Chương 111: Thuộc tính
Bước chân hắn chợt động, Cao Phong xoay người đi về phía cái hồ bên cạnh để quan sát. Hắn khẽ đưa tay chạm vào đó, đột nhiên cảm thấy cơ thể bị một tia sinh lực bắn mạnh vào đầu ngón tay.
“Cái gì vậy!” Cao Phong thầm nói.
Hắn rút ngón tay lại, đưa lên gần mặt để xem xét, ở chỗ ngón trỏ còn mấy tia sáng chớp động lúc này mới tắt hẳn. Tâm trí của Cao Phong khẽ động, lại đưa mắt nhìn xuống bên dưới hồ, ngưng thần suy nghĩ.
Đúng lúc này, Thiết Thiệt cũng từ trong túi trữ vật bay ra, nhanh chóng hóa hình rồi bay tới bên mặt hồ mà nhìn xuống dưới. Bóng nó hiện rõ trên mặt hồ, được chốc lát thì đột nhiên la lên.
“Cao Phong, ngươi quên Đăng Quân rồi sao!”
Thiết Thiệt thấy Cao Phong định đi vào trong cái hồ này, nhưng mà vẫn chưa lấy được một nửa còn lại của bí thuật ngụy trang kia, cho nên mới chủ động đi ra nhắc nhở hắn.
“Đúng rồi, ta quên béng đi mất!” Cao Phong ngớ người đáp lại.
Từ lúc hắn bị Băng Tâm đuổi g·iết cho đến nay, hắn cũng lạc mất tung tích của Đăng Quân. Lúc đó hắn nhớ Đăng Quân cũng bị cô gái bên cạnh người kia đuổi theo, không biết sống c·hết của hắn ra sao rồi.
Cao Phong thở dài một cái, cuối cùng mới dùng giọng điệu bất đắc dĩ mà đưa ra kết luận.
“Thôi vậy, nếu đã không thể lấy hết được thì thôi, chắc đây cũng là số phận của ta rồi. Trời cho ta được ông Ba Lưới cứu giúp, chắc cũng lấy đi phần cơ duyên được học bí thuật ngụy trang kia!”
Hắn thở dài thầm nghĩ, rốt cuộc vẫn chọn cách đi vào trong này để trở ra bên ngoài kia. Cao Phong sợ đêm dài lắm mộng, bây giờ cứ thoát ra khỏi nơi này là tốt nhất.
Cao Phong đưa tay thu Thiết Thiệt vào trong túi trữ vật, khẽ vận động thần lực trong người, tạo thành một tấm áo giáp bằng phù hình bên ngoài cơ thể. Hắn nghĩ dưới hồ này có điều gì đó thần bí, cho nên phải chuẩn bị tâm lý cẩn thận một chút.
Ủm!
Hắn đưa chân nhảy mạnh một cái, cuối cùng cả cơ thể chìm vào trong hồ, liên tục vận lực bơi nhanh về dưới đáy hồ. Trên đường đi xuống, Cao Phong cũng có quay đầu nhìn lại, hắn trông thấy mặt hồ ngay lập tức thu nhỏ lại, rõ ràng là hồ này rất sâu.
Nhận thấy chiều dài của con đường đi ra ngoài này xa như vậy, Cao Phong mới vận lực phi nhanh một cái. Hắn đang di chuyển cực nhanh, đột nhiên trong thần thức gửi tới một cảm ứng từ phía cánh trái.
Từ chỗ đó, một cái bóng đen ngòm khổng lồ đang lao nhanh về phía Cao Phong, tốc độ giống như đang t·ấn c·ông hắn. Bóng đen này lao tới, dưới làn nước sâu này, dường như có cấm chế ngăn cản, khiến cho Cao Phong mơ hồ chỉ nhìn thấy sơ qua hình dáng của nó.
Nó giống như con lươn nhưng thân thể lại rất dài, toàn thân đều có vảy cứng, trên từng thớ vảy còn có tia lôi vàng chạy dọc chạy xuôi.
Cao Phong nhìn thấy thì thất kinh, vội vàng xoay người vận ra một đường lực lượng lớn để tránh đi thứ đang lao tới. Bóng đen kia xoẹt qua người hắn, thấy rõ chỗ nước nó vừa mới đi qua vẫn còn để lại tia sét.
Mà con thủy quái này sau khi đớp trượt Cao Phong, hình như hung tính trong người trở nên dâng cao. Hai cặp mắt nó hiện lên ánh đỏ, liền xoay lại mà tiếp tục t·ấn c·ông.
Nhìn thấy nó lại tới, ánh mắt Cao Phong sắc lạnh, lập tức bấm tay kết thành pháp quyết. Lập tức có một bàn tay màu vàng hiện ra, bắn tới phía trước, công kích về phía yêu thú kia.
Hai thứ yêu và pháp thuật đột ngột gặp nhau, gây ra một chấn động kịch liệt, khiến cho nước ở đây bị một trường lực làm cho trống đi một phần, bọt nước bắn đi tứ phía.
Ở trên này, mặt hồ cũng bị chấn động phía dưới ảnh hưởng, khắp mặt hộ liên tục có gợn sóng lớn, sau một hồi lại như nước trong nồi đang đun mà sôi trào.
Đột nhiên từ phía dưới có một thân ảnh bắn lên, nhảy mạnh đứng ngay trên mặt hồ đang dao động. Áo quần của thân ảnh này đôi chỗ bị rách rưới, khuôn mặt cũng có vài ba vết rách, chính là Cao Phong.
“Hộc hộc, con thủy quái kia mạnh quá, chả hiểu tại sao nước ở dưới cấm chế lại tồn tại một loài yêu thú cỡ này cơ chứ!” Cao Phong thở dốc nói.
“Điều quan trọng hơn là yêu thú này lại sở hữu thuộc tính lôi, đây chắc hẳn là thứ khiến nó mạnh tới như vậy!” Thiết Thiệt cũng đi ra bên ngoài mà góp giọng.
Nó từ nãy tới giờ ở trong túi trữ vật của Cao Phong, nhìn thấy hắn giao chiến với yêu thú kia mà cũng nhận thấy vài điều. Thứ nhất là yêu thú kia sở hữu thuộc tính lôi trong người, cho nên sức mạnh vô cùng cường đại.
Thứ hai là nó cũng tranh thủ quan sát, nhận thấy ở không gian bên dưới không hề có thực vật hay thứ gì sở hữu thuộc tính lôi, vậy nên chắc hẳn yêu thú này bẩm sinh mà có.
Đó là mấy điều mà Thiết Thiệt nghĩ ra được, còn chắc chắn hay không thì nó không dám nói, bởi vì nó chỉ mới nhìn sơ qua mà thôi. Thiết Thiệt nói với Cao Phong mấy điều, cả hai nhanh chóng rơi vào trầm tư, đều lặng im suy nghĩ.
“Nếu có thể ăn sinh mệnh của nó, ngươi chắc hẳn có thể hấp thụ được thuộc tính lôi của nó đó Cao Phong!” Thiết Thiệt bỗng nói.
“Thuộc tính Lôi sao?” Cao Phong hỏi lại.
Hắn cũng nghe qua nhiều người nói về cách hấp thụ thuộc tính vào trong cơ thể, khi đó có thể dung nhập nó vào trong chiêu thức. Tới lúc đó những đòn thần thông đánh ra đều mang sức mạnh của thuộc tính, uy lực tăng cao không thể tưởng tượng được.
Tuy vậy vẫn có những người không cần hấp thụ mà bẩm sinh bên trong cơ thể đã mang thuộc tính lôi hoặc nhiều thuộc tính khác, những thuộc tính này đều không có quy luật nhất định, giống như một thiên bẩm mà trời ban cho mỗi người.
Nhưng mà Cao Phong thì khác, từ lúc tu tập tới giờ hắn chẳng phát hiện cơ thể có xuất hiện thuộc tính gì. Cho nên nếu hôm nay hắn thành công hấp thụ thuộc tính lôi này vào cơ thể, ngày sau có thể duy trì mà phát huy thuộc tính này cao hơn.
“Nhất định phải làm được!” Cao Phong thầm nghĩ.
Nghĩ xong hắn nhanh chóng quay lại vấn đề chính, bây giờ phải tìm cách làm sao có thể tiêu diệt được con yêu thú này, sau đó mới tính tiếp thấp thụ thuộc tính Lôi trong người đó.
Bởi vì cánh cổng thông ra bên ngoài nằm dưới đáy hồ này, nếu không tiêu diệt được yêu thú kia, thì chẳng những Cao Phong không hấp thụ được thuộc tính của nó mà việc ra ngoài cũng trở nên khó khăn hơn.
“Để ta giúp ngươi!” Thiết Thiệt bỗng nhiên lên tiếng.
Nó bay lên phía trước người Cao Phong, ánh mắt nhỏ nhắn nhưng đầy vẻ kiên quyết, giống như đã tính kĩ tới chuyện này. Quả thật là trong lòng Thiết Thiệt đang có chiến ý dâng cao, bởi vì nó cũng muốn nhanh nhanh đưa cả hai ra khỏi nơi này.
Nhìn thấy sự chém g·iết điên cuồng của đám người tranh giành tạo hóa kia, cũng như tính mạng của Cao Phong cũng xém bị lấy đi, điều này khiến cho Thiết Thiệt hoảng sợ hơn bao giờ hết.
“Nếu để cho mấy người như lão Ba Lưới lúc nãy nhìn thấy sinh mệnh của Cao Phong, e rằng khó có thể qua mặt được!” Thiết Thiệt thầm nghĩ.
“Được rồi, nếu ngươi giúp ta thì tốt, chúng ta đi xuống đó thôi, nhanh chóng đánh bại yêu thú kia rồi đi ra ngoài!” Tiếng Cao Phong vang lên.
Ánh mắt hắn tràn đầy nhiệt huyết, liền vận lực toàn thân tạo thành một cái màn để tránh khỏi những nguy hại dưới kia. Hắn liếc nhìn Thiết Thiệt một cái, sau đó liền đưa thân nhảy thẳng xuống mặt hồ.
Dưới đáy hồ sâu, ánh sáng càng lúc càng mờ ảo, nếu như chỉ dùng mắt thường mà không dùng thần thức thì quả thật là không biết đường nào mà lần.
Cao Phong phi thẳng xuống phía bên dưới, đột nhiên dừng lại tại một điểm, hắn đưa mắt phóng thần thức ra xa để dám quan sát xung quanh.
“Hình như lúc này chúng ta thấy yêu thú đi vào chỗ kia phải không Thiết Thiệt!” Cao Phong dùng truyền âm nói.
“Chắc là vậy, khi nãy ta cũng không thấy rõ!” Thiết Thiệt đáp lại.
Nghe tiếng đáp lại của nó, đôi chân mày của Cao Phong cũng chợt nhíu lại mà suy nghĩ, hắn đang không biết làm cách nào để dụ yêu thú kia xuất hiện. Nhưng mà chưa kịp nghĩ xong, đột nhiên phía trước truyền tới dao động, một cái bóng đen bất thình lình lao tới.
“Nó kia rồi, chuẩn bị đi!” Cao Phong hét lớn.
Hắn và Thiết Thiệt nhanh chóng tản ra, trên đường xuống đây đã tính toán sơ qua về kế hoạch để dụ yêu thú này. Vai trò làm dẫn dụ sẽ do Thiết Thiệt đảm nhận, còn về phần Cao Phong sẽ lo phía sau, t·ấn c·ông kết liễu về phía yêu thú.
Điều quan trọng là phải tạo một lớp màn bằng sinh khí để chống lại tia Lôi quanh người nó, nếu để dính phải thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Nhưng mà cũng vì thế nên việc này phải làm cho nhanh, nếu như để lâu thì sinh lực sẽ tiêu hao rất lớn.
Cho nên việc cần làm là phải đánh nhanh thắng nhanh, không được vòng vo day dưa, đặc biệt là họ đang ở địa bàn của yêu thú này.
Nghĩ xong xuôi đâu vào đó, Cao Phong với Thiết Thiệt mới đi về một hướng khác nhau chuẩn bị đón đánh yêu thú. Chỉ thấy yêu thú kia lao đi vun v·út, khắp cơ thể có tia lôi vàng bao bọc, đang điên cuồng t·ấn c·ông về đây.
Không biết tri giác của nó đã phát triển tới đâu rồi, nếu đã phát triển cao thì việc này cũng hơi khó khăn!
Yêu thú hung hãn lao nhanh về phía Thiết Thiệt, không để ý tới Cao Phong ở phía xa, hình như Cao Phong đã cố ý ẩn đi khí tức của mình.
Phập!
Yêu thú há to cái miệng táp một cái, trong từng kẽ răng đều có tia kim lôi ẩn hiện. Nó t·ấn c·ông Thiết Thiệt, nhưng Thiết Thiệt đã chớp lấy thời điểm nó vừa đớp tới mà lao đi, tránh khỏi phạm vi hoạt động của nó.
Thiết Thiệt vận lực, xung quanh nó cũng có một cái màn hình tròn bao bọc, như một ánh sao mà lao đi trong đêm đen. Nó đang cố tình phi chậm lại, mục đích là trách để yêu thú kia mất hứng mà không đuổi theo nữa.