“Đám yêu tộc các ngươi đừng có láo xược, ở địa bàn của nhân tộc chúng ta làm càn, đã hỏi kiếm của ta chưa?”
Ninh Minh Thành gầm lên một tiếng, hiên ngang lẫm liệt gia nhập vào chiến đấu.
Đám người Tạ Lâm Dật khi nhìn thấy Ninh Minh Thành thì vừa mừng vừa lo vừa hoảng loạn.
Mừng là vì có người tới cứu bọn họ, hắn biết rõ thực lực của Ninh Minh Thành của Thanh Huyền Tông, có hắn ở đây bọn họ nhất định có thể tránh được kiếp nạn này an toàn rời đi!
Hoảng Loạn chính là không biết Diệp Linh Lang có ở gần đây hay không, nếu là nàng cũng ở đây, không cẩn thận vui sẽ thành sợ, cuối cùng thì bản thân mình lại rơi vào kết cục thê thảm.
Thanh Huyền Tông, Diệp Linh Lang, đừng xuất hiện, cầu xin đó!
Quả nhiên, Ninh Minh Thành gia nhập đã thay đổi chiến cuộc, tu sĩ nhân loại vốn đã lâm vào hoàn cảnh xấu đã nhanh chóng mạnh lên, hắn dùng khí thế lấy một địch trăm làm cho đối thủ kinh sợ.
Phía sau Ninh Minh Thành, năm người kia nháy mắt vui muốn chớt!
Được cứu rồi, rốt cuộc được cứu rồi!
Trên mặt họ nhanh chóng xuất hiện nụ cười tươi tắn.
“Ác thật! Không ngờ lại có kẻ lợi hại tới đây! Sắp đánh không lại rồi!”
“Đừng hoảng hốt, các ngươi kéo dài thời gian ta đi báo cáo đại vương xin tiếp viện!”
“Báo cái đầu ngươi, chỉ bằng một mình ngươi có thể gặp được đại vương? Ngươi kéo đi, ta tìm!”
Thấy đám yêu quái kia lấy cớ tới lui thành nội chiện, trên mặt đám người Tạ Lâm Dật đều vô cùng vui vẻ.
“Ninh huynh, số lượng của chúng nó đông đảo đến nơi sẽ bất lợi đối với chúng ta, nhân cơ hội này chúng tay chạy nhanh đi!”
Tạ Dâm Lật vừa dứt lời, chỉ nghe một âm thanh vừa dễ nghe vừa quen thuộc, vừa ngọt ngào lại vừa đáng sợ truyền đến.
“Chỉ là tu sĩ nhân loại cỏn con, tới địa bàn của ta rồi, các ngươi còn muốn chạy sao?”
Tạ Lâm Dật mở to hai mắt, tiếng nói nhận ra, từ nào cũng nghe rõ, nhưng vì sao đặt ở cạnh nhau hắn nghe không hiểu?
Cái gì thế này?
“Chi viện tới rồi! Chi viện của chúng ta tới rồi! Vây quanh bọn họ, đừng để bọn họ chạy!”
Những tiểu yêu giống như là được tiếp thêm sức lực, một lần nữa vây quanh đám người Tạ Lâm Dật.
Lúc này, chỉ thấy phía trên nóc nhà bên cạnh họ, một thân ảnh xinh đẹp nhỏ bé chậm rãi rơi xuống từ không trung, theo nàng đến là khí thế cường đại và yêu khí không cần che lấp chút nào.
Là một yêu quái cường đại.
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Diệp Linh Lang, chỉ thấy xung quanh nàng vây quanh từng vòng sóng nước, vừa lên sân khấu đã mang hiệu ứng đặc biệt, nhìn đã thấy mười phần khí phách, trong khoảnh khắc đã chấn động nhân tâm.
Lúc này, khóe môi của nàng cong cong một chút, lộ ra một nụ cười 45 độ, vô cùng yêu tà.
Khi Tạ Lâm Dật nhìn thấy cả người đều ngốc, đây không phải là Diệp Linh Lang hay sao? Từ khi nào nàng trở thành yêu quái vậy?
Càng làm cho ba hồn bảy phách của hắn muốn bay ra là, trên trán Diệp Linh Lang còn mọc thêm sừng, mới nhìn giống như là sừng rồng còn nhỏ!
Thấy tay của nàng vừa nhấc lên, ngay lập tức không trung tràn ngập hơi nước cũng bay lên theo, nhanh chóng ngưng tụ thành những đám bọt nước thật lớn.
Ngay sau đó nàng vung tay lên, bọt nước giống như mưa tầm tã hướng tới bọn họ rơi xuống.
Không biết có phải là ảo giác của Tạ Lâm Dật hay không, bọt nước rơi ở phía hắn đặc biệt mạnh, rơi xuống đầu lộp bộp, đau đến nỗi hắn vội vàng vung kiếm ngăn cản.
Ngay sau đó, đôi tay Diệp Linh Lang thu tay lại thực hiện một pháp quyết, trong khoảnh khắc, mưa to ở trên người đối thủ biến thành những khối băng, lúc này rơi lên đầu thật đúng là kêu lộp bộp, là cái loại có tiếng động, đau muốn vỡ đầu!
Một loạt những thao tác này của Diệp Linh Lang không những làm cho đối thủ sợ ngây người, còn khiến cho nhóm tiểu yêu cũng sợ theo.
“Ác thật! Viện quân này của chúng ta mạnh quá! Quá sung sướng! Đánh c.h.ế.t bọn họ đi! Đánh bẹp đám nhân loại!”
“Đừng đừng, đừng đánh bẹp, nếu không lát nữa còn phải moi bọn chúng từ dưới đất lên để ăn!”
“Này? Nàng là ai thế? Vì sao ta chưa từng gặp nàng bao giờ? Vì sao tu vi của nàng giống như mới đến Trúc Cơ?”
“Ác thật! Thật đúng là Trúc Cơ! Trúc Cơ mà có thể hóa hình hoàn mỹ như thế, tu vi lại có thể mạnh như thế, trên đầu còn mọc sừng, chẳng phải là giao tộc hay sao?”
Lời này vừa nói, toàn thể yêu quái lập tức sôi trào, vậy mà là giao tộc, giao tộc có dòng m.á.u tôn quý!”
Đó chính là giao tộc có dòng m.á.u của Long tộc thượng cổ, giao tộc có thể tung hoành Yêu giới!
Trách không được, tuổi nàng còn nhỏ mà đã lợi hại như vậy, tu vi thấp như thế mà lại có hiệu quả khủng bố như thế!
Nhưng vào lúc này, chỉ thấy mũi chân nàng nhún một cái, với tu vi Trúc Cơ của nàng xông thẳng vào Kim Đan lợi hại nhất kia.
Dưới sự chứng kiến của mọi người, nàng đánh một chưởng vào n.g.ự.c của Kim Đan phía đối diện, Kim Đan kia ngay tại chỗ bị đánh bay, đụng vào tường phía sau, không ngừng ho khan.
“Thật! Là! Mạnh!” Ninh Minh Thành che n.g.ự.c lại kêu: “Vì sao lại có một yêu quái cường đại như thế? Chẳng lẽ là công chúa giao tộc tiếng tăm lừng lẫy, Linh Linh Lang?”
Tạ Lâm Dật thấy Ninh Minh Thành vừa bị đánh một chưởng đã bị ngã quỵ, tai hắn nghe nói lời kịch, tam quan nháy mắt bị đổi mới, đổi mới, lại đổi mới lần nữa.
Đây là đang chơi cái gì thế? Đối diện là yêu quái đó, đây chính là thời khắc sinh tử đó, cái này cũng có thể chơi?
Hắn còn đang khiếp sợ, giây tiếp theo ánh mắt của Diệp Linh Lang chuyển về phía hắn.
Nàng dùng linh lực ngưng tụ vào lòng bàn tay, sau đó nháy mắt một chưởng đánh vào người Tạ Lâm Dật, khiến cho hắn liên tục lui về phía sau ôm ngực.
“A…”
Đánh Ninh Minh Thành là giả vờ, đánh mình nàng là dùng s.ú.n.g thật đạn thật để đánh, đau quá!
“Tu sĩ này thật ra cũng hơi lợi hại một chút, có thể chống lại được một chưởng này của ta!”
Diệp Linh Lang nói xong lại một lần nữa nâng tay lên, đang chuẩn bị đánh thêm một lần nữa, Tạ Lâm Dật sợ tới mức ngã ngay xuống đất.
“Ta… giống như sắp c.h.ế.t rồi!”
Thấy một màn này, đám tiểu yêu phía sau Diệp Linh Lang tập thể hoan hô.
“Công chúa điện hạ siêu mạnh!”
“Công chúa điện hạ vô địch!”
“Công chúa điện hạ xử hắn!”
Thấy đám tiểu yêu vội vàng xông lên chuẩn bị đánh c.h.ế.t mấy tu sĩ này, Diệp Linh Lang giơ tay cản chúng nó lại.
“Dừng tay! Các ngươi ra ngoài không mang theo não hay sao?”
Nói xong, nàng giơ tay đánh vào đầu con hà yêu một cái thật mạnh, khiến cho nó hoàng hồn.
“Huhuhu, công chúa điện hạ thật là khí phách! Không hổ là có dòng m.á.u của công chúa giao tộc”
“Mấy tu sĩ này gầy trơ xương như thế, nhét không đủ kẽ răng, ăn hết bọn họ rồi thì có lợi ích gì? Lưu lại người sống cho ta, ta muốn lợi dụng họ làm mồi dụ, dẫn ra toàn bộ đồng lõa của bọn họ để tận diệt, đến lúc đó muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, một yêu ăn mấy người, không thích hay sao?”
“A a a! Công chúa điện hạ thật là thông minh! Yêu quái cao cấp đúng là không bình thường, trí tuệ hay sắc đẹp cũng đều đứng đầu!”
“Trói vào, mang đi!”
Diệp Linh Lang nói xong, những tiểu yêu phía sau nàng liền xông lên, dùng dây thừng trói yêu trói bọn họ lại.
“Chờ đã, chỉ trói kẻ khó coi, không trói người đẹp, bản công chúa muốn có người hầu hạ bên người.”
Nghe được lời này, đám tiểu yêu kia tất cả đều cười, hiểu rồi hiểu rồi, nháy mắt đã hiểu.
Vì thế, đám tiểu yêu cầm dây thừng tới trói Tạ Lâm Dật và hai sư đệ của hắn, còn Ninh Minh Thành thì để ngoài.
Khi Tạ Lâm Dật nhìn thấy thì sợ ngây người.
“Có lầm hay không? Vì sao lại trói cả ta? Trói hai người bọn họ còn chưa đủ hay sao?”
“Nói nhảm cái gì thế? Ở trước mặt vị tu sĩ xinh đẹp này, ngươi chỉ là dưa thối thôi!”