{{ msgSearch }}

Chương 89

Tôi được Trùm Trường để ý

Đang Cập Nhật 1064 Chữ 24/01/2025 23:58:44

Cô ăn giấm thể hiện cho điều gì, cậu ấy cũng biết.

 

Nội tâm Chu Trừng rất vui vẻ, nụ cười trên mặt càng nhiều hơn. Anh chưa từng có ý định nói dối Nguyễn Khê, thuận miệng nói: "Mặc dù là nữ, nhưng anh với cậu ấy không phải như em nghĩ đầu. Em cũng không biết cậu ấy. Là con gái một người bạn của mẹ anh." 

 

"Thanh mai trúc mã à?"

 

Nhạy cảm như Nguyễn Khê sao có thể không phát hiện ra phản ứng của mình khiến cho Chu Trừng vui vẻ. Cô tiếp tục ăn giấm, hỏi.

 

Chu Trừng bật cười: "Không phải. Trước kia cậu ấy sinh sống ở nước ngoài, trong khoảng thời gian gần đây mới quay về nước. Thật ra, anh với cậu ấy cũng không tính là quen biết, nhưng mà bây giờ nhà cậu ấy cũng ở chung khu với nhà anh. Có đôi khi, cậu ấy sẽ đến nhà anh ăn cơm, tụi anh sẽ nói chuyện phiếm. Cậu ấy còn đưa ra giúp anh không ít ý kiến, bởi vì anh cũng không có kinh nghiệm." Giờ phút này, Nguyễn Khê chính là trong ngoài như một.

 

Nội tâm của cô nặng nề, biểu cảm cũng hệt như vậy.

 

Đây là tiết mục gì vậy?

 

Cô chỉ mới nghe Chu Trừng kể như thế này thôi thì đã cảm thấy bản thân là nữ pháo hôi trong một tình yêu thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối tuyệt mỹ rồi. Sự xuất hiện của cô là để phụ trợ cho sự thiện lương, ngây thơ của nhân vật nữ chính, là công thần trợ giúp cho tình cảm của nhân vật nam nữ chính tiến triển nhanh hơn.

 

Trước đó, cô còn tưởng rằng bản thân và Chu Trừng là thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Bây giờ, hoàn toàn bị vả mặt rồi. Mẹ của người bạn này là bạn của mẹ Chu, từ trong miệng của cậu ấy có thể có được vài tin tức có ích. Trước đó sinh sống ở nước ngoài, gần đây mới về nước, cái này thể hiện ở phương diễn gia thế, họ ngang nhau, bây giờ còn đến ở gần như vậy, lúc nào cũng có thể gặp mặt, còn thường xuyên ăn cơm chung với nhau! Nguyễn Khê rất muốn ôm ngực, cảm khái một câu...

 

Cực khổ quá đi.

 

Nguyễn Khê nghĩ đến việc bên cạnh Chu Trừng có một nữ quân sư như thế này thì lòng như tro tàn. vô cùng tuyệt vọng.

 

Cô không hề lạc quan một chút nào. Mặc dù nói cô gái kia nghĩ kế cho Chu Trừng có nghĩa là cô ta không hề è có tình cảm đối với cậu cậu ấy, nhưng có mấy người có thể chịu được cảnh bên cạnh bạn trai và chồng tương lai của mình có một vị quân sư như vậy chứ? Cô ta giống như một người thầy, dạy Chu Trừng cách yêu đương. Dạy học một kèm một, Nguyễn Khê có thể dự đoán được sau này nếu như bản thân gội đầu không tốt thì ngay cả nước cũng sẽ biến thành màu xanh.

 

Giữa nam và nữ làm gì có tình bạn đơn thuần. Loại lời nói lừa gạt con nít này cũng thôi đi. Thân là một người trưởng thành, cô hoàn toàn không tin. Khoảng cách giữa bạn bè và người yêu cũng không phải quá ngắn, nhất là loại bạn như thế này, hơi không cẩn thận một chút thì rất dễ dàng mập mà mờ. Bây giờ, là nữ quân sư kia không có ý ý đồ với Chu Trừng, một khi cô ta có suy nghĩ này, người này tuyệt đối là một đối thủ mạnh mẽ, không ng mang theo một trăm hai mươi ngàn điểm tinh thần đi đối phó thì cuối cùng người làm pháo hôi chính là cô.

 

Cô phải tỉnh táo! Tỉnh táo! Tỉnh táo!

 

Đây chỉ là bài chuẩn bị trước! Người có điều kiện giống như Chu Trừng, bây giờ không xuất chúng cũng không nổi bật, nhưng không đến hai năm sau, bên cạnh cậu ấy chắc chắn sẽ không thiếu dụ dỗ.

 

Bây giờ có tính là gì chứ, bất quá bên cạnh cậu ấy chỉ xuất hiện một quân sư, trùng hợp giới tính của người quân sư này là nữ thôi mà!

 

Cô cũng không thể quá thoải mái, cho dù bây giờ nằm được Chu Trừng thì sẽ có thể thuận buồm xuôi gió kết hôn, sinh con với cậu ấy, trong lúc đó không xuất hiện bất cứ con thiêu thân nào, tất cả phụ nữ đều như bị mù, không nhìn thấy cậu ấy, vậy thì xem như cô quá ngây thơ rồi.

 

Nguyễn Khê lập tức thu lại biểu cảm, mỉm cười: "Chẳng trách, lúc trước em còn tưởng rằng anh từng có kinh nghiệm yêu đương, dọa em một hồi."

 

Chu Trừng cũng vội vàng giải thích: "Không có, không có đâu. Lúc trước chưa từng có. Chỉ là anh không biết cách ở chung với con gái, lại sợ nói nhầm, làm sai chuyện gì đó khiến cho em chán ghét nên mới thỉnh giáo cậu ấy vài lần."

 

Bây giờ, Nguyễn Khê cũng muốn chửi bóng chửi gió luôn rồi.

 

Nhưng mà trên mặt cô vẫn lộ ra nụ cười, làm bộ lơ đãng, nói: "Nhưng chuyện giữa hai chúng ta, em không thích bị người thứ bạ biết rõ lắm. Chuyện của em và anh, ngay cả Trần Lan Thanh cũng chẳng biết được bao nhiêu. Em thấy như vậy rất kỳ lạ."

 

Chu Trừng khẽ giật mình, có chút không biết làm sao. Cậu ấy cứ luôn cảm thấy Nguyễn Khê đang không vui.

 

"Thật ra, giữa chúng ta không cần cần có bí mật gì cả. gì cả. Có lời gì thì cứ nói thẳng là được rỗi. Anh xem, nếu như anh không biết em thích cái gì, em ghét cái gì thì hoàn toàn có thể hỏi thắng em. Mặc dù đều nói là con gái hiểu con gái, nhưng dù sao em chưa từng tiếp xúc với người bạn kia của anh. Anh cảm thấy cách khai thác quanh co vòng vèo hỏi cậu ấy tốt, hay là hỏi thắng em sẽ tốt hơn? Chu Trừng, em rất thành thật với anh, cũng hi vọng chúng ta đều sẽ thành thật với nhau."

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:58:44

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện