{{ msgSearch }}

Chương 113

Tôi được Trùm Trường để ý

Đang Cập Nhật 1022 Chữ 24/01/2025 23:58:46

"Em cũng hy vọng như vậy, cách ngày thi đại học không xa, nếu lúc này con bé bé phân phân tâm thì không phải sự sự cố gắng nhiều năm qua đều đổ sông đổ biển sao? Em còn lo lắng hơn anh." Mẹ Nguyễn suy nghĩ: "Em cũng không thể hỏi trực tiếp Tiếu Khê được, tránh cho con bé còn tưởng rằng chúng ta không tin tưởng con bé, dù sao con bé mời bạn học đến nhà ăn cơm, nếu chúng ta hiểu lầm con bé, nói không chừng sau này con bé sẽ không đưa bạn học đến nhà chơi nữa, vậy thì không tốt lắm."

 

Bố Nguyễn thở dài một hơi: "Vậy em nói xem phải làm sao bây giờ? Không hỏi con gái, không hỏi giáo viên, vậy còn có thể hỏi ai?"

 

Hai vợ chồng liếc nhau, nhìn thấy được suy nghĩ trong mắt của đối phương.

 

Không phải bọn họ không hỏi. Mẹ Nguyễn nhanh chóng quyết định nói: "Em đi hỏi Tiểu Hàn, hôm nay em nghe đứa bé kia nói chuyện, hình như cũng quen biết Tiểu Hàn."

 

Giữa trưa hôm sau, vừa đến giờ tan học, mẹ Nguyễn gọi điện thoại cho Nguyễn Khê, nói cô vào siêu thị mua nước tương và gừng.

 

Lúc Giang Dịch Hàn về đến nhà, Nguyễn Khê vẫn chưa trở về, đang ở siêu thị.

 

Mẹ Nguyễn tính toán thời gian, nói chuyện với Giang Dịch Hàn cũng không cần mở đầu, cũng không cần uyển chuyển quanh co mà trực tiếp hỏi: "Tiểu Hàn, dì hỏi cháu một chuyện, cháu không được lừa dì. Có phải Tiểu Khê nhà dì đang yêu đương đúng không?"

 

Trong lòng Giang Dịch Hàn lộp bộp một chút, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh cầm chén đũa: "Sao dì lại hỏi như vậy?"

 

"Không phải ngày hôm qua Tiểu Khê đưa bạn học đến nhà ăn cơm sao? Dì cảm thấy hai đứa nhỏ có vẻ không thích hợp." Mẹ Nguyễn thở dài một hơi: "Cháu nói thật với dì, đừng lừa dì, dì đã chuẩn bị tâm lý rồi."

 

Giang Dịch Hàn cúi đầu, cũng không biết suy nghĩ gì, tuy rằng anh cũng không muốn nhìn Nguyễn Khê và Chu Trừng ở bên nhau, nhưng đồng thời anh cũng không hy vọng Nguyễn Khê rơi vào tình huống khó xử.

 

"Không lẽ hai đứa nó thật sự yêu đương sao?" Mẹ Nguyễn thấy Giang Dịch Hàn không nói gì, lập tức nóng nảy: "Vậy phải làm sao bây giờ, cách ngày thi đại học không còn nhiều ngày nữa!"

 

Giang Dịch Hàn đột nhiên nói: "Không ạ."

 

"Hả?"

 

"Dì, dì đừng đoán mò, không thể nào." Giang Dịch Hàn cười cười: "Nguyễn Khê là học sinh giỏi, nhiều lần đứng thứ nhất, cậu ấy không yêu đương đâu, dì cũng đừng lo lắng, thật đó."

 

Mẹ Nguyễn lại hỏi: "Thật sự không có?"

 

"Không có." Giang Dịch Hàn vỗ n.g.ự.c nói: "Cháu có lừa ai cũng sẽ không lừa dì, nếu không thì sao có thể xứng với món thịt kho tàu của dì chứ, dì yên tâm đi, nếu Nguyễn Khê yêu sớm, cháu là người đầu tiên đánh cậu ấy.”

 

Lần này, có Giang Dịch Hàn đảm bảo nên mẹ Nguyễn cũng yên lòng, ngoài miệng vẫn lẩm bẩm: "Dì cũng nghĩ vậy, từ nhỏ đến lớn Tiểu Khê chưa từng để dì với bố nó bận lòng, không phải dì phản đối con bé yêu, có điều ít nhất bọn nhỏ cũng phải đợi sau khi thi đại học xong đến lúc đó nó muốn nói chuyện yêu ai thì cứ yêu, hoặc không thích yêu thì dì chú cũng không ép nó, dì chú là người từng trải, ở bước ngoặt này thật sự không thể lơ là là một chút nào, nếu nếu không lỡ ảnh hưởng đến tương lai của con bé thì phải làm sao bây giờ?"

 

Giang Dịch Hàn bật cười, nói: "Không đâu dì ơi, dì cứ yên tâm đi, không có chuyện đó đâu. Bạn học cô ấy đưa về, cháu cũng quen biết, cậu ta là học sinh giỏi đấy, họ cũng quan hệ bạn bè bạn học bình thường thôi, đồng thời hai người hay thảo luận các bài tập để giúp đỡ nhau tiến bộ mà, dì đừng nghĩ sai."

 

Mẹ Nguyễn nghe thế nhưng vẫn còn có cái gì đó không yên tâm: "Đúng thế, bạn học kia của con bé vừa nhìn đã biết là đứa trẻ ngoan, nhưng chỉ là..." Bà dừng lại một chút, hơi phiền muộn nói: "Cậu nhóc kia đã tặng quà tới cửa, mấy thứ quà này rất mắc, mà cậu nhóc vẫn còn con nít có lẽ câu nhóc đó cũng không biết hộp trà và tổ yến của mình mang tới cũng gần khoảng ba mươi ngàn tệ đấy, lắm cho bố con bé với dì sợ đến mức ngủ không ngon giấc cả buổi tối. Nếu như thằng bé đó lén lút lấy từ trong nhà ra thì cũng không biết làm sao mới tốt."

 

"Không có chuyện đó đâu." Giang Dịch Hàn an ủi bà: "Gia đình của cậu ta rất giàu, có lẽ cũng chỉ cảm thấy tới dùng cơm phải mang một ít đồ gì đó đó mới ì hợp lý, lý, dì cũng không cần lo lắng như vậy nếu Nguyễn Khê không nói gì thì chứng tỏ mấy món quà đó có thể nhận."

 

Theo lời Giang Dịch Hàn nói có nghĩa là Nguyễn Khê biết nặng nhẹ.

 

Nhưng mẹ Nguyễn không nghĩ như thế: "Chắc là Tiểu Khê cũng không biết thứ này đắt như vậy, nếu như nó biết chắc cũng sẽ không để dì với chú nhận đâu, đâu, có điều mấy hộp trà này cũng | thật là, một hộp nhỏ như thế đã hơn mười ngàn, bạn học của Tiểu Khê chắc cũng không biết lá trà đắt như vậy. Nếu như dì với chú của cháu biết rồi, còn có thể vờ như không biết mà nhận quà, thật là chiếm lợi ích từ ai không được mà chiếm lợi ích từ một đứa bé thì đúng là quá không ra gì."

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:58:46

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện