Trong đại điện, mọi người đều nín thở, các vị phi tần của hậu cung mặt trắng bệch sợ hãi, các quan lại khác cũng sợ hãi không kém.
Sói xám đi từ từ đến trung tâm đại điện, hướng cặp mắt nhìn bốn phía, sau đó đi đến phía Phó Liễm Chi.
Phó Liễm Chi vẫn giữ sắc mặt nhàn nhạt, không chút lo lắng hoảng sợ gì, vì Phó Liễm Chi đã dự liệu được con sói xám này muốn làm gì.
Quả nhiên, sói xám trực tiếp lướt qua hắn, đi về phía sau hắn, đi thẳng tới chỗ Xu Xu.
Xu Xu cũng biết là sói xám này muốn tới đây gần gũi với nàng, theo suy đoán của nàng thì con vật nào càng có linh tính thì càng muốn gần gũi nàng, Hỏa Diễm cũng giống như thế.
Tứ chi mạnh mẽ tràn đầy sức lực, sói xám đi đến bên người Xu Xu, nhẹ nhàng cúi đầu ngửi ngửi thân nàng, vây quanh nàng di chuyển hai vòng, sau đó dụi đầu cọ xát mép váy Xu Xu.
Phù Hoa công chúa trợn tròn mắt hốc mồm nhìn xem cảnh này. Tướng Quân sói xám này từ thuở nhỏ nàng ta đã nuôi lớn đến bây giờ vậy mà lại đi đến gần gũi với Bảo Phúc huyền quân như vậy, còn cố lấy lòng nàng. Trong nội tâm của Phù Hoa công chúa vừa khiếp sợ vừa tức giận, vô ý thức nói: “Ngươi đã làm thứ gì với Tướng Quân của ta!”
Nói xong, không chỉ có Phù Hoa chấn kinh, ngay cả Phù Thiền cũng đều chấn kinh như thế, bọn họ cực kỳ bất ngờ vì từ trước đến giờ Tướng Quân đều chưa từng thân cận với người ngoài, ngay cả bọn họ muốn đến gần đụng vào Tướng Quân cũng không thể.
Đang ngồi trong đại điện còn có các trọng thần công hầu cùng với hậu cung Tần phi, ngay cả Thuận Hòa đế cũng có nhiều chút tức giận, mặt đều đằng đằng nộ khí trước câu hỏi như vậy của Phù Hoa công chúa.
Trong lòng bọn họ đều rất khiếp sợ, nếu như nói Bảo Phúc huyền quân thuần phục báo xa-li và sư tử trắng đều phải trải qua thời gian rất lâu, vậy con sói xám này thì giải thích như thế nào?
Tại sao nó cũng gần gũi với Bảo Phúc huyền quân như thế?
Cũng may Tướng Quân cũng chỉ là biểu đạt một chút ngưỡng mộ và yêu thích với Xu Xu, sau đó lập tức lùi lại đến bên người Phù Hoa.
Dù là như thế cũng đủ làm Phù Hoa tức giận, không nén nổi cơn giận dữ: “Ngươi đến cùng đã làm cái gì với Tướng Quân của ta?”
Xu Xu mỉm cười ôn thanh nói: “Thần nữ cũng không làm gì cả.”
Nàng biết được nguyên nhân là bởi vì bình ngọc, các con thú từ khi sinh ra đã rất thích thứ này, nhưng nguyên nhân này khẳng định không thể nói ra được. Nếu nói ra nguyên nhân chắc chắn cũng không có ai tin nàng,
Phù Hoa công chúa vẫn còn cả giận nói: “Tướng Quân từ thuở nhỏ đã đi theo ta lớn lên, chỉ thân cận một mình ta, nó, nó chưa từng có tới gần gũi với người khác.” Ngay cả Vương phụ Vương mẫu của nàng ta cũng đều chưa từng thể hiện ra bộ dáng như vậy
Xu Xu thở dài tận đáy lòng, nhỏ giọng nhẹ nhàng nói: “Công chúa, thần nữ chính xác không làm gì cả, chỉ là thần nữ từ thuở nhỏ đã rất thích vuốt ve những động vật nhỏ ven đường, nên bọn chúng đều rất gần gũi với ta, khi còn bé ta còn từng được một chú chó hoang cứu.” Đây cũng là chuyện thật, khi còn bé sinh hoạt ở thôn Thủy Hương, nàng thường xuyên bị người của Chu gia bắt nạt, cho nên trong thôn rất nhiều trẻ con cũng đều có thể ức hiếp, bắt nạt nàng, có lần nàng bị mấy cái đứa trẻ trong thôn vây lại tấn công, là thủ lĩnh của đàn chó hoang xông ra cứu thoát nàng.
Con chó hoang kia khiến người trong thôn đều rất khiếp sợ, bởi vì nó đã cắn không ít người bị thương, nhưng nó chưa hề cắn nàng.
Xu Xu bây giờ mới biết có lẽ là bởi vì lúc đó nhặt được bình ngọc lúc đốn củi ở trên núi
Xu Xu thì thầm nhỏ giọng, nàng có chút bất bình với Phù Hoa công chúa, Phù Hoa vậy mà còn muốn tìm nàng gây chuyện, đúng là không khôn ngoan, dù sao đây cũng là địa bàn của Đại Ngu quốc, không phải là của Tiêu Thận quốc.
Phù Hoa công chúa thở phì phì ngồi xuống, bắt đầu ôm vuốt Tướng Quân, Tướng Quân cũng l.i.ế.m liếm lòng bàn tay của nàng ta, trong lòng Phù Hoa lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, sau đó không phục lại nói tiếp.
Phù Thiền chỉ có thể cúi đầu xin lỗi trước Thuận Hòa đế nói: “Cầu xin Hoàng đế bớt giận, Hoa nhi tính tình hồn nhiên ngây thơ, cũng không có ác ý.”
Thuận Hòa đế gượng cười nói: “Trẫm biết được, trẫm cũng có hai công chúa nhỏ, tính tình đơn thuần như thế.”
Hai công chúa nhỏ tuổi tác cũng không lớn, một người mười tuổi, một người mới năm sáu tuổi, do đó không thể tới tham gia cung yến.
Xu Xu và Phù Hoa tạm thời bỏ qua chuyện đó, nhưng tất cả mọi người có thể nhìn ra được, Thuận Hòa đế còn rất cao hứng, mượn cơ hội này khen Bảo Phúc huyền quân không ngớt
Ninh phi buồn bực, nhưng trên mặt cũng không dám biểu hiện ra ngoài, Thuận Hòa đế thật sự rất yêu thích Tống Tam cô nương, bà ta còn có thể làm như thế nào?