{{ msgSearch }}

Chương 27.3

Sủng Phi Của Hoàng đế

Tiểu Từ Tỷ Tỷ 444 Chữ 20/01/2025 19:22:25

Còn nhớ lần trước bệ hạ đến Vĩnh Ninh Hầu phủ, tiểu muội cũng như vậy, mở miệng là nói mê sảng…

 

Nghĩ tới tình cảnh lần trước, tay Tạ Vãn Du đang vén rèm khựng lại, cả người đột nhiên ngây ra.

 

Lần trước, tiểu muội nhào vào người thiên tử, miệng gọi cái gì ấy nhỉ?

 

Tạ Vãn Du đứng bên giường, rũ mắt nhìn Ngu Ninh đã ngủ say.

 

Nàng nhíu mày, nhìn chằm chằm một lúc lâu mới xoay người rời đi.

 

Trăng sáng bị một tầng mây dày đặc che khuất, ánh trăng tan biến, Sưởng Hoan Các yên tĩnh trở lại, chỉ có tiếng gió hiu hắt thỉnh thoảng thổi qua, mang theo âm thanh xào xạc.

 

Tiếng đàn du dương không biết từ lúc nào đã ngừng, chẳng bao lâu, có một bóng người lướt qua bức tường phía tây, đáp xuống gốc cây ngô đồng.

 

Cửa phòng chính bị người đẩy ra từ bên ngoài, rồi lại nhẹ nhàng khép lại.

 

Đêm đã khuya, một bóng người không rõ dung nhan đứng bên giường, vén màn lên, nhìn người đang say giấc nồng.

 

“Tên khốn…” Ngu Ninh ôm chăn trở mình, miệng không biết lẩm bẩm cái gì.

 

Thẩm Thác đặt ánh mắt lên gương mặt say ngủ, chậm rãi cúi người, ngón tay gạt lọn tóc vương trên môi nàng, đầu ngón tay miết lên, vuốt ve đôi môi đỏ mọng mềm mại.

 

Hắn khẽ cười, giọng rất khẽ, “Không thích?”

 

Vậy nàng thích ai, Ninh Vân Chương hay Lục Thừa Kiêu? Tiếc là, nàng không có quyền lựa chọn.

 

Không thích cũng được, hận cũng chẳng sao, đã là phu thê, vậy thì phải nắm tay nhau đến đầu bạc răng long.

 

Ngu Ninh, nếu nàng đã quên lời hứa năm đó, vậy ta sẽ giúp nàng nhớ lại.



 

Ngày tháng thấm thoắt trôi qua, chớp mắt đã một tháng.

 

Ngoài cửa sổ tuyết rơi dày đặc, phủ lên sân vườn một màu trắng tinh khôi.

 

Than lửa cháy rực, sưởi ấm nội đường, ba mẹ con ngồi quây quần, nói chuyện phiếm.

 

“Trước Tết năm nay, thế nào Ngộ Cẩn cũng về nhà, nói là lần này điều về, sau này sẽ ở lại Kinh Đô không đi nữa.” Mặt Hoắc thị hân hoan, Tết năm nay sẽ là cái Tết viên mãn nhất của bà.

 

Ninh Nhi đã tìm về, trưởng tử cũng từ biên quan trở về, con cái sum vầy, đối với Hoắc thị mà nói, không có gì vui mừng hơn thế.

 

Tạ Vãn Du ngồi trên ghế gỗ, đặt tay lên chậu than sưởi ấm, nghe vậy khẽ mỉm cười: “Đại ca gặp tiểu muội nhất định sẽ rất vui, hồi nhỏ đại ca thích tiểu muội nhất.”

 

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:22:25

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện