{{ msgSearch }}

Chương 1060

Xuyên Không, Ta đem Theo Vật Tư Làm Giàu Nuôi Con

Triệu Linh Nhi/赵灵儿 1290 Chữ 25/01/2025 00:04:45

“Mẹ lo lắng gì chứ, lúc này không phải vẫn còn có con gái mẹ sao? Đến lúc đó con sẽ tài trợ đầu tư một chút, hạng mục này còn không phải thu phục trong một giây sao.”

“Nói như vậy cũng phải.” Lưu Ngọc Lan đồng tình nói.

“Hơn nữa, mẹ à, bây giờ con và Lão Lâm cũng đã một bó tuổi, đến lúc đó không có việc gì sẽ lại đây nghỉ phép, tiện đó ở cùng mọi người. Vậy thì tốt ghê.”.

Lưu Ngọc Lan nghe thấy câu nói sau cùng của Cố Tri Ý, lại vô cùng cảm động.

Nhưng mà thấy con gái mình lúc này đã là người bốn năm chục tuổi rồi, mà vẫn còn không đáng tin cậy như vậy, liền muốn mắng một trận.

“Tuổi này của con thì sao, bằng tuổi này của con trước kia ba mẹ không phải vẫn phải ra đồng làm việc đó sao, chẳng qua cuộc sống bây giờ đã tốt hơn, mới không phải ra đồng mà cũng có cơm ăn. Bây giờ con lại nói ngược, mới bốn năm chục tuổi, đã bắt đầu nghĩ muốn về hưu, hưởng thụ cuộc sống người già rồi.”

Lưu Ngọc Lan cũng không biết nói như thế nào, con gái mình được nuông chiều từ nhỏ, sau khi gả cho người ta cũng đã từng khiến trong nhà người ta gà chó không yên, cũng may sau đó cũng còn xem như kiên định sinh hoạt.

Con bé bận rộn lo lắng mới mấy năm, cuộc sống đã tốt hơn rất nhiều.

Lưu Ngoc Lan nghĩ vậy cũng rất vui mừng.

Chỉ là không ngờ tới, con rể vừa lui về sau, con bé cũng lui theo, bây giờ hai vợ chồng làm gì đều ra vào có đôi, dính nhau như sam.

“Vâng vâng vâng, cho nên bây giờ chúng ta có ngày lành thì tội gì mà không hưởng thụ cơ chứ?”

Lưu Ngọc Lan tự giác nói, nhưng mà mỗi lần bà nói đến Cố Tri Ý, cô đều có thể có vài câu đã nói ngược lại bà.

“Được được đười, bây giờ con bắt đầu hưởng phúc.”

“Mấy đứa cháu ngoại của ông tới rồi hả?” Cố Khôn mới vừa vào đến sân liền nghe thấy tiếng nói truyền ra từ nhà chính.

Mấy đứa bé nghe thấy giọng của ông cũng đều ra ngoài.

Trên người Cố Khôn còn mặc quần bắt cá, vừa nhìn đã biết là vừa mới đi ra ngoài bờ biển về.

“Ông ngoại, sao ông vẫn còn bận việc như vậy thế?” Đoàn Đoàn ra tới nơi vừa thấy vậy liền bắt đầu không đồng ý nói.

“Haizz, bây giờ ở nhà nhàn rỗi cũng chỉ có nhàn rỗi, liền đi bờ biển xem thử, thế nào? Muốn ông ngoại dẫn các con đi không?”

Thật ra mấy đứa bé không ra bờ biển mấy, nhưng mà cái này trại chăn nuôi này thật ra còn chưa nhìn thấy bao giờ, trước kia nhận thầu bờ biển, sau đó lại chậm rãi mở rộng ra.

Nhưng trước kia Cố Tri Ý cũng đã từng phát biểu về một bài báo nói về vấn đề hoàn cảnh sinh thái.

Vấn đề này cũng đã nâng tới tầm quốc gia, chắc chắn vấn đề này phải cần toàn dân chung tay góp sức, chỉ dựa vào lực lượng của một người chung quy cũng là có hạn.

Mọi người tới hải vực mà Cố Khôn nhận thầu, thuyền đánh cá lớn lớn bé bé đều dừng ở bên bờ.

Đây đều là những con thuyền mà khi vớt hải sản cần đến, vừa tới bờ biển, thì mùi tanh lập tức ập tới trước mặt, hiện tại thời tiết không phải lạnh lắm nhưng mà ở bên bờ biển thật sự có thể cảm giác được rõ ràng cơn gió biển này xác thực quá lớn.

Hơn nữa thổi khiến mặt người đau.

Đoàn Đoàn còn đang suy nghĩ lúc mà mình đi ra khỏi cửa có mang đủ đồ chống nắng chưa, chỉ sợ nắng, gió biển sẽ khiến mình bị phơi đen.

“Xem này, một mảnh đều là nhà của chúng ta.” Cố Khôn kiêu ngạo chỉ chỉ với đám cháu ngoại xem phần hải vực mà nhà mình nhận thầu.

Đoàn Đoàn thấy rất giống vẻ đang chỉ điểm giang sơn!

“Xem, đây là giang sơn mà ông ngoại xây dựng vì mấy đứa…”

“Phụt!” Đoàn Đoàn vì chính cái suy nghĩ của mình làm cho bật cười.

Nhưng mà mấy người anh trai cũng chưa chú ý tới mà tò mò đi theo Cố Khôn tới nơi hàu sống. Hiện tại bên này nuôi rất nhiều.

Hơn nữa có rất nhiều chủng loại khác nhau, xung quanh không ít người nhìn nhà họ Cố nuôi, chính bản thân mình cũng bắt đầu nuôi nhưng lũ hàu sống này luôn nhỏ hơn so với nhà họ Cố một ít.

Cũng không biết là nhà họ Cố nuôi như thế nào, đều là một vùng biển, mọi người cũng không nuôi khác nhau là bao cố tình nhà người ta lại đặc thù hơn nhà mình, thật là tức c.h.ế.t người.

Nhưng mà bên này đúng thật là chuyện làm ăn nhà họ Cố vô cùng tốt. Hơn nữa hiện tại bên phía nhà họ Cố bên này lại mở cái nhà máy chuyên môn làm gia vị gì đó, không cần phải nói, người chỉ cần nếm thử qua không có ai không quen.

Cái hương vị này thật sự quá là tươi ngon.

Quảng cáo của nhà họ Cố rất nhanh được phát ra bên ngoài, hơn nữa có thiên tài marketing là Cố Tri Ý mà Cố Tử Lâm học kinh tế học cho nên chuyện làm nên thanh danh cũng chỉ là chuyện một giây.

Đến với thời đại này mọi người đều chậm rãi sờ soạng đi trước, mà người đi trước một bước chú định có nhiều khả năng tính toán hơn.

Hết thảy mọi thứ đều đang đi về một hướng tốt. Mấy người ở Triều thị mấy ngày sau đó cũng đi về rồi ai làm việc của người nấy.

Thời điểm Cố Tri Ý 70 tuổi tiễn Cố Khôn đi, sau đó Lưu Ngọc Lan cũng đi nốt. Trước khi ra đi Lưu Ngọc Lan còn lôi kéo Cố Tri Ý nói mấy câu.

“Con gái, cảm ơn con, tuy rằng mẹ không biết đứa con gái không nên thân kia của mẹ như thế nào nhưng mẹ nghĩ, nên là chuyện mà nó làm…” Đôi mắt vẩn đục của Lưu Ngọc Lan nhìn Cố Tri Ý lại tràn đầy từ ái.

Cố Tri Ý cũng có chút kinh ngạc, vốn dĩ cho rằng chính bản thân mình diễn rất tốt không nghĩ tới thật ra mẹ cô đã nhìn ra. Nhưng mà ngẫm lại thấy cũng đúng, đứa con gái sinh sống dưới mí mắt mình gần hai mươi năm đương nhiên người làm mẹ sao có thể không hiểu biết?

Cố Tri Ý nắm tay Lưu Ngọc Lan bất đắc dĩ cười cười.

“Mẹ, con cho rằng con đã diễn rất tốt rồi.”

“Được được, bọn họ cũng không biết đâu, kiếp sau mẹ vẫn muốn tiếp tục là mẹ của các con…”

Chính mình đi vào bên này đã hơn bốn mươi năm, tình cảm với hai ông bà cụ Cố không cần phải nói, nhưng nhân sinh bình thường chính là như vậy, không ngừng nói tạm biệt với những người thân cận nhất bên cạnh mình.

Sau đó lại tạm biệt với bạn đời, với những đứa con của mình.

Hai người cũng đã sống tới hơn 90 tuổi, cũng coi như trường thọ ở trong thôn. Khi ra đi, con cháu nhà họ Cố quỳ đầy một phòng. Cố Tri Ý khóc như một đứa trẻ ở trong tang lễ của bọn họ.

Sưu Tầm, 25/01/2025 00:04:45

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện