Lý Lâm cầm một xấp kịch bản khác đến, đặt lên bàn trà trước mặt Khương Thất Ngư.
"Đây toàn là nữ hai nữ ba không đấy, cô xem thử đi."
Khương Thất Ngư nhe răng cười: "Vẫn là chị Lâm của tôi giỏi nhất! Nữ trung hào kiệt!"
Đối với diễn xuất, Khương Thất Ngư không mấy hứng thú.
Trong thế giới xuyên nhanh, cô cũng từng xuyên qua giới giải trí, thậm chí còn đoạt giải thưởng, giải diễn viên quần chúng xuất sắc nhất.
Nhưng bây giờ không diễn thì không được.
Còn đang nợ công ty một khoản tiền phải trả mà!
Nghĩ đến đây, Khương Thất Ngư chạy ra ngoài, vừa lúc đuổi kịp một người đại diện khác đang chỉ đạo nhân viên đưa Trương Kiến lên cáng cứu thương.
Khương Thất Ngư bước lại gần, khóc lóc om sòm: "Sếp ơi! Sếp ơi! Sếp làm sao thế? Tỉnh lại đi ạ!"
"Bốp! Bốp! Bốp!"
Vừa nói vừa tặng cho sếp Trương Kiến ba cái tát nảy đom đóm mắt.
Mọi người xung quanh: "..."
Quay trở lại văn phòng của Lý Lâm, tâm trạng Khương Thất Ngư khá hơn nhiều.
Cô không xem kịch bản: "Bộ phim nào thù lao cao nhất, tôi sẽ đến bộ phim đó, không cần chọn đâu!"
Lý Lâm nhanh chóng kiểm tra tình hình thù lao và thông tin chi tiết của vài bộ phim.
"Bộ phim [Cha Hiền Con Thảo] này có thù lao cao nhất, ồ! Diễn viên tham gia toàn là ngôi sao lớn! Nam chính dự kiến được mời là Mạnh Kỳ Yến!"
"Đây là một bộ phim hài, mà cái tên này nghe rất có khí chất phim dở, mấy năm nay Mạnh Kỳ Yến toàn đóng phim chính kịch, chắc anh ta sẽ không tham gia đâu!"
"Đạo diễn lại là Vương Gia Vĩ! Vậy thì khỏi xem luôn, chắc chắn là phim dở rồi, vì ông ta bị cư dân mạng gọi là cỗ máy sản xuất phim rác mà!"
"Cũng chẳng có lợi gì cho cô đâu, nghe nói đạo diễn cũng không phải người dễ hòa đồng, còn phải thử vai nữa, chưa chắc đã qua được, hay đổi bộ khác nhé?"
Khương Thất Ngư không do dự: "Cứ bộ này đi! Tôi biết trong núi có cọp mà vẫn cố vào đấy!"
*
Hai ngày sau, tại hiện trường thử vai [Cha Hiền Con Thảo].
Khương Tử Nhiễm đang nói chuyện với một người phụ nữ xinh đẹp rất có khí chất.
Người đẹp đó còn dắt theo một cậu bé xinh đẹp tinh xảo như búp bê sứ.
Khương Tử Nhiễm cười nói: "Chị Nhược Nhược, lát nữa thử vai, chắc chắn Tiểu Bảo sẽ qua thôi, em đã nói chuyện với đạo diễn rồi."
Lãnh Nhược Nhược cảm kích mỉm cười với Khương Tử Nhiễm: "Cảm ơn em nhiều nhé."
Khương Thất Ngư vừa bước vào thì thấy cảnh này.
Cô hơi nhếch mày.
[Cần gì cô phải nói chuyện? Tiểu Bảo vốn đã được Vương Gia Vĩ chọn rồi! Cô thích lập công ghê!]
[Nhưng mà Tiểu Bảo dễ thương quá! Thật muốn ngồi đè c.h.ế.t thằng bé quá đi!]
Lãnh Nhược Nhược và Lãnh Tiểu Bảo đồng thời nhíu mày.
Ai đang nói vậy?
Lãnh Nhược Nhược và Lãnh Tiểu Bảo nhìn quanh, nhưng không thấy ai mở miệng nói cả.
Chỉ thấy một cô gái rất xinh đẹp bước vào phòng thử vai.
Lãnh Nhược Nhược biết cô, Khương Thất Ngư, những ngày gần đây độ nổi tiếng của cô rất cao, trên Weibo toàn là chủ đề về cô.
Có vẻ như cô là họ hàng với Khương Tử Nhiễm, nhưng hai người không hòa thuận lắm.
Khương Tử Nhiễm thấy hai người cùng nhìn về một hướng, cô ta cũng ngẩng đầu nhìn theo.
Nhìn thấy Khương Thất Ngư, ánh mắt Khương Tử Nhiễm lóe lên vẻ lạnh lùng.
Sao cô ả cũng đến đây?
Với danh tiếng của ả thì sao có thể đến thử vai nữ hai, nữ ba của bộ phim này chứ?
Chắc chắn là cặp cha mẹ già của cô ả giúp đỡ rồi!
Khương Tử Nhiễm đảo mắt: "Chị Nhược Nhược, chúng ta qua bên kia ngồi đi."
Lãnh Nhược Nhược nghĩ chắc mình bị ảo giác, nên cũng không suy nghĩ nhiều, đi theo Khương Tử Nhiễm.
Ban đầu cô ấy sống ở nước ngoài cùng Tiểu Bảo, nhưng năm nay mẹ cô ấy bị bệnh, cha cô ấy cũng không quan tâm.
Cô ấy đành phải đưa con về nước, tiện thể chăm sóc mẹ.
Trên mạng thấy được thông báo tuyển diễn viên nhí nam, cô ấy liền gửi hồ sơ của Tiểu Bảo qua.
Không ngờ thật sự nhận được thông báo thử vai.