{{ msgSearch }}

Chương 111

Tôi được Trùm Trường để ý

Đang Cập Nhật 886 Chữ 24/01/2025 23:58:46

Cổ Chu Trừng lập tức nóng lên, cậu ta nhìn Nguyễn Khê thấp hơn mình một cái đầu, trong lòng mềm nhũn, muốn đi đến ôm lấy cô, nhưng tay vừa mới giơ lên thì lại lùi bước.

 

"Anh không biết nên nói với em thế nào mới tốt, ngoại trừ đưa em đi ăn ngon, trước mắt anh cũng không nghĩ ra cách tốt hơn, Nguyễn Khê, người khác không dễ ảnh hưởng đến anh như vậy, anh có phán đoán của mình. Em cũng không cần lo lắng gì cả, không cần để ý người khác nghĩ như thế nào. Những chuyện mà em lo lắng, anh đảm bảo nó sẽ không xảy ra." Chu Trừng dừng một chút:

 

"Chẳng qua là, sau này buổi trưa chúng ta cũng không cần ăn cơm với nhau nữa, anh nghe dì nói em có thói quen ngủ trưa, trước đó anh đều không biết."

 

Nguyễn Khê cười dịu dàng: "Không có việc gì, em cũng muốn ở bên canh anh nhiều hơn."

 

"Sau này chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian." Chu Trừng cũng không nói ra được những lời buồn nôn hơn: "Hôm nay anh rất vui vẻ, lần sau em có thời gian thì anh đưa em đến nhà anh ăn cơm, chỉ có điều, bố mẹ anh không có ở nhà. Công việc của bọn họ rất bận rất bận rộn, rất ít khi ở nhà, bình thường chỉ có một mình anh, trong nhà cũng có dì nấu cơm, nhưng tài nấu ăn không ngon bằng mẹ của em."

 

Nguyễn Khê không có hứng thú đào sâu quan hệ gia đình của cậu, đây không phải là chuyện quan trọng cần quan tâm hay là phải giải quyết vào lúc này. 

 

"Không sao. Không phải lúc trước anh nói người bạn nghĩ cách cho anh cũng sống ở khu đó sao?" Nguyễn Khê cười một tiếng: "Lần sau em đến nhà anh ăn cơm thì anh cũng gọi cậu ấy đến đi.”

 

Chu Trừng cũng không nghĩ nhiều, gật đầu: "Được rồi.

 

Nhưng hình như mấy ngày nay cậu ấy bị bệnh, mấy ngày nay anh đều gặp cậu ấy."

 

"Vậy được, khi nào rảnh thì chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm, em mời khách, lần trước anh mời mấy người Lan Thanh, em cũng nên mời các bạn của anh ăn cơm."

 

"Được." Chu Trừng cười cười: "Em không cần phân chia rõ ràng với anh như vậy."

 

Nguyễn Khê cố ý hừ nhẹ: "Nên phân chia rõ ràng một chút, tránh cho lần sau lại có người nói em ở bên anh bởi vì coi trọng tiền của anh."

 

"Sao có thể." Chu Trừng cũng không ngờ Nguyễn Khê sẽ "thù dai” như vậy: "Sau này người khác có nói gì với anh thì anh cũng không tin, anh chỉ tin vào những gì mà mắt của mình nhìn thấy."

 

Lúc hai người nói chuyện, tài xế nhà họ Chu tới, Nguyễn Khê nhìn cậu lên xe, đứng ở ven đường vẫy tay với cậu, trên mặt tràn đầy ý cười, cô nghĩ sau chuyện lần này, sau này người khác có nói gì với Chu Trừng, có lẽ cậu sẽ không dễ dàng tin tưởng. Chuyện an anh họ cũng được giải quyết hoàn hảo. NT9

 

Giang Dich Hàn nhìn Chu Trừng lên đi về phía khu chung cư. xe rời đi, lúc này mới đẩy xe đạp

 

Sắc mặt của anh u ẩm, bởi vì cố tình đi chậm lại nên không chạm mặt với Nguyễn Khê.

 

Anh dừng xe đạp ở dưới lầu, đúng lúc gặp phải Quan Tĩnh đi xuống lầu vứt rác, từ sau chuyện kia, rất hiếm khi gặp được cô ta, cô ta ở nhà nghỉ ngơi, mấy ngày nay mới ra ngoài, nhìn sắc mặt của cô ta cũng không tệ lắm, trên mặt vẫn có chút buồn phiền, nhưng không còn nặng nề giống như trước đó. 

 

Quan Tĩnh nhìn thấy Giang Dịch Hàn thì có chút khó chịu, dù sao anh đã biết chuyện khó chịu nhất của cô ta, may là Giang Dịch Hàn và Nguyễn Khê không đặt chuyện này ở trong lòng, điều này làm cho cô ta thở phào nhẹ nhõm.

 

"Này." Quan Tĩnh chủ động chào hỏi cùng Giang Dịch Hàn. Giang Dịch Hàn vốn không định quan tâm đến cô ta, anh khóa xe xong thì chuẩn bị lên lầu.

 

Quan Tĩnh xấu hổ: "..."

 

Cô ta suy nghĩ rồi lại nói: "Hôm nay hình như Nguyễn Khê đưa bạn học về nhà ăn cơm."

 

Quan Tĩnh vốn muốn nói chuyện với Giang Dịch Hàn, nhưng giữa bọn họ lại i không có chủ đề chung, người quen biết chung chỉ có Nguyễn Khê.

 

Nếu nói Quan Tĩnh có mục đích hay không thì chắc chắn có, cô ta biết Giang Dịch Hàn rất lợi hại, lại là trùm trường của trường trung học phổ thông số một, trong khoảng thời gian ở nhà nghỉ ngơi này, Quan Tĩnh càng nghĩ càng hối hận, càng nghĩ càng tức giận, cô ta thừa nhận mình mắt mù mới có thể bị người ta lừa, trong lòng tức giận, cô ta đau khổ như thế, nếu như tên cặn bã kia không trả giá đắt thì buổi tối cô ta không ngủ được! Vì sao chỉ có một mình cô ta phải nhận hậu quả chứ!

Sưu Tầm, 24/01/2025 23:58:46

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện