Đương nhiên, tôi đã quay lại màn hình video, dù sao tôi cũng thật lòng yêu hắn.
Sau này khi nhớ hắn, tôi sẽ lấy ra xem lại.
Hu hu hu, tôi thật sự yêu hắn quá đi mất!
17.
Tôi uy h.i.ế.p Giản Ly, nếu không đến trường, tôi sẽ phanh phui chuyện của tôi và hắn ra ngoài.
"Nếu anh không muốn tình yêu của tôi, vậy thì hãy thử nếm trải sự thù hận của tôi xem!"
Giản Ly không còn cách nào khác, đành phải ngày nào cũng đến trường gặp tôi.
Trong trường, chuyện Giản Ly là bạn trai tôi lan truyền rầm rộ.
Hắn không phủ nhận, tâm trạng tôi tốt hơn một chút, coi như hắn biết điều!
Lục Triều lại im lặng một cách kỳ lạ, như thể chuyện hôm đó chưa từng xảy ra.
Người đàn ông thật là vô tình vô nghĩa, xong việc rồi thì quay ngoắt mặt không nhận người ta.
Một hôm tan học, Giản Ly hẹn tôi gặp mặt ở rừng cây nhỏ.
Tôi nghĩ thầm: Tiểu yêu tinh, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, muốn xin lỗi tôi rồi.
Không ngờ, vừa bước vào rừng cây nhỏ, đầu tôi đã bị trùm bao bố.
Khoảnh khắc ngất đi, tôi thoáng thấy bóng dáng của Lục Triều, trong lòng vô cùng thất vọng.
Giản Ly vậy mà lại cấu kết với người khác hãm hại tôi, được lắm!
Lúc mở mắt ra, tôi đang ở trong một nhà kho bỏ hoang, bị trói vào ghế.
Người đàn ông ngồi đối diện tôi, tóc dài ngang vai, dáng người cao lớn vạm vỡ, râu quai nón.
Mặc bộ vest cao cấp thời thượng, nhưng bên trong lại không mặc áo sơ mi, cổ áo mở tận rốn, lộ ra cơ bụng tám múi.
Lúc này, trên tay người đàn ông đang cầm điếu xì gà, nhả khói, ánh mắt sắc bén đột nhiên nhìn chằm chằm vào tôi.
"Cô chính là Bùi Ưu Ưu, con gái riêng của Tư gia, người đã đùa giỡn em trai tôi?"
Nhìn thấy Lục Triều và Giản Ly đứng sau lưng hắn, tôi mới nhận ra, người đàn ông trước mặt này, chính là anh trai của Lục Triều, gia chủ Lục gia, Lục Lẫm, người làm ăn cả hai mảng trắng đen!
Mà sau lưng tôi, cũng bị trói chặt, không biết từ lúc nào đã bị bắt đến đây, chính là Tư Bạc Niên!
Tư Bạc Niên nhận ra mình bị bắt, khí chất của thái tử gia Vân Thành liền bộc lộ.
"Lục Lẫm, anh dám động đến người của Tư gia?"
"Tin hay không, tôi chỉ cần một câu nói, là có thể khiến Lục gia các người không sống yên ổn được ở Vân Thành?"
Lục Lẫm cười khẩy: "Có một người anh trai như thế này bảo vệ, thảo nào con em gái này của anh dám ngông cuồng như vậy!"
Nói rồi, hắn lấy điện thoại của tôi ra, dí vào mặt tôi để mở khóa, mở album ảnh, mở một video.
"Xem con em gái của cậu đã làm gì với em trai tôi!"
Tôi nhìn Lục Triều, vẻ mặt chán nản: "Không phải chứ? Anh sắp ba mươi rồi, còn phải nhờ anh trai ra mặt cho mình à?"
Không ngờ, hình ảnh được phát trong video, lại là của Giản Ly.
Giản Ly vốn đang xem kịch vui vẻ, sắc mặt lập tức thay đổi.
Hắn lao đến, muốn giật lấy điện thoại trên tay Lục Lẫm.
"Bùi Ưu Ưu! Cô lúc nào quay được cái này!?"
"Dừng tay, không được chiếu!"
Lục Triều ngạc nhiên nhìn hắn: "Thảo nào cậu tốt tâm như vậy, hóa ra cậu cũng dan díu với cô ta?"
Anh ta dùng từ "cũng".
Chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ tuy Lục Triều bảo anh trai hắn bắt tôi, nhưng trong lòng hắn, hắn và tôi là có gian tình!
Lục Lẫm lướt sang video khác, lại lướt đến video của Lục Triều.
Lộ ra vẻ mặt khó hiểu, nhưng vô cùng kinh ngạc.
"Mấy đứa trẻ bây giờ, chơi trò biến thái vậy à?"
Tư Bạc Niên cũng sững sờ: "Cô và bọn họ, chơi trò biến thái vậy à?"
Ồ, quên mất anh rồi à?
18.
Tôi vội vàng an ủi Tư Bạc Niên: "Đừng ghen mà, lần sau em quay cho anh xem!"
Lục Triều và Giản Ly trừng mắt nhìn tôi và Tư Bạc Niên.
"Cô! Hai người? Cô và hắn???"
"Bùi Ưu Ưu, cô còn gì mà chúng tôi không biết nữa?"
Tôi cười ngại ngùng, nói với Lục Lẫm: "Anh là anh trai của Lục Triều, cũng là anh trai của em rồi, em gọi anh một tiếng anh cả."
"Anh cũng thấy rồi đấy, chuyện của em và Lục Triều, chỉ là tình cảm giữa những người yêu nhau thôi, anh ấy đang giận dỗi em đấy!"
"Anh xem anh ấy kìa, rõ ràng là thích lắm."
"Em thật tâm thích anh ấy, mong anh tác thành cho chúng em!"
Vẻ mặt Lục Triều rất khó xem: "Bùi Ưu Ưu, sắp c.h.ế.t đến nơi rồi mà cô còn cứng miệng?"
Hắn còn chưa nói xong, Lục Lẫm lại vỗ tay.
"Cô gái nhỏ gan dạ! Có khí phách! Lục gia chúng tôi, thiếu chính là một người vợ cả như thế này!"
"Chuyện hôn sự của hai đứa, tôi đồng ý!"
"Tôi sẽ đích thân đến nhà cầu hôn, sau này Tư gia và Lục gia sẽ là người một nhà."
Nghe vậy, tôi lập tức từ chối, quay sang nhìn Tư Bạc Niên với ánh mắt sâu lắng.
"Không được! Tuy em rất thích Lục Triều, nhưng em đã hứa gả cho anh trai rồi!"
Không ngờ Lục Lẫm lại nhìn tôi với vẻ mặt tán thưởng.
"Trung nghĩa, tốt!"
Sau đó vỗ mạnh vào vai Lục Triều, đẩy hắn vào lòng tôi.
"A Triều, là đàn ông thì phải độ lượng, sau này nó làm vợ cả, em làm vợ bé!"
"Cái quái gì!?"