{{ msgSearch }}

Chương 2

Vẫn Nhớ Người Như Xưa

Đang Cập Nhật 835 Chữ 24/01/2025 23:59:40

Trước ánh nhìn của bao người, hắn tung người nhảy xuống ngựa, từ trong tay áo lấy ra một đóa mẫu đơn tươi thắm, đưa cho ta:

 

“Lúc nãy đi trên đường gặp một bà lão bán hoa, ta liền mua một nhánh tặng cho nương tử Khanh Khanh, mong nương tử không chê.”

 

Tiếng nói của hắn không lớn không nhỏ, vừa đủ để tất cả mọi người ở đó đều nghe rõ.

 

Hành động này của hắn chính là đang công khai thân phận của ta trước thiên hạ.

 

Câu nói "mong nàng không chê" càng khẳng định rằng dù đã đỗ đạt, hắn vẫn không hề coi thường ta, còn lo sợ ta sẽ ghét bỏ hắn.

 

Ta cảm động vô cùng, đến mức không kìm được mà rơi nước mắt, hồi lâu mới nghẹn ngào đáp lại:

 

"Đa tạ phu quân."

 

Hắn cuống quýt lau nước mắt giúp ta.

 

Tối hôm ấy, ta kể lại những lời bàn tán mà mình nghe được ban ngày, hắn liền đọc cho ta nghe mấy câu thơ đó.

 

Ta hiểu được ý hắn muốn nói: Trong mắt người tình hoá Tây Thi nhưng hắn lại cố tình nói một cách nho nhã, khiến ta nghe mà muốn ngủ gật.

 

3

 

"Hai nam nhân to xác mà không đánh lại một nữ tử yếu đuối như ta thì cũng thôi đi, còn mặt mũi nào mà gọi thêm trợ giúp. Các ngươi thật đúng là..."

 

Ta dừng chân, bất đắc dĩ quay đầu lại, muốn xem kẻ đến giúp hai người bọn họ là loại người nào nhưng không ngờ vừa nhìn đã không thể dời mắt.

 

Người đó mặc một bộ trường bào màu đen tay bó, trên áo thêu hoa văn chuỗi ngọc, thắt lưng là một cái đai vàng tinh xảo, dáng vẻ lạnh lùng, ngạo mạn, mang theo vẻ phóng túng không bị gò bó.

 

Không phải là phu quân kiếp trước của ta, Bùi Tri Lang thì còn ai vào đây?

 

Lúc này, hắn mới mười chín tuổi, gia đạo vẫn chưa sa sút, là quý công tử ngậm thìa vàng mà lớn lên.

 

Có lẽ chính vì vậy, dáng vẻ kiêu ngạo, hờ hững trên người hắn rất đậm nét khiến ta cảm thấy xa lạ.

 

Nhưng khuôn mặt kia, cho dù có c.h.ế.t ta cũng không quên được..

 

Trong khoảnh khắc ấy, nỗi oan khuất hắn phải chịu, những điều tốt đẹp hắn dành cho ta, mọi chuyện của kiếp trước ùa về như thác lũ.

 

Hốc mắt ta bất giác cay xè, ta nhỏ giọng thì thầm: "Phu quân."

 

Ánh sáng từ những kẽ lá chập chờn đổ xuống, hắn ngậm một cọng cỏ đuôi chó trong miệng, nhướng mày, khẽ huýt sáo hai tiếng đầy cợt nhà với ta, nụ cười nửa miệng đầy vẻ vênh váo đắc ý:

 

"Tiểu nương tử, chính là ngươi đánh bị thương huynh đệ của ta sao? Tính tình hung dữ như vậy, cẩn thận sau này không gả ra được đâu."

 

Ta nhìn hắn trước mặt, cảm thấy có chút bối rối, thật sự không thể liên hệ dáng vẻ này với Bùi Tri Lang trong ký ức của ta, ngoại trừ khuôn mặt giống nhau y hệt kia và giọng nói trầm thấp như chuông đồng là vẫn như xưa.

 

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra đây?

 

Ta từ Thục Châu xa xôi lặn lội đến Lâm An, chẳng lẽ chỉ để gặp một con người thế này?

 

Hay là hắn chỉ trở nên trầm ổn sau khi gia đình đột nhiên gặp phải biến cố?

 

Thật sự… quá đáng thương.

 

Lần này, ta nhất định không để hắn đi vào vết xe đổ kia nữa.

 

Ta chăm chú nhìn vào khuôn mặt của hắn không hề chớp mắt, nét mặt dịu dàng bước đến gần.

 

Khi hắn còn chưa kịp phản ứng, ta đã vung tay gõ nhẹ một cái lên trán hắn chào hỏi:

 

"Họ Bùi kia, ngươi bị ma ám hay đầu óc bị lừa đá rồi hả? Tự ngươi nghe xem ngươi vừa nói năng lung tung cái gì thế? Nếu ta không gả được, cả đời này ngươi cũng đừng mong cưới được ai!"

 

Cọng cỏ đuôi chó trong miệng hắn rơi xuống đất. Hắn trố mắt nhìn ta, đứng sững tại chỗ, rõ ràng không ngờ ta lại trực tiếp ra tay.

 

Hai người bên cạnh chàng cũng kinh ngạc nhìn ta như thể ta vừa làm điều gì không thể tưởng tượng nổi.

 

Bùi Tri Lang phản ứng rất nhanh, ngay khi ta thu tay lại hắn đã nắm chặt lấy cổ tay ta, cau mày, giọng đầy giận dữ:

 

"Ngươi đừng tưởng rằng ta không đánh nữ nhân thì không có cách nào trị được ngươi. Ta có cả trăm cách để dạy dỗ ngươi!"

 

Vóc dáng hắn cao lớn mảnh khảnh, thẳng tắp như trúc, cao hơn ta gần nửa cái đầu.

 

Ta ngẩng đầu, bất lực liếc hắn một cái.

 

Dù là một công tử ăn chơi, ta cũng đành chấp nhận, cùng lắm thì dạy dỗ hắn hồi tâm chuyển ý.

 

Nhưng sao hắn lại không phân rõ đúng sai như thế này…

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:59:40

Lượt xem: 1

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện