{{ msgSearch }}

Chương 274

Livestream đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Đang Cập Nhật 969 Chữ 20/01/2025 19:19:43

Giờ phút này, người chủ trì Nhạc Viện Viện mới tìm hiểu được tất cả.

“Chính là thần toán Tần sư dự đoán ra lần động đất này, Tần đại sư sao?”

“Yên tâm đi khán giả, sau khi tôi tới sẽ lập tức đi tìm Tần đại sư, quan sát cứu viện từ góc nhìn của hắn.”

Chỉ là, người phóng viên này và người quay phim còn phải đi 20 cây số nữa, ít nhất cũng phải hơn năm giờ.

Lúc đến nơi.

Chỉ sợ trời đều đã tối.

Dù sao, đây chính là đường núi. Vô cùng không dễ đi.

Thể lực tiêu hao rất lớn.

Đương nhiên, binh lính đi rất nhanh, hai giờ là có thể đến. Mà nhóm Tần Dược thì chỉ cần một giờ đã đi tới huyện

Vọng Sơn.

Trước khi đến.

Phương Minh Húc không nghĩ tới sẽ thảm như vậy. Cả huyện thành hiện tại tựa như là một vùng phế tích.

Không chỉ như thế, khắp nơi đều là người, mặt mày xám xịt, tập trung ở quảng trường, trên đường phố.

Phần nhiều chính là đang tìm kiếm trong đống phế tích, hi vọng có thể tìm được người thân mất tích.

Binh lính đang phân phát vật tư, đồ ăn, cứu viện. Tần Dược nhìn xuống cả huyện thành từ trên núi. Huyện Vọng Sơn.

Có cái tên này cũng là bởi vì huyện thành này nằm trong một vùng cây.

Liếc nhìn thì tất cả đều là núi, chỉ có chân núi là có một mảnh đồng bằng.

Bọn người Tần Dược leo núi mà đến.

Vị trí của bọn họ có thể nhìn toàn bộ huyện thành không sót một thứ gì.

Lúc này, sắc mặt của Phương Minh Húc đã trắng bệch.

“Thật nhiều hồn phách.” Vội vàng xem xét.

Lại có ba bốn trăm hồn phách.

Số lượng này so với dân số 200.000 của huyện thành thì đúng là rất ít.

Nhưng mà, đối với thời đại này mà nói, đây chính là một thiên tai lớn.

Huống hồ, số người c.h.ế.t còn đang tăng thêm.

Dù sao, nếu bị chôn ở lòng đất nếu như không được nhanh chóng cứu ra thì có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Cứu người quá quan trọng! “Hành động đi!”

“Tiểu Tử, em giúp Phương Minh Húc, Tiểu Yến, con tự hành động, có thể sao?”

“Có thể, sư phụ!”

“Ông chủ, không có vấn đề.”

Phương Minh Húc lập tức có chút hoảng.

“Đại sư, tôi đi theo Tiểu Tử? Tôi không được, tôi cũng tìm không thấy người!”

Tần Dược nhìn hắn một cái. Biểu lộ nghiêm túc.

“Tìm không thấy người, nhưng hẳn là có thể tìm được quỷ!”

“Hỏi quỷ!”

“Hiện ở chỗ này đang thiếu người.”

“Cậu cần một mình đảm đương một phía!”

“Mặc đạo bào này lên.”

“Là có thể tiết kiệm rất nhiều phiền phức!” Phương Minh Húc nghe đến đó, chỉ có thể gật đầu. Hắn còn mang theo đạo bào trong người!

Lúc này, hắn chỉ có thể lắc đạo bào một cái rồi mặc vào người.

Sau đó, Tần Dược lại cho hắn một ít dịch huyết nhân sâm.

Gặp phải người bị thương thì trực tiếp rót cho một ống, tuyệt đối có thể cứu về một cái mạng.

Sau đó, bọn họ chia ra ba đường, tiến vào bên trong huyện Vọng Sơn.

Tần Dược đi về phía vùng phế tích.

Một số binh lính còn đang dùng máy dò sự sống, thăm dò xem có người hay không.

Bên trong đống đổ nát này. Đúng là còn có người sống. Tần Dược đi tới.

Có binh lính nhìn hắn một cái, trong lòng kinh ngạc, nhưng mà vẫn không dừng động tác trên tay lại.

Hiện tại, cứu người là quan trọng nhất.

Chỉ là một người ăn mặc quái dị, không thể chậm trễ hắn cứu người được.

Sau một phút.

Tần Dược lại giơ tay lên. Soạt một tiếng.

Vô số công trình kiến trúc trực tiếp bay lên.

Một cái đầu bị đập trúng, lộ ra một người đã hôn mê người. “Nơi này có người!”

Các binh sĩ nghe nói như thế thì tất cả đều trợn tròn mắt.

Đặc biệt là cái vung tay vừa rồi, lập tức xốc lên một mảng kiến trúc lớn.

Khiến cho bọn họ khiếp sợ không thôi. “Đây, đây là người của đặc dị sao?”

“Cục Đặc dị phái người tới giúp chúng ta rồi sao?”

Những binh lính này lập tức nghĩ tới cũng là người của cục đặc dị.

Tần Dược cũng không có giải thích.

Mà chính là nhìn về phía người bị đè lên kia.

Tuổi thọ của đối phương đang nhanh chóng tiêu tán. Lập tức sẽ chết!

Tần Dược lật tay một cái, lấy dịch huyết nhân sâm ra, rót vào trong miệng của đối phương.

Sau một phút, người này rên rỉ một tiếng. Chậm rãi tỉnh táo lại.

Hắn mơ hồ, nhìn thấy dáng vẻ một thân đạo bào của Tần Dược, cười khổ nói: “Tôi đã c.h.ế.t rồi sao? Cũng bắt đầu gặp phải phán quan rồi?”

“Tạm thời còn chưa chết!” Tần Dược cười một tiếng. Các binh sĩ lập tức hoan hô. “Cáng cứu thương, mau tới.”

“Nơi này có một người được cứu ra!”

“Xin chào, xin hỏi anh là người của cục đặc dị sao? Anh có thể phối hợp với chúng tôi cứu người không?”

Tần Dược đương nhiên là gật đầu. “Đi theo tôi!”

Hắn có thể biết chính xác, nơi nào có người bị vùi lấp, để nhanh chóng cứu ra.

Mà một bên khác.

Tiểu Yến cũng đi vào bên trong đống đổ nát.

Binh lính và người đang gặp nạn đều đang ra sức đào bới. Tiểu Yến nhìn nhìn, lắc đầu.

“Bọn họ đều đã chết, không cần uổng phí sức lực!”

Nghe nói như thế, một người phụ nữ trong đó lập tức sụp đổ.

“Đồ nhãi con đáng chết, nói mê sảng cái gì vậy! Sao mày

còn chưa chết, người trong nhà mày con chưa chết!” Cha của cô còn đang bị vùi ở bên trong!

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:19:43

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện