{{ msgSearch }}

Chương 275

Livestream đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Đang Cập Nhật 967 Chữ 20/01/2025 19:19:43

Tiểu Yến bây giờ vô cùng thông minh. Nhưng mà nhóc vẫn là một đứa bé.

Không hiểu được cái gì gọi là uyển chuyển.

Nhưng mà cô có thể dùng hành động thực tế, chứng minh năng lực của mình.

“Ba ba, giúp bọn họ lấy t.h.i t.h.ể ra đi, bị chôn ở phía dưới cũng thật là đáng thương!”

Tiểu Yến mở miệng nói.

Nàng nói với con rối màu đen.

Đối với mấy chuyện như cứu người.

Quỷ Vương áo đó một chút hứng thú đều không có. Tuy Tiểu Yến có thể điều khiển con rối.

Nhưng mà đây là cha mẹ của cô bé.

Cô bé sẽ không bức bách mẹ của mình đi làm chuyện không thích.

Chỉ có thể nhờ ba ba đi làm.

Con rối âu phục đen vẫn luôn rất cưng chiều Tiểu Yến. Đương nhiên là gật đầu.

Sau một phút.

Người ở chỗ này chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua.

Đám sắt thép bùn đất phía trên đống đổ nát, ngay cả cần cẩu cũng phải vận chuyển thật lâu.

Bây giờ thế mà lại bay lên. Soạt một chút liền bay ra. Sau đó, ba bộ thi thể.

Bay ra ngoài từ trong đất. “Cha! A!! Cha!!!”

Cô gái trước đó còn mắng Tiểu Yến, phát ra tiếng nghẹn ngào.

Đau đớn đến cực hạn. Nhưng mà thiên tai vô tình.

Con người trong tự nhiên đều lộ ra vẻ quá yếu ớt. Nhưng mà so với sự bi thương của cô gái.

Các binh sĩ đều nhìn về phía Tiểu Yến với vẻ kinh ngạc. Bọn họ nhịn không được mà nuốt một ngụm nước bọt.

Sau đó đi tới trước mặt Tiểu Yến. “Xin, xin chào!”

“Xin chào.” Tiểu Yến nghiêng đầu một chút.“Muốn cứu người thì có thể đi theo tôi!”

“Được, được!”

Người binh sĩ này liền vội vàng gật đầu, sau đó bắt chuyện với người xung quanh.

Trên thế giới này, luôn có người có năng lực đặc thù, có tác dụng hơn nhiều so với máy móc và nhân lực.

Cứu trợ như này ít nhất sẽ nhanh hơn một chút.

Phương Minh Húc và Tiểu Tử đi về một phương hướng. Bên trong phế tích.

Mấy linh hồn đang bay lại.

Phương Minh Húc chật vật nuốt xuống từng ngụm nước bọt.

Sau đó ra vẻ trấn định. “Còn có người sống sao?” Hắn hỏi thăm.

Mấy con quỷ này đều đang ngơ ngơ ngác ngác phiêu đãng. Nghe nói như thế thì toàn thân lập tức run lên.

Quay đầu, nhìn về phía Phương Minh Húc.

May mà, những con quỷ này không phải là ác linh.

Nếu không cũng sẽ không nghe hiểu tiếng người. “Anh có thể nhìn đến chúng tôi?”

Phương Minh Húc muốn nói đương nhiên, nhưng mà nghĩ lại, lại ra vẻ cao thâm: “Tôi chính là người tu hành, đương nhiên là có thể khám phá âm dương.”

Đón lấy, hắn tiếp tục hỏi: “Còn có người sống sao?” Con quỷ này lắc đầu, “Không có!”

“Được rồi, cảm ơn!”

Phương Minh Húc tiếp tục về phía trước.

Những u hồn kia cũng không có đuổi theo Phương Minh Húc, mà là bay lại tại chỗ.

Sau đó, Phương Minh Húc không ngừng tại phế tích biên giới du tẩu.

“Nơi này còn có người sống sao?” “Nơi này còn có người sống sao?”

Hành động của hắn vô cùng cổ quái, đương nhiên là bị binh lính và dân chúng phát hiện.

Sau khi đi được 50m.

Một u hồn bể đầu chảy m.á.u bỗng hét lớn.

“Đại sư, đại sư mau cứu con của tôi, cầu xin ngài, mau cứu con của tôi!”

“Con của bà ở đâu?” “Nơi này, ở chỗ này!”

Nữ quỷ này mang theo Phương Minh Húc nhanh chóng đi đến một tòa nhà đổ sụp.

Nhưng mà, tòa nhà này còn chưa sụp đổ hoàn toàn, ít nhất còn có ba tầng lầu, người đạp lên rất có thể sẽ có nguy cơ sụp đổ lần thứ hai.

Phương Minh Húc lúc này chính là kẻ tài cao gan cũng lớn, nhanh chóng leo lên.

Sau đó, hắn nhảy xuống từ bên ngoài bệ cửa sổ. Bên trong là một mảnh hỗn loạn.

Đồ dùng trong nhà gì gì đó đều vô cùng rối loạn.

Không bao lâu sau, hắn nhìn thấy một người bị kẹt giữa bàn đá và giường chiếu.

Chỉ lộ ra một cái tay.

Cánh tay đã không còn màu máu. Cả người Phương Minh Húc run lên. Hắn biết đây là cái gì.

Đây là một cỗ thi thể.

Chính là t.h.i t.h.ể của người phụ nữ chảy m.á.u đầu vừa rồi. Đây là lần thứ nhất, hắn tiếp xúc gần với tử vong như thế.

Toàn thần hắn phát run, cảm giác chuyện này còn đáng sợ hơn cả việc nhìn thấy hành thi.

Thế nhưng mà hắn cắn răng, tiến lên tìm tòi. “A! ! !”

Hắn di chuyển giường chiếu, muốn nâng vách tường lên. Nhưng mà mấy thứ này đều bị kẹt quá chặt.

Ngay lúc này, tay của hắn buông lỏng, tay trong vách tường cứ thế mà bị kéo ra.

“Dùng linh khí, chỉ cậy mạnh sao mà được.”

Giọng nói của Tiểu Tử truyền đến.

Phương Minh Húc nhìn lại, phát hiện Tiểu Tử kéo vách tường ra một cách nhẹ nhàng.

Tro bụi, bùn đất, rơi lả tả trên đất.

Phương Minh Húc cũng không lo được những thứ này. Hắn túm t.h.i t.h.ể của người phụ nữ.

Thi thể giật giật, đứa nhỏ trong lồng n.g.ự.c đã bị kinh động. “Oa! ! !”

Đứa nhỏ khóc lớn lên. Thật sự có người sống.

Hắn chật vật đưa đứa nhỏ này ra, phát hiện lại một đứa nhỏ khoảng chừng một tuổi.

Người xung quanh nghe được thanh âm này. Thì lập tức chạy tới.

“Có người sống.” “Nhanh, giúp đỡ.” “Cầm dây thừng tới.”

Nhưng mà, không đợi những người này xuống, Phương Minh Húc đã ôm đứa nhỏ đi lên.

“Phía dưới còn có một cỗ thi thể.” Phương Minh Húc nói.

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:19:43

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện