{{ msgSearch }}

Chương 75: Đấu cực phẩm (1)

Xuyên Thành Dì Của Pháo Hôi Thiên Tài

Tần Hoàng 986 Chữ 24/01/2025 23:56:00

Khi nhận được điện thoại của Trương Khải Minh, Hạ Miên lại vừa xử lý xong chú hai Hạ như mọi lần.

Không phải Hạ Miên không muốn xử lý triệt để. Mà vì chú Hai này không giống loại người lòng dạ độc ác, khốn nạn như Trương Khải Minh và Hoàng Hiểu Quyên kia.

Ông ta không dám làm ra chuyện độc ác, chỉ làm ra mấy chuyện xấu nho nhỏ rồi không biết xấu hổ cười cợt, khiến người ta buồn nôn, nhưng lại chưa đến mức khiến người ta muốn đánh cho một trận.

Hạ Miên không cách nào ra tay tàn nhẫn, đành “Mỗi ngày làm một việc thiện” xử lý gia đình toàn kẻ hơi xấu xa này.

Mối thù đập vỡ cửa kính ngày đầu tiên vẫn chưa xong, hôm sau chú Hai Hạ lại chứng nào tật nấy. Thấy Hạ Miên ở nhà thu dọn đồ đạc, một ngày ông ta qua chi tận mấy lần.

"Miên Miên lên thành phố một chuyến quả nhiên đã hiểu chuyện hơn nhiều, còn biết mang quà về cho nhà bác cả. Tuy nhà chú không cần quà cáp của cháu, nhưng chẳng lẽ bà nội còn không thân bằng bác Cả? Sao cháu không nhớ mang gì về cho bà nội cháu thế?”

Khi nói chuyện ánh mắt liên tục nhìn về phía ngăn tủ sau lưng Hạ Miên.

Hạ Miên thấy phiền không chịu nổi, dứt khoát đẩy ông ta ra ngoài chốt cửa lại không cho vào nhà, nhưng một lát sau thằng nhóc không chịu ngồi yên Cường Cường lại chạy tới tìm Tiểu Phong.

Trẻ con vốn dĩ thích chơi cùng trẻ con, bởi vậy Tiểu Phong cũng không bài xích Cường Cường.

Còn Cường Cường, sở dĩ cậu bé tới tìm Tiểu Phong suốt ngày như vậy là vì cậu phát hiện ra, chỉ cần dẫn theo Tiểu Phong, có thể làm Tiểu Phong cười, thì cậu có leo lên nóc nhà lật tung ngói lên, cha cậu và các chú đều sẽ không đánh cậu.

Vì vậy cậu bé đã coi Tiểu Phong là kim bài miễn đánh, làm gì cũng kéo đi cùng.

Dưới sự ảnh hưởng của Cường Cường hướng ngoại, dần dần Tiểu Phong cũng thả lỏng, thi thoảng cũng có lúc không nhịn được theo Cường Cường ra ngoài chạy một vòng, tất nhiên Hạ Miên rất vui mừng trước sự thay đổi này, nhưng nhược điểm là không ngăn cản được chú Hai Hạ không biết xấu hổ kia.

Lúc này, Hạ Miên đang sắp xếp lại sách giáo khoa. Đời trước cô học đại học sư phạm ở thành phố Yến, đời này cô vẫn định thi vào trường cũ, nhưng mà niên đại khác nhau, tri thức cũng khác nhau, có những bài cô cần học lại, cho nên cô định ôn tập một lượt nội dung trong sách giáo khoa trung học.

Chú Hai hùng hổ đi vào: “Miên Miên, Tiểu Bảo nhà chú đau khắp người, lần này cháu ra tay độc ác quá rồi đấy.”

Hạ Miên ngẩng đầu liếc ông ta một cái, thờ ơ nói: “Thật ra tôi còn có thể ác hơn, chú có muốn để cậu ta thử lại không?”

Chú Hai tức nghẹn: “Sao cháu lại biến thành người như vậy rồi? Chú phải đi tìm Trương Khải Minh hỏi cậu ta một câu mới được. Đứa trẻ ngoan ngoãn bị cậu ta dạy hư rồi.”

"Được đó." Hạ Miên nói: “Tiền xe qua lại mất khoảng sáu mươi tệ, tiện thể trả luôn tiền ăn giúp cháu, dù sao ch cũng là chú ruột của cháu mà.”

Chú Hai Hạ ngập ngừng: “Chuyện này… Đợi đến khi cháu đi học rồi nói.”

Sau đó ông ta ranh mãnh chỉ dạy Hạ Miên: “Cậu ta bắt cháu trả tiền ăn à? Cậu ta đón cháu qua đó thì phải chăm sóc cháu chứ. Hơn nữa một cô gái như cháu thì ăn được bao nhiêu, cậu ta là công nhân đó, còn thiếu chút đồ ăn này của cháu sao? Cháu đừng ngu ngốc đưa tiền, mẹ cháu cũng chỉ để lại cho cháu vài đồng thôi nhỉ?”

Hạ Miên dở khóc dở cười, nghe ông ta nói tiếp: “Số tiền tiết kiệm được đó dùng để hiếu kính người lớn trong nhà đi, cha mẹ cháu đều qua đời rồi, chẳng phải quan hệ họ hàng thân thích gì đó đều cần cháu để ý sao?”

Nói tới nói lui vẫn là nhớ chuyện cô mua quà cho nhà bác Cả Hạ, nên quanh co lòng vòng đòi đồ.

Thấy Hạ Miên vẫn không để ý tới mình như cũ, chú Hai Hạ nói thẳng: “Hôm nay vì Tiểu Bảo kêu đau người, nhà chú mới đưa nó đi khám bác sĩ. Bác sĩ nói nó bị thiếu chất, cần bổ sung dinh dưỡng. Chú thấy sữa bột cháu mang về từ thành phố khá tốt, thành phố lớn có chứ nơi này không mua được đâu. Cháu cho chú một hộp đi, chú trả tiền cho cháu.”

Tin cái đầu ông ta ấy, muốn chú Hai Hạ nôn tiền ra còn khó hơn g.i.ế.c ông ta.

"Tiểu Phong có mỗi một hộp, thằng bé còn phải uống."

Chú Hai Hạ lập tức nói: “Tiểu Phong sắp năm tuổi tới nơi rồi, cần gì phải uống sữa bột nữa. Phải ăn nhiều cơm mới nhanh lớn. Cháu xem thằng bé gầy thế nào rồi, tại chỉ uống sữa bột đó…”

Lúc Hạ Miên bị ông ta làm phiền không chịu nổi, thì Cường Cường dẫn Tiểu Phong chạy vào từ bên ngoài. Cậu bé lớn tiếng: “Cô Miên Miên, Tiểu Phong muốn ăn chuối!"

Tiểu Phong đi theo sau, không hiểu sao mình lại bị Cường Cường lôi ra làm lá chắn, nhưng cậu bé không dám phản bác mình chưa từng nói như vậy, cũng không muốn bị dì mình hiểu lầm, đôi mày nhỏ hơi nhăn lại vì sốt ruột: “Dì.”

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:56:00

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện