{{ msgSearch }}

Chương 4

Mộc Cẩn

Vệ Vũ 939 Chữ 07/01/2025 20:58:35

"Nhị tiểu thư cũng ở đây sao." Nha hoàn hành lễ với Triệu Thanh Thanh, sau đó quay sang ta, nói: "Đại tiểu thư, ngày mười lăm tháng này là sinh thần của tiểu thư. Phu nhân đã chuẩn bị yến tiệc, mời tất cả nữ quyến danh giá trong thành đến tham dự."

Triệu Thanh Thanh ngẩn người, trong mắt thoáng hiện lên một tia sắc lạnh.

Trong suốt mười bảy năm qua, yến tiệc sinh thần này vốn luôn là của nàng.

Nàng đã chiếm đoạt mọi thứ thuộc về ta, bao gồm cả ngày sinh thần này.

Nhưng thực ra, ngày đó là ngày ta chào đời, hoàn toàn chẳng liên quan gì đến nàng.

May thay, nha hoàn kia ngay sau đó quay sang nói với Triệu Thanh Thanh: "Nhị tiểu thư cũng sẽ tham gia yến tiệc. Phu nhân nói, từ nay về sau ngày này sẽ là sinh thần chung của hai vị tiểu thư."

Trước mặt nha hoàn của Triệu phu nhân, Triệu Thanh Thanh mỉm cười dịu dàng: "Thanh Thanh đa tạ mẫu thân."

Nhưng khi quay lại nhìn ta, ánh mắt nàng lại hiện lên sự sắc lạnh và thù hằn.

Ta biết, nàng sẽ sớm nghĩ ra cách để làm khó dễ ta.

Quả nhiên, ngay trước khi yến tiệc bắt đầu, ta phát hiện chiếc váy mà Triệu phu nhân chuẩn bị cho ta đã bị xé một vết dài.

Nha hoàn mới được phân đến phòng ta – Tiểu Đào – hốt hoảng đến rơi nước mắt: "Phải làm sao đây, chúng ta đâu còn chiếc váy nào khác để tham gia yến tiệc!

"Chiều nay chỉ có nhị tiểu thư vào phòng, chắc chắn là nàng đã làm hỏng chiếc váy này.”

"Tiểu thư, chúng ta mau đến gặp phu nhân giải thích rõ ràng, để phu nhân ban cho một chiếc váy khác đi!"

Ta lắc đầu: "Không cần."

Triệu Thanh Thanh dám làm vậy, hẳn đã chuẩn bị chu đáo.

Dù ta có đi gặp Triệu phu nhân cáo trạng, nàng cũng sẽ lại khóc lóc, làm ra vẻ đáng thương và kết cục ta vẫn khó mà thắng được nàng.

Tiểu Đào thấy ta lắc đầu thì càng cuống: "Chẳng lẽ không tham dự yến tiệc sao? Vậy chẳng phải đúng ý nhị tiểu thư rồi ư!"

Ta cười nói: "Ai nói không đi? Chỉ cần thay bộ đồ khác là được."

Thế là, khi ta xuất hiện tại yến tiệc, ta mặc một bộ thâm y* phía trên, bên dưới là quần bó, chân quấn hành triền* thường ngày.

(*)Thâm y: Áo dài truyền thống, liền thân, thường dùng trong sinh hoạt thường ngày, không phù hợp cho dịp trang trọng. Quần bó: Quần ống bó, phổ biến với binh lính hoặc lao động, tạo sự tiện lợi khi di chuyển. Hành triền: Vải quấn quanh chân, thường dùng để giữ ấm hoặc bảo vệ trong điều kiện khắc nghiệt, phổ biến ở binh lính và người lao động.

Triệu Thanh Thanh đang đứng trò chuyện cùng một nhóm tiểu thư danh giá, vừa quay đầu nhìn thấy ta, liền "phì" cười một tiếng.

Các tiểu thư khác cũng nhìn theo ánh mắt nàng, lập tức bật cười rộ lên.

"Thanh Thanh, đây là tỷ tỷ của muội sao?"

"Bộ dạng này trông chẳng khác gì một kẻ quê mùa thô lỗ."

"Phải đó, nhà ta đến cả nô tỳ làm việc nặng cũng ăn mặc sang trọng hơn nàng ta."

"Thanh Thanh, không phải ta nhiều lời, nhưng tỷ tỷ của muội ăn mặc thế này mà xuất hiện trong yến tiệc, thật sự làm mất hết mặt mũi của Triệu phủ."

Triệu Thanh Thanh mỉm cười, im lặng lắng nghe những lời chế giễu của đám tiểu thư danh giá về ta.

Đợi đến khi nghe đủ, nàng mới vui vẻ bước đến trước mặt ta, cao ngạo nói: "Tỷ tỷ, tỷ cũng nghe rồi đấy. Không phải ta cố ý làm khó tỷ, mà là mọi người đều thấy tỷ quá thất lễ.”

"Ta, với tư cách là tiểu thư của Triệu phủ, có trách nhiệm bảo vệ danh dự gia tộc.”

"Bộ trang phục này của tỷ thật sự làm mất thể diện, chẳng hề có chút lễ nghi của tiểu thư danh giá. Mau rời khỏi yến tiệc đi."

Ta dùng nụ cười phớt đời kiểu lính tráng để đáp lại, khiến Triệu Thanh Thanh cảm thấy khó chịu, càng thêm tức giận, nàng hỏi: "Tỷ cười gì?"

"Ta chẳng cười gì cả." Ta chỉ vào tai mình, nhếch môi: "Ta chỉ muốn nói, lời của một kẻ giả mạo như muội nghe không thuận tai chút nào. Giọng nói cũng giống như thân phận của muội vậy, không chính danh, cứ như tiếng muỗi vo ve, ta chẳng nghe rõ."

Câu nói của ta chạm đúng vào nỗi đau sâu nhất của Triệu Thanh Thanh. Nàng tức giận, lớn tiếng quát: "Ta nói, bộ quần áo của tỷ làm mất mặt Triệu phủ! Không xứng để xuất hiện trong yến tiệc! Mau rời khỏi đây ngay!"

Giọng nàng lớn đến mức vọng ra cả tiền sảnh.

Triệu phu nhân cùng một vài vị phu nhân lớn tuổi nghe thấy liền vội vàng bước đến: "Chuyện gì thế này?"

Triệu Thanh Thanh bĩu môi, lại bày ra vẻ đáng thương: "Mẫu thân, tỷ tỷ thất lễ trước bao người, con bảo tỷ ấy về mà tỷ ấy không chịu…"

Nàng còn chưa nói xong, ta đã lui lại một bước, rồi quỳ một gối xuống đất.

Triệu Thanh Thanh sững sờ, không hiểu ta đang làm gì.

Bởi vì, tiểu thư khuê các của thế gia vốn không hành lễ như thế.

Chỉ có binh sĩ của Huyền Giáp doanh mới quỳ một gối như vậy.

Sưu Tầm, 07/01/2025 20:58:35

Lượt xem: 3

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện