{{ msgSearch }}

Chương 4: Nội Công, Ngoại Công, Tu Chân

Mộng đế (c)

Vương Quyền 1720 Chữ 27/11/2024 13:16:11

Chương 4: Nội Công, Ngoại Công, Tu Chân

Mặt trời dần xuống núi, vầng trăng sáng kia dần lên, cảnh vật ban đêm ở Mộng Giới rất khác với thế giới kia, ở nơi đó có đèn điện sáng chói hay tiếng ồn ào xe cộ huyên náo bao nhiêu, thì ở Mộng giới này lại yên lặng tĩnh mịch bấy nhiêu, như đang hòa mình vào bóng tối vô tận, tĩnh lặng, có phần âm u làm người sợ hãi

Từ ngôi nhà nơi gia đình Triệu Vũ đang sống nhìn xuống phía xa xa thôn làng gần đó, tứ phía là một màu đen hắc ám đáng sợ, bên trong thôn ấy là những ngôi nhà nho nhỏ với ánh lửa bập bùng, yếu ớt, ý nghĩa sâu xa thì nó như một tia hi vọng nhỏ nhoi giữa bóng tối vô cùng vô tận.

Nhìn cảnh này, trong lòng Triệu Vũ cũng thổn thức vô cùng, thật sự thì hắn ở thế giới này mặc dù đã trải qua một ngày rồi, một ngày trôi qua không dài, nhưng cũng không là quá ngắn, có thể nói trôi qua yên bình như vậy cũng tốt, là sự mới mẻ mà trước kia hắn không có, nhưng làm sao hắn đều thấy trong lòng một cái gì đó buồn rầu khó tả, vì cái gì thế giới này lại có một màu gì đó t·ang t·hương, u buồn?

Hay bởi vì đây là một thế giới hoàn toàn mới lạ, hắn không có người thân bạn bè, không ai bầu bạn hắn, vẫn cô đơn như kiếp trước, không có cảnh xe cộ chạy trên đường, có thiết bị điện tử để giải trí hay không được xem những bộ phim, truyện hắn yêu thích?

Người ta nói đêm đến là lúc con người sống thật với bản thân, nên bởi lẽ thế mà hắn giờ khắc này đây có chút thổn thức, có buồn phiền.

Đứng ngắm nhìn trên thiên không kia với muôn vàn những ngôi sao sáng đang ánh xạ xuống nhân gian thứ màu sắc tươi sáng dịu nhẹ, và trăng tròn với ánh sáng vàng mờ ảo chiếu xuống nhân gian, làm cho thâm tâm kẻ đang ở thế giới xa lạ một cảm xúc lâng lâng huyền diệu, xao xuyến

“ Vũ nhi, con sao thế, đến giờ cơm rồi”

Đang tâm tình thổn thức, Triệu Vũ nghe tiếng gọi phía sau vọng lên, hắn tức lấy lại tinh thần, xoay người lại tươi cười đáp lại.

“ Con không sao, đến giờ cơm rồi ạ, con đến ngay đây” Nói xong hắn theo bước vào trong nhà, vào thẳng bàn ăn mà ngồi xuống.

Bữa cơm ở thế giới này đơn sơ hơn nhiều, cũng chỉ có cá kho, một chút rau trồng ở vườn nhà, thêm chút thịt của yêu hổ g·iết lúc chiều, không quá màu mè, nhưng lại đầy đủ chất, đặc biệt mùi thơm phảng phất lên từ thịt yêu hổ, thịt của yêu thú có một ưu điểm nếu biết cách chế biến thì rất ngon cũng như bồi bổ cho người tu luyện



Triệu Vũ ăn liền mấy tô cơm, quá sức hấp dẫn rồi, ăn no ăn no đến mức căng bụng ra, hoàn toàn quên những suy nghĩ lúc nãy. Ợ một tiếng rõ to, hắn chợt nhớ đến một chuyện, liền quay sang hỏi Triệu Sơn

“ Cha, người kể cho con nghe về con hổ lúc chiều đi, cũng về sức mạnh của người và nương nữa”

Triệu Sơn nghe Triệu Vũ hỏi thế, cũng không khỏi bất ngờ, bởi vì trước nay con trai hắn chưa bao giờ nhắc đến chuyện này, bởi vì con hắn từng nói không có hứng thú với chuyện tu luyện, chỉ thích vui chơi chạy nhảy mà thôi

Tất nhiên, bây giờ nghe được lời này từ con trai duy nhất, hắn rất vui vẻ nói về tu tiên chuyện, vì ở thế giới này có thực lực mới có thể tùy ý ngao du thiên hạ, không sợ bất kì ai, còn không thì cũng chỉ là người trần mắt thịt, mặc người xâu xé, không khác gì sâu bọ.

“ Con hổ lúc chiều đó là một con hổ đã tu luyện thành yêu, sinh vật bình thường khi đã thành tinh thì được gọi là yêu thú hoặc tu yêu đã gần đến cấp bậc linh thú, chủng loại của nó là Hổ Sát, lấy sát ý cùng ăn thịt người để tu luyện, ăn người càng nhiều thì sức mạnh sẽ càng mạnh lên nhanh chóng"

"Đương nhiên việc đó chỉ giúp nó tu đến Trúc Cơ cảnh, sau đó muốn tăng tiến thì phải dùng nhiều cách khác nữa, và sinh vật khi tu đến Trúc Cơ cảnh mới được gọi là linh thú, còn trước đó thì chỉ là yêu"

“ Ồ thì ra là như vậy” Triệu Vũ gật gật đầu đáp

“ Trong thiên địa tồn tại một thứ gọi là linh khí, tất cả các tu tiên tu yêu hay tu ma đều dùng linh khí để tu luyện, có nơi linh khí dày đặc như các bí địa, tàn tích hay các tông môn sơn phái, có nơi lại rất thiếu linh khí để tu luyện ví dụ như khu vực xung quanh nơi chúng ta ở này”

"Tu chân, tu hồn lực là dụng hấp thụ linh khí trời đất mà tu luyện, còn sử dụng vô số bí bảo để tăng cường cảnh giới, tu chân đạo là mạnh nhất trên cả vũ trụ này"

“Mỗi sinh vật sống trên thế giới này đều có linh căn chia theo Ngũ hành: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, linh căn càng nhiều thì sẽ càng khó tu luyện. Có một số linh căn biến dị như: phong, lôi, băng...”



“ Trong cơ thể có đan điền, chạy dọc theo khắp cơ thể, những nơi hấp thụ đan điền tốt nhất là huyệt Ấn đường dọc xuống đến huyệt Đản trung rồi xuống huyệt Khí hải, người có linh căn sẽ hấp thụ linh khí tích súc trong đan điền để trở thành linh lực, linh lực càng mạnh thì sức mạnh của họ càng lớn, đến thời cơ thích hợp sẽ đột phá cảnh giới”

" Còn nội công là phương thức tu luyện để vận dụng các loại sức mạnh trong thể nội con người. Sử dụng sức mạnh nội sinh làm chủ yếu. Ít có thể điều hòa hơi thở, cường hóa cơ thể rắn chắc, phòng ngừa bệnh tật. Nhiều có thể bộc phát năng lượng tiềm ẩn bên trong cơ thể, tăng cường uy lực, đả thương đối thủ”

“ Ngoại công là các phương pháp rèn luyện thân thể, làm cho thân thể mạnh mẽ hơn, tốc độ thân thể nhanh nhẹn hơn”

“Nội công và ngoại công chỉ là tiểu đạo, không thể tu lên chính đạo, thành tiên nhân được, nhưng trước hết tu luyện nếu đạt cảnh giới cao thì vẫn có lợi cho con đường tu tiên phía trước”

Triệu Vũ gật gật đầu, hắn quả thực ở thế giới cũ đọc những cuốn sách kia có biết những cái này, nhưng không đầy đủ nên hắn vẫn muốn nghe thêm, với cả cũng không thể hiện tại cắt ngang lời Triệu Sơn nói được, không cần thiết

“ Vậy người với nương đạt đến cảnh giới nào rồi, lúc ấy con thấy hai người đánh yêu hổ kia khá nhẹ nhàng” Triệu Vũ một mặt ngây thơ nhìn hai người

“ Ta và nương con?”

“ Ta hiện tại đang là Kim Đan cảnh đỉnh phong, thiếu một chút nữa sẽ đột phá lên Nguyên Anh. Còn nương con thì đang Trúc Cơ cảnh, gần đạt đến đỉnh phong”

Nói xong, Triệu Sơn lại cười hỏi “ Con hỏi chuyện này là muốn tu luyện rồi? Rất tốt ta cũng sẽ dạy con, nhưng giờ chưa phải lúc để học”

“ Tại sao lại chưa?” Triệu Vũ một mặt ngây thơ hỏi



“ Linh căn con người sẽ ổn định bắt đầu từ năm 15 tuổi, khi đó có thể xác định được loại linh căn nào trong ngũ hành hay loại đặc biệt, còn trước 15 tuổi thì linh căn còn nhiễu loạn, chưa thể xác định được, nên không thể hấp thu linh khí để tu luyện được”

Giảng giải xong, thấy Triệu Vũ nét buồn phiền hiện trên khuôn mặt, Triệu Sơn không khỏi cười lớn một tiếng, xong lại nói tiếp

“ Cũng có một số thiên tài yêu nghiệt, 13 hay 14 tuổi là đã mở linh căn rồi, con cũng không cần quá thất vọng đâu, thời gian còn dài, con trước tiên có thể luyện một chút nội công ngoại công, có lẽ đạt đến Khí Phàm cảnh là vừa lúc linh căn ổn định”

“ Àii, thôi thì tu luyện nội ngoại công trước vậy” Bật hơi thở dài một cái, Triệu Vũ dù trong lòng có chút thất vọng nhưng vẫn lắng nghe Triệu Sơn nói

Giải thích toàn bộ mọi sự xong xuôi, Triệu Sơn nói tiếp “ Muộn rồi con ngủ sớm đi, từ ngày mai ta sẽ dạy con tu luyện nội công và ngoại công trước, được không”

“ Vâng phụ thân” Triệu Vũ gật đầu đáp

Nói xong hắn cất bước đi đến bên giường chuẩn bị nghỉ ngơi.

Mặc dù nhắm mi tâm nghỉ ngơi, xong hắn không thể nào ngủ được, trong đầu xoay quanh chuyện tu luyện, lại nghĩ đến việc phải bắt đầu sắp xếp mọi chuyện phải làm.

Không thể quay trở về thế giới cũ cũng làm hắn có chút nhớ nhà, bởi vì hắn biết đã đến đây thì có lẽ hắn đ·ã c·hết ở thế giới kia rồi, dù cho là bị chuyển đi linh hồn sang thế giới này thì muốn trở về thế giới cũ thì cũng rất khó, có lẽ không thể quay về, hoặc có thể trở về nhưng lẽ phải rất lâu rất lâu mới được.

“ Liệu rằng đến lúc đó, những người thân quen của ta có hay không còn sống, ta nếu không trở về được thì phải làm sao đây..?”

Nằm suy tư một lúc, Triệu Vũ đã vào giấc ngủ lúc nào không hay

Ngày đầu tiên ở Mộng Giới của hắn trôi qua, hưng phấn có muộn phiền.. cũng có

Sưu Tầm, 27/11/2024 13:16:11

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện