{{ msgSearch }}

Chương 15: Nguy Kịch

Mộng đế (c)

Vương Quyền 2131 Chữ 27/11/2024 13:16:11

Chương 15: Nguy Kịch

Ngay khi Triệu Vũ vừa đánh gục tên thảo khấu cuối cùng xong, hắn mới chỉ kịp thở dốc lấy hơi đã hoảng hốt mà lao nhanh tới một hướng..

-- Trước đó một đoạn thời gian, khi mà Triệu Vũ đang bận dây dưa với đám tiểu đệ của thủ lĩnh thảo khấu ---

Một bên khác, Trương Nhi chém g·iết với tên thảo khấu đầu mặt sẹo càng lúc càng khốc liệt, đầu lĩnh thảo khấu tên Bá An mặc dù chịu nhiều sát thương gây ra bởi Trương Nhi, nhưng nàng sát thương nhận vào còn nhiều gấp bội, bởi vì Bá An sau khi nhận thấy Trương Nhi đang dần mạnh lên thì đã không còn nương tay nữa, mà dốc hết sức đánh

Chưa kể hắn sau vài lần suýt bị Trương Nhi đánh trúng chỗ hiểm thì đã càng phẫn nộ thêm, mỗi lần vung đao là một lần Trương Nhi như bị một tảng đá lớn trăm vạn tấn đổ xuống

Từ thế t·ấn c·ông như vũ bão, sau dần dần đánh ngang tài ngang sức, thì bây giờ Trương Nhi đang phòng ngự một cách khó khăn, thương tích thì càng ngày càng tăng theo thời gian

Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, sau một lần đỡ đao, Trương Nhi vô tình để lộ ra sơ hở, chính sự sơ suất ấy đã tạo nên tình thế nguy hiểm đến tính mạng nàng, và Bá An cũng là một kẻ già đời với kinh nghiệm chém g·iết dày dặn đã nắm bắt thời cơ đúng lúc Trương Nhi mất tập trung

“ Huyết Đao Quyết”

Hét lớn một tiếng, đao hạ xuống với tốc độ cực nhanh kèm theo đó là nồng nặc mùi sát khí máu tanh buồn nôn đến cực điểm, định là vị trí sẽ nhắm ngay đầu Trương Nhi mà bổ nàng ra làm đôi

Cũng may đến khoảnh khắc huyết đao kia gần bổ đến người Trương Nhi, nàng phản xạ kịp thời để nghiêng cơ thể qua một bên làm lệch đi vị trí đao bổ xuống, đánh trúng vào bả vai nàng

Đao của Bá An bổ vào vai nàng sâu đến độ như là muốn cắt lìa cánh tay nàng ra cùng với đó lực phản phệ đánh bật nàng bay ngược phía sau, va vào một cái cây lớn

Huyết dịch phun ra từ miệng cùng huyết từ bả vai trào ra như suối, xương cốt cùng nội tạng bên trong Trương Nhi đã gãy nát từ trước, thêm vào v·ết t·hương chí mạng vừa nhận nữa

Đau đớn thống khổ không gì sánh được, nàng từ lúc vực dậy liều mạng mà đánh cho đến giờ khắc này, bỏ qua mọi thống khổ của thể xác cũng là nhờ vào ý chí cùng sự phẫn nộ muốn báo thù của mình

Mà bây giờ xem ra cơ thể Trương Nhi đã đến giới hạn rồi, linh trí thì cố gắng thôi thúc nhưng cơ thể thì đã nằm im bất động, không còn nghe sự điều khiển của nàng

Nàng... cũng quá mệt mỏi rồi, đôi con người lờ mờ lờ mờ đã nhìn không rõ ràng phía trước, trước khi ngất lịm đi, nàng thấy một bóng dáng quen thuộc, đang chạy tới gọi to tên nàng, thấy khuôn mặt người ấy mờ hồ không rõ ràng, dù vậy nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được trên khuôn mặt non thơ ấy đầy sự lo lắng cùng hoảng sợ

Trương Nhi nở một nụ cười, nụ cười ấy mang nhiều ý vị

Hạnh phúc có, vui vẻ có, tin tưởng có và.. không cam tâm

Dần mất đi ý thức, bên tai còn vang lên tiếng thiếu niên kia đang gọi, bóng tối bao trùm tầm mắt, Trương Nhi cứ như vậy rơi vào hôn mê b·ất t·ỉnh



“ Tiểu Nhi!!”

Triệu Vũ nhìn thấy Trương Nhi b·ị đ·ánh bay ra xa, trúng một đòn chí mạng như thế, hắn kinh hoảng tức tốc chạy đến đỡ lấy nàng

Nhìn Trương Nhi đang hôn mê vì mất máu quá nhiều, hắn lo lắng cùng xót xa, nhất thời không biết làm thế nào, xe áo mình ra để giữ cho máu không chảy ra quá nhiều, đồng thời bế nàng lên để chuẩn bị chạy trốn

Nhưng hắn vừa đứng lên định chạy thì bất ngờ một thanh đao từ hư không bổ đến, Triệu Vũ chỉ kịp lấy đoản kiếm ra đỡ đao, Bá An như hiện thân của ma đạo với sát khí dày đặc tỏa ra, thế đao càng lúc càng nặng

Triệu Vũ khó khăn đỡ lấy đao này, trong lúc vừa cõng lấy Trương Nhi vừa chống đỡ, hắn cố gắng tìm sơ hở để trốn chạy

Nhưng lúc phân tâm hắn đã bị Bá An đá một cước vào bụng, hắn cùng Trương Nhi bị đá bay ra va vào tường, cũng may hắn nhanh chóng dùng cơ thể che chắn cho nàng

Gắng gượng đứng dậy sau, Triệu Vũ lấy tay lau vệt máu đang tràn ra bên khóe miệng, một cước vừa rồi đá trúng làm hắn gãy vài cái xương sườn, đau đớn thống khổ không bì được

“ Ai cho phép các ngươi chạy? Nghĩ muốn thoát được bàn tay Bá An ta, các ngươi còn nộn điểm”

Bá An cười lớn vẻ giễu cợt khinh thường nhìn Triệu Vũ, hắn không có ý định buông tha cho hai đứa trẻ con trước mắt này

Đúng, là trẻ con. Với độ tuổi tam tuần hiện tại của hắn, thì Triệu Vũ và Trương Nhi trong mắt hắn cũng chỉ là nhóc con hỉ mũi chưa sạch mà thôi, làm sao có thể đánh lại hắn

“ Ta là Bá An, trước khi ngươi c·hết ta sẽ cho ngươi biết danh ta, coi như ân huệ cuối cùng để khỏi phải đến c·hết cũng không biết kẻ nào g·iết ngươi”

“ Ngươi... tên là gì?”

"..."

Triệu Vũ bây giờ không có tâm trạng để ý lời Bá An nói, tầm mắt hắn đảo qua lại liên tục cùng với nghĩ cách trốn thoát khỏi hiểm cạnh hiện tại

Bá An thấy Triệu Vũ không để ý đến mình, hắn cảm thấy bị khinh thường, nếu chuyện này lan truyền ra ngoài thì hắn sẽ bị người chế nhạo mất

Nghiến răng phẫn nộ, hắn không nói một lời lại cầm đao xông đến bổ về phía Triệu Vũ

Từng đòn chém bổ xuống dứt khoát nhắm vào yếu điểm của Triệu Vũ, chỉ cần hắn lơ là một giây thôi thì chờ đón hắn sẽ là c·ái c·hết



Triệu Vũ vừa phải chống đỡ từng đao của Bá An, lại vừa phải bảo vệ cho Trương Nhi đang b·ất t·ỉnh, áp lực lên hắn có thể thấy rất nặng nề

Cảnh giới Triệu Vũ còn dưới Trương Nhi một chút, mặc dù trước đó nàng đánh với Bá An cũng tạo nên thương tích đáng kể lên hắn, nhưng chung quy lại Triệu Vũ vẫn là khó khăn để có thể đánh thắng

Triệu Vũ vừa chống cự vừa tìm thời cơ để chạy trốn, mồ hôi cùng máu từ v·ết t·hương trên người hòa vào nhau ướt đẫm cả y phục, nhưng mỗi lần hắn có ý định chạy trốn thì Bá An như biết trước ý đồ, đã ra tay cản lại

Liên tục vừa chống đỡ vừa ôm Trương Nhi rút lui về sau, mặc dù sợ hãi trước sát khí của Bá An nhưng Triệu Vũ vẫn có phản đòn vài lần để tạo khoảng cách tìm cơ hội chạy đi

Bá An như một con sói đầy mưu mô gian xảo, mỗi lần Triệu Vũ chém về phía hắn thì đều bị hắn tránh được, còn đả thương ngược lại Triệu Vũ

Bế tắc!

Quá bế tắc đến từ Triệu Vũ, đánh cũng đánh không lại, chạy cũng chạy không xong, thương tích thì mỗi lúc một nhiều lên

Bá An hóa thân thành thành một con dã thú, đang đùa giỡn, vờn con mồi nhỏ Triệu Vũ như mèo vờn chuột

Triệu Vũ cảm nhận được ý đồ muốn đùa giỡn của Bá An, hắn rất ghét cảm giác này, làm hắn nhớ lại một khoảng thời gian tồi tệ ở thế giới trước hắn cũng từng bị bỡn cợt như vậy

Cắn chặt hai hàm răng của mình, Triệu Vũ biết bây giờ không phải lúc liều mạng đến mức một sống một c·hết

Hắn s·ợ c·hết, nhưng dục vọng cầu sinh cũng rất mạnh mẽ, lí trí mách bảo hắn phải chống đỡ và tránh để lộ điểm yếu dễ gây nguy hiểm đến tính mạng, rồi tìm cơ hội chạy trốn

“ C·hết tiệt. Giá như Triệu Sơn ở đây thì mọi chuyện đã không thành ra như vậy, hi vọng ta sẽ chống cự được đến lúc hắn trở lại”

Triệu Vũ thầm nghĩ trong đầu với hi vọng duy nhất cứu sống hắn cùng Trương Nhi chính là phu thê Triệu Sơn.

Cùng lúc đó Triệu Sơn linh cảm được chuyện không lành, hai người đang tức tốc trên đường trở về

“ Ngươi chỉ biết chạy trốn như một con chuột nhắt thôi sao, không dám ở lại đánh? Ngươi có đáng mặt nam tử hán không?”

Bá An vừa đánh vừa buông lời chế giễu, khích tướng Triệu Vũ, dù sao Triệu Vũ cũng gần đạt đến cảnh giới của hắn rồi, nếu một lòng chạy trốn thì chính hắn cũng khó để lưu lại hai người

“ Nam tử hán cái lão tổ ngươi, ngươi ta nhìn xem cảnh giới gì, ta đâu ngốc, đánh không lại thì chạy, ở lại thí mạng làm gì”



“ Việc ta ta chạy, ngươi có giỏi đuổi chém ta một thời gian nữa xem, chờ cha ta quay trở lại xem hắn có làm thịt ngươi hay không”

Triệu Vũ vừa chạy vừa mắng, hắn thật không dám ở lại đối diện chém g·iết, việc của hắn bây giờ là tìm thời cơ thích hợp để chạy, không nữa là kéo dài thời gian chờ Triệu Sơn trở về, dù không biết hắn có hay không trở lại sớm

Bá An sau khi nghe lời mắng nhiếc của Triệu Vũ, nhất thời khựng lại, hơi đề phòng đồng thời suy nghĩ tính thật giả mà hắn nói

Nếu lời Triệu Vũ nói là thật thì có thể hắn sẽ gặp nguy hiểm rồi, không biết trước cảnh giới người mà Triệu Vũ nói là cha đó có cao hơn hắn hay không, nhưng đề phòng là tốt nhất

Phải giải quyết Triệu Vũ nhanh chóng, nếu để tiểu tử thối trước mắt chạy trốn được thì hắn rất có thể sẽ bị người tìm đến g·iết

"..."

Triệu Vũ nói câu đó ra còn một ý nữa là làm cho Bá An mất tập trung thoáng chốc để tìm khoảng trống mà thoát thân

Và đúng như mong đợi của Triệu Vũ, ngay lúc Bá An bị chậm lại một khắc đó, Triệu Vũ đã nhanh chóng bứt tốc chạy về hướng cổng thôn, nơi mà nhiều lần trước đó hắn muốn lui đến nhưng không thành

Dùng hết sức bình sinh cõng Trương Nhi mà chạy, vừa chạy biểu cảm trên mặt hắn càng hiện rõ sự vui mừng, vì hắn sắp chạy thoát thành công rồi

Nhưng.. cuộc đời đâu có chuyện gì dễ dàng như vậy

“Phá Không Đao Quyết”

Một tiếng hét lớn từ phía sau, Triệu Vũ theo trực giác mách bảo có nguy hiểm phía sau, lí trí chưa kịp phản ứng nhưng cơ thể đã tự động đẩy Trương Nhi qua một bên, còn bản thân thì lãnh toàn bộ chiêu đó

Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, từ phía sau tạo nên một thanh huyết đao với dày đặc sát khí bao bọc, hướng Triệu Vũ mà bổ tới

Thân thể Triệu Vũ vô lực chống đỡ mà bay đổ rầm vào cổng thôn, huyết nhục vỡ nát hòa trộn vào nhau, nhìn cảnh tượng thê thảm đến đáng sợ

Uy lực vừa rồi rất mạnh, cũng là sát chiêu của Bá An, hắn một chút nữa là đã để Triệu Vũ chạy thoát rồi, may mà hắn phản ứng lại kịp thời

Bị đánh bật vào cổng thôn, cú v·a c·hạm mạnh đến đổ cả cổng, một ngụm huyết phun ra từ miệng, Triệu Vũ vật vã đứng dậy

“ Tên tiểu tử ngươi cũng xảo quyệt đấy, suýt chút nữa ta đã để xổng ngươi chạy rồi, không cần biết phụ thân ngươi có bao mạnh, chỉ cần ta g·iết hết hai ngươi thì dù hắn là thần tiên cũng không thể tìm ra được ta”

Nói xong, Bá An từ từ cầm đao đi tới, định sẽ kết thúc trận chém g·iết này

Hắn nắm chắc sẽ g·iết được Triệu Vũ cùng Trương Nhi, hai người như cá nằm trên thớt vậy, tình thế ngàn cân treo sợi tóc...

Sưu Tầm, 27/11/2024 13:16:11

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện