{{ msgSearch }}

Phần 6

Tạ Tướng Nổi Tiếng đương Triều Lại Là Nữ Tử

Móng Vuốt Nhỏ 750 Chữ 05/01/2025 22:35:35

Giải quyết biên hoạn không phải chuyện dễ dàng. Chính sử ghi chép, thời tiên hoàng, từng vì biên hoạn ngự giá thân chinh, đại chiến kết thúc thuận lợi, Nam Thiệu ký kết hiệp ước, nhưng lại chủ động xé bỏ hiệp ước, châm ngòi chiến tranh. Đại Ninh vốn trọng văn, đến tay Thẩm Vụ bắt đầu gấp rút thao luyện quân đội, có thể thấy được tham vọng của Thẩm Vụ rất lớn.

Ta còn đang thất thần, đột nhiên Thẩm Vụ quay đầu nhìn ta.

"Theo kịp."

Ta do dự một chút, nhận mệnh đi theo.

Nhưng trùng hợp thay, hôm nay đúng là tết hoa đăng ở kinh thành. Khắp nơi lung linh ánh sáng, như từng đốm đom đóm chiếu rọi vào lòng người. Sự không vui vừa rồi lập tức bị ném ra sau đầu, ta vui vẻ chạy đến trước mấy cái giá nhìn những chiếc hoa đăng kia.

Người bán hoa đăng thấy ta cũng vui vẻ.

"Tiểu công tử xinh đẹp quá!"

Bà ấy lại thấy Thẩm Vụ vóc dáng cao ráo đứng bên cạnh, cười tươi chào đón:

"Đây là huynh trưởng của ngươi phải không? Hay là mua cho tiểu công tử một chiếc hoa đăng đi? Ta thấy tiểu công tử thích lắm đấy."

Ta kinh hãi đến nỗi muốn dựng lông, ta cực kỳ thích khi nào hả?

Cái danh huynh trưởng gán cho Thẩm Vụ là phạm thượng, ta có chút kinh hãi run sợ.

Đúng lúc ta ngượng ngùng định xua tay, lại nghe thấy Thẩm Vụ "ừm" một tiếng.

Hả?

Hắn cúi đầu nhìn ta, không nhìn rõ biểu cảm.

"Cầm lấy đi."

Da gáy ta lạnh lẽo.

Ta nắm chặt chiếc hoa đăng trong tay, kéo theo cả bàn tay cũng nóng lên.

Một đường không nói gì.

Đi ngang qua con sông thả đèn hoa đăng, ta vừa định nói gì đó để xoa dịu bầu không khí kỳ lạ. Lại vô tình nghe được tiếng thì thầm của hai cô nương:

"Ngươi nói bệ hạ Đại Ninh của chúng ta rốt cuộc trông như thế nào?"

"Nhất định là phong thần tuấn lãng như thiên thần!"

Ồ? Khen như vậy, chẳng phải đúng sở trường của ta sao?

Ta mở miệng nói nhỏ với Thẩm Vụ bên cạnh: "Bệ hạ của chúng ta đương nhiên là. . ."

"Nhưng cả kinh thành đều biết, hậu cung của bệ hạ không một bóng người." Một cô nương trong đó mở miệng như sấm nổ giữa trời quang, mang theo sự nghi hoặc ngây thơ.

Ta: ". . ."

Thật là một cú chuyển hướng gây sốc.

"Tại sao bệ hạ không tuyển phi?"

"A, hay là có. . . bệnh gì không tiện nói ra?"

"Suỵt, nhỏ tiếng thôi. . ."

Ta câm miệng.

Hậu cung Thẩm Vụ không người, ta biết. Có đại thần lấy cái c.h.ế.t can gián, Thẩm Vụ không nói hai lời liền đem người ra Ngọ Môn c.h.é.m đầu. Hai chữ "tuyển phi" dường như chạm vào điểm đen của Thẩm Vụ. Là cấm kỵ được công nhận trong triều.

Cái này ta thật không dám can, ta có thể c.h.ế.t liều c.h.ế.t can ngăn, nhưng không thể thật sự chết.

. . .

Xa giá đưa Thẩm Vụ về cung đã đến, ta đứng bên cạnh cung kính tiễn hắn.

Trước khi lên xa giá, hắn nhìn ta. Đôi mắt đó mang cảm xúc ta không hiểu nổi.

"Tạ khanh, không có gì muốn nói sao?"

Ta có chút bất ngờ, cái gì cũng có thể nói sao?

Đối diện với đôi mắt trầm trầm đó—

Ta khẽ nói:

"Ta muốn ăn khoai lang nướng của ngự thiện phòng. Được không?"

8

Khi về phủ trời đã rất khuya.

"Tiểu thư."

Lão quản sự đợi trước cửa Tạ phủ tiến lên đón lấy chiếc hoa đăng trong tay ta.

Ta có chút bất đắc dĩ: "Vu bá, nếu người khác nghe thấy, ta sẽ bị lôi ra c.h.é.m đầu đấy."

Vu bá cười hiền hậu: "Những năm trước gọi 'tiểu thư' quen rồi, không sao đâu, ta chỉ ở trong phủ chăm sóc tiểu thư, ta không ra ngoài đâu."

Cũng phải, Tạ phủ rộng lớn chỉ có ta và Vu bá hai người quản sự, còn nuôi mấy đứa nha hoàn líu ríu. Ngoài Vu bá, không ai biết ta thực ra là một cô nương.

Ta hít hít mũi, cười một cái.

"Tiểu thư lạnh không?"

"Lạnh."

Tuyết bay bay, áo choàng da cáo cũng không ngăn được gió lạnh thấu vào tận xương.

Mùa đông năm nay đặc biệt lạnh. Hai đứa nha hoàn cười đùa đòi đi lấy bình nước nóng cho ta.

Ta nhìn vẻ ngốc nghếch của chúng, bị chọc cười.

Sưu Tầm, 05/01/2025 22:35:35

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện