bát lớn, này là cháo để bồi bổ thân thể dành cho hắn.
Vọng Nguyệt đi tới ngồi trên thành giường, hỏi han hắn tình hình cảm giác thân thể thế nào, cái này làm cho Triệu Vũ nhất thời không biết nói gì, hoàn toàn lạ lẫm, dù cho kiếp trước hắn cũng tính là người hoạt bát nhanh nhẹn, dễ giao tiếp, nhưng giờ khắc này thật không biết làm sao phản ứng lại
A ơ lúng túng ngơ ngác một hồi, đầu Triệu Vũ bỗng nhiên đau như muốn nổ tung, hàng loạt thông tin xuất hiện trong đầu hắn, nhiều rất nhiều làm cho hắn choáng váng muốn ngất đi
“ Vũ nhi con sao thế, đừng làm ta sợ” Vọng Nguyệt hoảng hốt lo lắng hỏi
Bên ngoài, Triệu Sơn làm việc thì nghe tiếng hét của nương tử, vội chạy vào liền thấy Triệu Vũ đang ôm đầu với từng tiếng rên la trông rất đau đớn
“Vũ nhi bị làm sao?”
“ Ta... ta không biết, vừa mới Vũ nhi nó còn đang bình thường, bỗng nhiên ôm đầu mình lăn lộn như thế” Vọng Nguyệt không ngừng lo lắng nhìn con trai của mình, có chưa nấc nhẹ trả lời.
Mãi cho đến mấy chục giây sau thì cơn đau mới biến mất, nhãn quang Triệu Vũ bừng sáng lên âm thầm gật đầu liên tục, hắn đã hiểu tất cả mọi chuyện rồi
Triệu Vũ khôi phục lại bình thường, sau đó hắn quay sang, nhìn về phía hai người Triệu Sơn mỉm cười nói: “ Cha, nương, con không không sao, vừa rồi đầu có chút đau nhưng hiện tại thì đỡ đi nhiều rồi, hai người không cần lo lắng cho con đâu”
Phu thê Triệu Sơn thấy vậy cũng thở nhẹ ra một hơi, nhìn Triệu Vũ cười nhẹ nói
“ Con không sao thì tốt, nghỉ ngơi cho mau khỏe lại, ta để bát cháo ở đây con nhớ ăn nhé”
Nói xong hai người cùng rời đi, một mình hắn ở lại trong phòng. Triệu Vũ ngồi khoanh chân trên giường, trong thùy não tức tốc sắp xếp lại lượng thông tin vừa mới nhận được.
. . . .
. . . .
Thế giới này gọi là Mộng Giới, có tam đại lục lớn nhất lần lượt là Quốc Thiên đại lục, Đấu Thiên đại lục và La Thiên đại lục, ba đại lục này tiếp giáp nhau, các vương triều cai trị lần lượt là Tần triều, Thịnh triều, Minh triều. Nhà Triệu Sơn hiện tại sống ở Quốc Thiên đại lục
Ba đại vương triều c·hiến t·ranh triền miên, đều có dã tâm thống nhất tam đại lục, cho nên đời sống người dân vô cùng khổ cực.
Bị ép phải đi tòng quân đánh giặc, phải rời bỏ quê hương rời xa người thân mình, có lẽ sẽ phải hi sinh trên chiến trường, không bao giờ có thể trở về
Đây là hậu quả, là sự khốc liệt của c·hiến t·ranh, sự tham vọng quyền lực của vua chúa
Và..
Vừa nghĩ đến đây, hai mắt Triệu Sơn bừng sáng “ Thế giới này có yêu tộc? Thật hay đùa vậy, nếu có yêu tộc yêu thú vậy có phải cũng có tu tiên chứ? Cái này.. cái này nếu là sự thật thì cũng hoang đường quá đi”
Ngoài ba đại lục do con người cai trị, còn có một đại lục khác, lớn hơn nhiều, nơi đó được gọi là Hồng Hoang đại lục, thiên đường của yêu thú, cực kì nguy hiểm, người bình thường cũng rất kiêng dè, không dám đặt chân đến
Và nơi rộng nhất, lớn nhất của Mộng giới chính là hải vực, gần đất liền thì còn tương đối an toàn, nhưng ra khỏi ngàn dặm thì lại là câu chuyện khác, vô số hải yêu thú mạnh và còn hung hãn hơn yêu thú đất liền, cho nên ngư dân gần hải vực muốn sinh sống đánh bắt cá thì chỉ có để di chuyển trong vòng hai ba trăm dặm trở về.
Triệu Vũ chỉ chọn lọc thông tin quan trọng để nhớ, trong đầu hắn bây giờ rất nhiều thông tin lộn xộn không có trình tự rõ ràng cụ thể
“ Thế giới này quả thật là có tu tiên? Chà chà, nếu vậy thì xem ra sẽ thú vị hơn rồi đây, thật có chút chờ mong ” Triệu Vũ đọc đến đây thì có chút bất ngờ vì không nghĩ tới nơi này lại giống với suy nghĩ của hắn
“ Nếu mà nói như thế, những yêu thú kia cũng không phải những con thú bình thường ở thế giới kia, mà giống như tu tiên vậy, chúng nó là tu yêu? Không biết có tu ma đạo không” Triệu Vũ trầm ngâm một lúc, xong lại tiếp tục xem tiếp lượng thông tin kia.
Phàm nhân giới có các triều đại cai trị là như thế, còn giới tu tiên cũng có lãnh địa thuộc về, trên ba đại lục địa có nơi gọi là Thánh Địa Tiên Nhân, chỉ có người có thiên phú về tu tiên đạo mới có thể được thu nhận làm đệ tử.
Có bốn tông môn lớn trị vì trên tứ đại thánh địa, bao gồm Kim Liên thánh sơn, Bạch Ngọc thánh sơn, Côn Lôn thánh sơn, Dương Hải thánh sơn, ngoài ra cũng có nhiều tông môn nhỏ được lập nên, là nhánh phụ thuộc tứ đại tông môn hoặc tiên nhân nào đó tự thành lập. tất nhiên uy danh không lớn bằng các thánh địa kia
Những tin tức tu tiên này là do Triệu Vũ thật trong một lần vô tình tìm thấy cuốn sách tu chân giới được ghi chép lại từ Triệu Sơn, người bình thường ở nơi xa xôi hẻo lánh cũng chỉ biết có tiên nhân thôi chứ cũng không biết rõ ràng tin tức. Mà kể cả việc phu thê Triệu Sơn Vọng Nguyệt là tiên nhân cũng được lưu thành thông tin hiện ra trong não của Triệu Vũ, này làm cho hắn có chút bất ngờ
“ Thật không ngờ Triệu Sơn, Vọng Nguyệt cũng là người tu tiên, nhưng tại sao hắn lại về nơi hẻo lánh này mà không gia nhập những tông môn kia?”
Kí ức của Triệu Vũ của thế giới này đưa tới cũng không có nhiều lắm, chỉ đơn giản là thuật lại nhưng thông tin cơ bản về các thế lực ở mộng giới, các sự kiện quan trọng cùng một số việc vặt vãnh khác mà thôi. Dù sao cũng chỉ mới là đứa trẻ mười mấy tuổi, kiến thức kinh nghiệm và trải nghiệm chưa được nhiều. Mà Triệu Vũ xuyên không thì nào có quan tâm mấy cái việc không quan trọng kia, thứ hắn để tâm tới là tu tiên cơ
“ Mà khoan, nếu Triệu sơn là tu tiên đạo, mà mình bây giờ đang trong thân phận à con trai của hắn, vậy không phải nói mình cũng có thể trở thành tiên nhân rồi? Khà khà vậy thì tốt, để lúc nào đó sẽ nhờ hắn dạy tu tiên”
Triệu Vũ mỉm cười, hắn kinh hỉ khi biết Triệu Sơn Vọng Nguyệt là tiên nhân, cũng hy vọng sắp tới hắn cũng có thể bước vào con đường tu tiên, giống với những tưởng tượng của hắn trước kia từng hi vọng bản thân có sức mạnh thần tiên.
“ Cũng may ở thế giới kia rất phát triển, mình cũng có đọc nhiều về mấy chuyện xuyên không này rồi, xem như là có chút kinh nghiệm, không đến mức vừa đến đây đã mù mịt hoàn toàn hehe”
Triệu Vũ cười thầm trong lòng, cũng đã dần chấp nhận sự thật rồi, thậm chí là có chút hài lòng
“ Dù sao một kiếp kia sống quá mức đau khổ, quá buồn đi, nếu đã xuyên không rồi, vậy thì vứt bỏ đi đoạn kí ức không vui đó, làm một con người mới, từ từ khám phá nơi đây thôi haha“
Lẩm bẩm một mình hồi lâu, Triệu Vũ rời khỏi giường đi ra cửa
“ Để xem thế giới tu tiên này có gì thú vị hơn không, hi vọng đừng làm cho ta cảm thấy thất vọng”
Nói xong hắn nhẹ vươn vai một cái, hít một hơi thật sâu, hành trình ở thế giới mới..
BẮT ĐẦU!!