{{ msgSearch }}

Chương 78: Đấu cực phẩm (4)

Xuyên Thành Dì Của Pháo Hôi Thiên Tài

Tần Hoàng 1013 Chữ 24/01/2025 23:56:00

Hạ Miên cầm con gà mái vào nhà bác cả, hô: “Bác gái, hôm nay chúng ta có món ngon rồi!"

"Món ngon gì thế?" Cường Cường ngậm con ve sầu trong miệng, chạy ra: “Oa, thịt gà ạ?"

Tiểu Phong chạy theo thằng bé, trong miệng cũng nhai một con ve sầu nhưng nhìn tướng ăn văn nhã hơn Cường Cường nhiều.

Nhìn thấy Hạ Miên, cậu bé vui mừng chạy tới, đưa con ve sầu chiên vàng trong tay qua cho cô: “Dì ơi, ngon lắm.”

Nhìn khoé miệng bóng nhẫy của cậu bé, Hạ Miên cười nói: “Tiểu Phong ăn đi, trẻ con mới ăn thứ này. Dì đi hầm gà cho cháu!”

Bác gái nhô đầu ra nói: “Cháu chọc bọn họ làm gì?” Hiển nhiên bà ấy đã nghe thấy cuộc tranh cãi của bọn họ ban nãy.

Hạ Xuyên vừa tan làm về, nhìn thấy Hạ Miên xách con gà mái già tới thì kinh ngạc hỏi: “Gà ở đâu ra thế?”

Hạ Miên vui vẻ nói: “Nhà chú Hai." Sau đó kể lại chuyện đã xảy ra.

Nghe xong, Hạ Xuyên cười ngã ngửa, giơ ngón tay cái lên với Hạ Miên: “Ha ha, Miên Miên, sao bây giờ em thông minh nhanh trí thế?”

Sau đó anh nói với mẹ mình: “Mẹ, sau này nếu chú Hai tới nhà mình mượn thứ gì, chúng ta cũng làm như vậy.”

Hạ Xuyên nói với Hạ Miên: “Em không biết đâu, lần trước chú Hai nói nhà chú thím ấy định may quần áo nhưng kéo cắt vải quá cùn, mượn nhà anh đến bây giờ vẫn chưa trả lại, lần nào hỏi cũng nói chưa dùng xong.”

“Lần tới anh sẽ qua nhà bọn họ, xem miếng vải nào chưa cắt xong thì cắt hộ bọn họ!” Càng nghĩ Hạ Xuyên càng hưng phấn: “Chiều nay đi luôn!"

Bác gái cười giận: “Nói vớ vẩn!"

Hạ Hải vào nhà, nghe thấy thì cười nói: “Cách này không tồi, trước đây chú Thừa Diêu luôn ức h.i.ế.p nhà Hạ Miên mẹ goá con côi, bây giờ chỉ còn lại một mình Hạ Miên, chú ấy càng quá đáng, cho nên đúng là phải ra tay tàn nhẫn hơn chút. Miên Miên làm tốt lắm.”

Hạ Xuyên tiếp lời: “Còn không phải sao, chú ấy vẫn luôn nhớ thương mấy thứ thím Phương để lại cho Miên Miên đấy."

“Bây giờ Miên Miên đang đi học, chú ấy dám làm bậy, người nhà họ Hạ sẽ không tha cho chú ấy. Nhưng đến khi Miên Miên tốt nghiệp phổ thông rồi, chắc chắn sẽ gặp phiền toái. Con nghe nói người phụ nữ kia đã bắt đầu rục rịch tìm đối tượng cho Miên Miên rồi!”

“Thôi!” Bác cả ra khỏi phòng khách, nhíu mày quát hai anh con trai câm miệng. Sau đó quay sang nói với Hạ Miên: “Cháu đừng lo lắng, chỉ cần cháu học giỏi, thi đỗ đại học rồi thì chú Hai có muốn cũng không thể động đến cháu.”

“Cho dù không thi đỗ, cháu muốn đi học tiếp, bác cũng có cách ngăn cản chú Hai giúp cháu.”

Hạ Miên gật đầu: “Cảm ơn bác trai, chắc chắn cháu sẽ thi đỗ đại học."

Tiểu Phong nghe vậy cũng túm c.h.ặ.t t.a.y Hạ Miên: “Dì ơi, Tiểu Phong cũng thi đại học."

Cường Cường giơ tay lên: “Cháu lớn hơn em ấy, cháu thi trước!"

Bác Cả cười lộ hết nếp nhăn trên mặt: “Được được được, đều thi, chỉ cần thi đỗ, bác đập nồi bán sắt nuôi các cháu ăn học!”

“Bây giờ chú Thừa Diệu không dám làm ra chuyện gì lớn, nhưng mấy việc nhỏ cũng khiến người ta khó chịu. Hôm qua chú ấy còn liên tục hỏi con chuyện Tiểu Phong, không biết chú ấy lại có ý đồ gì, chắc là lại muốn đòi tiền Trương Khải Minh...” Hạ Xuyên thở dài: “Nếu chú Thừa Diệu đi làm phiền Trương Khải Minh thì hay quá, chẳng phải có câu ác giả ác báo sao? Rất thích hợp ới hai người bọn họ.”

Hạ Miên nghĩ ra điều gì đó, lập tức vỗ tay một tiếng: “Anh Xuyên, anh thông minh quá!” Trong đầu cô đã xuất hiện một ý tưởng tuyệt diệu.

Mà ngay lúc ấy, Trương Khải Minh lại gọi điện thoại tới. Anh ta biết nhà Hạ Miên đã gỡ bỏ điện thoại, nên gọi thẳng đến nhà bác Cả.

"Miên Miên, anh rể đi công tác về mới biết Hoàng Hiểu Quyên làm ra chuyện khốn nạn như vậy. Anh hứa nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em, em mau dẫn Tiểu Phong về đây đi."

“Anh rể đã tìm trường học cho em rồi, chưa đến một tháng nữa là đến ngày khai giảng, không về ngay sẽ không kịp đâu.”

Nói hay lắm, Hạ Miên bĩu môi: “Còn lâu tôi mới tin anh. Lần trước anh cũng nói sẽ lấy lại công bằng cho chúng tôi, kết quả thì sao nào? Ngược lại khiến Hoàng Hiểu Quyên càng ngày càng kiêu ngạo, chắc chắn do anh âm thầm ủng hộ chị ta, phải không?”

"Còn chuyện đi học thì thôi vậy, tôi ngoan ngoãn học ở quê là được rồi, ít nhất ở nơi này còn tự do thư thái."

Trương Khải Minh thở dài bất đắc dĩ: “Vậy tiền em không cần nữa à? Em không cần thì anh rể cũng phải trả lại cho em.”

"Anh còn muốn gạt tôi." Hạ Miên khinh thường: “Muốn trả tiền thì sao anh không tự mình mang về đây trả lại cho tôi?"

"Anh định lừa tôi về thành phố để rửa tội cho Hoàng Hiểu Quyên chứ gì! Tôi nói cho anh biết, anh đừng mơ, tôi sẽ khiến chị ta phải ngồi tù! Còn chuyện nợ tiền tôi…”

Hạ Miên cười khinh bỉ: “Bây giờ có trả lại hay không cũng không sao cả, tôi hỏi cảnh sát rồi, tội trộm cắp của Hoàng Hiểu Quyên đã được xác định, toà án sẽ cưỡng chế chị ta trả lại tiền. So với hai kẻ lòng dạ hiểm độc, tôi tin tưởng quốc gia hơn!”

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:56:00

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện