{{ msgSearch }}

Tủ truyện

115

Xuyên Thành ác Phụ? Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Chồng

Đang Cập Nhật 527 Chữ 13/03/2025 00:02:33

Không lâu sau, Giang thị mời đại phu về, ông ấy bắt mạch cho Tống thị. Gần đây thời tiết thay đổi thất thường, Tống thị bị cảm lạnh, sau đó sốt cao, kéo dài không chữa trị nên mới ra nông nỗi này.

 

Đại phu kê đơn thuốc cho Tống thị, Khương Vãn liền đi sắc thuốc giúp. Tạ Đồng không thân thiết với người nhà họ Khương, cứ bám lấy Khương Vãn không rời.

 

Suốt khoảng thời gian qua, cô bé thường xuyên ở bên cạnh giúp đỡ Khương Vãn, hai người cũng ngày càng ăn ý. Khương Vãn bảo Tạ Đồng thêm nước, cô bé liền đổ nước vào ấm sắc thuốc, bảo lửa to quá thì cô bé liền gắp thêm củi vào.

 

Sắc thuốc xong, Khương Vãn bưng bát thuốc định đưa cho Tống thị, nhưng trước tiên nàng thử độ nóng của thuốc, vừa quay đầu lại đã thấy Tạ Đồng đang nhìn mình với ánh mắt thèm thuồng, còn ra hiệu bằng tay: 【Tẩu tẩu, muội có thể nếm thử một chút không?】

 

Khương Vãn suýt bật cười: "Đây là thuốc, rất đắng đấy."

 

Cô bé mím môi, vẻ mặt như đang suy nghĩ điều gì đó, do dự vài giây rồi ra hiệu: 【Vậy muội chỉ nếm một chút xíu thôi.】

 

Khương Vãn phì cười: "Cái đồ ham ăn này, đến thuốc mà cũng không tha nữa. Đây là thuốc cho nương uống, không ngon đâu, về nhà ta nấu sữa dê cho muội."

 

Gần Mã gia thôn có rất nhiều hộ chăn nuôi dê, không chỉ có Trần đại nương, mà rất nhiều người còn bán sữa dê với giá rất rẻ. Khương Vãn biết cách khử mùi tanh của sữa dê, nên nhà họ Tạ mỗi ngày đều chuẩn bị sữa dê cho Tạ Đồng.

 

Nghĩ đến sữa dê ở nhà, Tạ Đồng cũng không còn đòi uống thuốc nữa.

 

Nhìn hai người, một người ra hiệu, một người nói chuyện, đại phu đang sắc thuốc bên cạnh ngạc nhiên hỏi: "Nương tử có thể hiểu được nàng ấy đang ra hiệu gì sao?"

 

"Đồng nhi không nói được, lúc rảnh rỗi ta dạy muội ấy một chút ngôn ngữ ký hiệu, không mong người khác có thể hiểu, chỉ cần ta biết muội ấy đang nói gì là được."

 

Đại phu nhìn Tạ Đồng với ánh mắt thương xót: "Là bẩm sinh đã câm sao?"

 

"Không phải, nghe phu quân ta nói, Đồng nhi bị bệnh nên mới không nói được." Nói đến đây, Khương Vãn chợt nảy ra một ý, nàng hỏi đại phu: "Đại phu, ông có biết bệnh câm do mắc phải có cách nào chữa trị không?"

 

Đại phu lắc đầu: "Bệnh này lão phu không chữa được, nhưng trước đây khi hành nghề y, lão phu đã từng gặp qua trường hợp tương tự. Bệnh câm do mắc phải cũng không phải là không có khả năng chữa khỏi, chỉ cần còn có thể phát ra âm thanh, biết đâu sau này sẽ có ngày nói chuyện lại được."

 

"Vậy sao." Khương Vãn thở dài thất vọng.

 

Cho Tống thị uống thuốc xong, Khương Vãn và Giang thị mỗi người trả một nửa tiền khám bệnh.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:02:33

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :