{{ msgSearch }}

51

Yêu đương Là Cái Quần Què

Trương Bất Nhất 499 Chữ 12/01/2025 12:56:09

Đầu óc Lâm Niệm Sơ lập tức đông cứng. Rõ ràng, chuyện giữa Tưởng Ngải Đồng và lão Đoạn vẫn chưa kết thúc.

Hai tay cô lơ lửng giữa không trung, không tài nào gõ tiếp được.

Đúng lúc này, Trình Nghiên thong thả bước tới, lấy thẻ phòng trong túi ra, quẹt mở cửa phòng mình. Anh nghiêng đầu, mỉm cười đầy "thiện ý":

"Cô có muốn vào phòng tôi ngồi một lát không?"

Lâm Niệm Sơ chưa kịp đáp, Trình Nghiên đã nhướng mày, nghiêm túc bổ sung:

"Chúng ta cũng có thể làm một vài chuyện vui vẻ."

Lâm Niệm Sơ liếc mắt về phía cánh cửa đối diện.

Âm thanh kỳ lạ vẫn tiếp tục vọng ra, thậm chí còn xen lẫn tiếng đập giường nghe rõ mồn một.

Lòng cô d.a.o động. Sau vài giây do dự, cô thả tay xuống, hạ quyết tâm, quay người bước vào phòng của Trình Nghiên:

"Được thôi."

Trình Nghiên cười nhạt, ung dung theo sau, vừa đóng cửa vừa điềm nhiên nói:

"Tôi đã bảo mà, buổi tối cô nhất định sẽ đói."

Lâm Niệm Sơ nghiến răng, mắt trợn trừng:

"Đói cái đầu anh!"

Ánh đèn đầu giường màu vàng dịu dàng chiếu sáng căn phòng, tạo nên một không gian vừa lười biếng vừa ấm áp.

Mùi hương nhẹ nhàng, quyến rũ vẫn còn vương vấn trong không khí.

Trên chiếc giường lớn, Lâm Niệm Sơ và Trình Nghiên chiếm hai bên. Cả hai đều dựa vào đầu giường mềm mại, mỗi người một góc. Mặc dù cùng đắp chung một tấm chăn, nhưng khoảng cách giữa họ rất rõ ràng, giống như những gì xảy ra trước đó chỉ là một giấc mộng thoáng qua.

Trình Nghiên với tay lấy bao thuốc và chiếc bật lửa trên tủ đầu giường. Ngón tay cái bật nắp hộp thuốc, rút ra một điếu. Khi anh sắp đưa nó lên môi, chợt nhớ ra điều gì, liền quay sang nhìn cô.

“Cô có để ý không?”

Lâm Niệm Sơ hơi ngạc nhiên khi phát hiện anh hút thuốc, nhưng vẫn lắc đầu. “Cứ hút đi.”

Trình Nghiên ngậm điếu thuốc, bật lửa châm thuốc. Anh cúi đầu thấp xuống, ngọn lửa nhỏ nhảy múa dưới ngón tay.

Dưới ánh đèn mờ, anh như chìm trong một vầng sáng lơ đãng. Hàng mi dài cụp xuống, tạo nên bóng mờ mỏng manh trên gò má. Sống mũi cao thẳng chắn ngang ánh sáng, để lại trên khuôn mặt một chiếc bóng sắc nét.

Cả người anh tỏa ra sự lười biếng xen lẫn chút phong trần cuốn hút. Nhưng điều làm người ta không thể rời mắt chính là đường nét vai cổ sắc bén và yết hầu chuyển động rõ ràng khi anh hút thuốc.

Khói thuốc lơ lửng trong không khí, theo mỗi nhịp hít thở của anh mà bay lên, lại tan vào ánh sáng vàng ấm áp.

Trình Nghiên chậm rãi nhả khói, yết hầu trượt lên rồi trượt xuống. Anh bất chợt cảm nhận được ánh mắt của người bên cạnh, theo bản năng quay đầu lại.

Sưu Tầm, 12/01/2025 12:56:09

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện