Còn một chút thời gian nữa mới đến giờ cô lên sân khấu biểu diễn, Diệp Ninh lấy giấy bút ra, nhanh chóng viết lời bài hát trên giấy.
Khi Từ Minh Vũ nhận được điện thoại của chị Dung thì anh ta đang ở trong nhà ăn cơm, nghe chị Dung nói Diệp Tử đã đồng ý, trong vòng một tuần sẽ sáng tác ra ca khúc mới theo đúng yêu cầu của bọn họ, kích động đến mức cơm cũng ăn không vô, trực tiếp đạp xe đạp chạy đến nhà của Lý Kiến Hoa.
Hôm sau, mới sáng sớm Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng đã xuất hiện trong văn phòng của Lâm Thanh.
Trước kia cũng từng có trường hợp mua sắm ca khúc mới của người soạn nhạc bên ngoài để biểu diễn, nhưng mà lần này rõ ràng bọn họ là tiền trảm hậu tấu.
Lâm Thanh nghe bọn họ trình bày suy nghĩ xong, biết đây cũng chỉ là hành vi bất đắc dĩ để ứng phó với buổi biểu diễn liên hợp mà thôi.
“Các anh có thể xác định đồng chí Diệp Tử kia có thể sáng tác ra tác phẩm tốt sao?”
Không thể phủ nhận, biện pháp này cũng rất có tính khả thi.
“Nếu cô ấy đã đồng ý thì chắc là cũng có nắm chắc, nhưng mà tiền công sáng tác của đối phương sẽ không quá thấp.”
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đã thương lượng xong rồi, nếu giá cả mà đoàn đưa ra không thể làm Diệp Tử hài lòng, bọn họ thậm chí có thể tự bỏ tiền túi ra thêm.
Vì danh dự của đoàn văn công, bọn họ cũng bất chấp tất cả.
Lâm Thanh hỏi: “Đối phương có biết là sẽ sáng tác ca khúc cho đoàn văn công của chúng ta không?”
“Chúng tôi không có nói rõ thân phận của mình, nhưng mà có nói lên yêu cầu về ca khúc, có lẽ cô ấy sẽ đoán được.”
Lâm Thanh nghe Từ Minh Vũ trả lời, ánh mắt hơi lóe lên, suy nghĩ một lúc mới nói: “Cứ xem ca khúc như thế nào trước đã.”
Xem xem có phải thật sự đạt được hiệu quả như bọn họ muốn hay không, sau đó lại nói đến giá cả, như vậy là công bằng nhất.
Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa đồng thanh đáp: “Được.”
Trong buổi tập luyện ngày hôm nay, tâm trạng của hai đội trưởng rõ ràng đều rất tốt, đều đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Mọi người thấy thế cũng đã biết chuyện ca khúc mới đã được xác định.
Cho nên tập luyện xong, mọi người lập tức nhiều chuyện xúm lại gần.
“Đội trưởng Lý, chúng ta đã tìm được ca khúc mới chưa?”
Trên mặt mỗi người gần như đều treo lên vẻ sốt ruột nôn nóng.
“Cũng coi như là ổn rồi.” Câu trả lời của Lý Kiến Hoa vẫn còn khá bảo thủ, dù sao hiện tại vẫn còn chưa thế xác định chắc chắn được cuối cùng Diệp Tử có thể sáng tác ra một ca khúc hay hay không.
“Đội trưởng, cho nên ca khúc mới lần này của chúng ta là tác phẩm của người soạn nhạc nào thế?”
Từ trước đến nay Trịnh Thư Vân luôn rất giỏi trong việc tìm được trọng điểm, cô ấy đưa ra một vấn đề vô cùng đơn giản, lập tức làm xung quanh đều yên lặng lại.
Tất cả mọi người đều gióng lỗ tai lên lắng nghe.
Lý Kiến Hoa đầu tiên là liếc nhìn Từ Minh Vũ, sau đó mới ho khan.
“Là Diệp Tử.”
Ngay giây phút anh ấy nói ra cái tên Diệp Tử, toàn bộ sảnh luyện tập đều nổ tung.
Người nơi này không có ai không biết đến Diệp Tử, nhưng mà bọn họ lại hoàn toàn không ngờ rằng hai đội trưởng sẽ đi tìm được Diệp Tử.
“Không phải Diệp Tử là thành viên trụ cột của phòng ca múa Hồng Hải sao?”
“Đúng vậy, nhưng mà cô ấy còn biết sáng tác nữa, với lại mấy bài cô ấy sáng tác đều rất hay.”
“Nhưng cho dù nói thế nào thì cô ấy cũng là người của phòng ca múa, đoàn văn công chúng ta tìm một người như thế để sáng tác ca khúc hình như không được tốt cho lắm thì phải?”
Trong đám đông lập tức phát ra tiếng nghi ngờ.
Tuy rằng xã hội hiện tại khắp nơi đều đang đề xướng mỗi người bình đẳng, nhưng mà chức nghiệp vẫn còn phân chia đắt rẻ sang hèn như cũ.
Trong mắt rất nhiều người, phòng ca múa Hồng Hải là một nơi để người giàu có tiêu khiển mua vui. Người đi làm ở nơi đó, cho dù có nổi tiếng như Đường Uyển Như hay là Diệp Tử, ở trong mắt bọn họ cũng đều chẳng vẻ vang gì.
Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh lắng nghe tiếng nghị luận của những người này.
Cô đã sớm đoán được sẽ có những lời bàn tán này, với lại đây cũng là một trong những nguyên nhân làm cô muốn hợp tác với đoàn văn công.
Cô muốn dùng thực lực để xóa tan tất cả những âm thanh nghi ngờ và tiếng xấu, có lẽ một ngày nào đó cô sẽ rời khỏi phòng ca múa Hồng Hải, nhưng cũng có lẽ cô sẽ có thể quang minh chính đại đứng ở trên sân khấu, nói cho mọi người biết Diệp Ninh chính là Diệp Tử!