{{ msgSearch }}

CHƯƠNG 4

Sau Khi Nhận Tiền Giải Tỏa, Chồng Dẫn Nhân Tình đi Hưởng Thụ

Đại Tranh Tử 713 Chữ 06/01/2025 23:23:33

Cho đến một ngày, tôi nhận được một bức thư từ một bạn học của Nhân Nhân, người cũng từng bị bắt nạt và đã chuyển trường.

 

Những gì viết trong thư không nhiều, nhưng đủ để một người mẹ như tôi muốn xé xác từng kẻ đã làm tổn thương con gái mình.

 

Và con trai của Hà Hi, Cố Hiên, chính là kẻ cầm đầu đám người đã bắt nạt Nhân Nhân.

 

Tim tôi đau như d.a.o cắt, lại nhớ đến những lời trong nhật ký của con bé khi nó cầu cứu Tống Khải:

 

"Tại sao những người khác không bị bắt nạt, chỉ mình con bị? Con không nghĩ đến vấn đề của chính mình à?"

 

"Có gì to tát đâu, chỉ đẩy vài cái thôi. Trẻ con đùa nghịch mà. Đừng làm quá lên nữa, đừng gây chuyện phiền phức, mệt c.h.ế.t đi được!"

 

Khi Nhân Nhân bị đe dọa và muốn tìm sự giúp đỡ từ Tống Khải, hắn ta chỉ hét vào mặt con bé:

 

"Mày đúng là nỗi nhục nhã!"

 

"Nếu mày không có vấn đề, tại sao người ta lại bắt nạt mày?"

 

"Tốt nhất mày ký vào giấy cam kết đi, nếu không thì đừng nhận tao là bố nữa!"

 

"Tao sao lại sinh ra đứa con gái như mày? Vừa hư hỏng vừa vô dụng, c.h.ế.t đi cho rảnh nợ!"

 

Chính những lời đó đã hủy hoại con gái tôi.

 

Hắn, mới là kẻ đáng c.h.ế.t nhất.

 

Khi Nhân Nhân học cấp 2, mẹ Tống Khải bị đột quỵ và liệt nửa người, ngày nào cũng sai khiến tôi làm đủ thứ, không để tôi có giây phút nghỉ ngơi.

 

Nhân Nhân từ nhỏ đã ngoan ngoãn, chưa bao giờ kể về chuyện của mình. Tôi cứ nghĩ rằng con bé vẫn ổn.

 

Năm lớp 9, mẹ Tống Khải một mực đòi về quê dưỡng bệnh.

 

Khi đó, Nhân Nhân đang đi học, không thể theo tôi về quê. Mỗi lần nói chuyện qua điện thoại, con bé cũng không bao giờ nhắc đến những điều không vui.

 

Nào ngờ, lần gặp tiếp theo lại là sự chia lìa âm dương.

 

Khi biết sự thật, tôi tức giận đến mức phun ra một ngụm máu. Nhưng chưa kịp trả thù, sức khỏe tôi đã suy sụp hoàn toàn.

 

Khung cảnh ngoài cửa sổ xe chuyển từ những cánh đồng hoang vắng lạnh lẽo sang sự náo nhiệt và ồn ào của thành phố.

 

Nhân Nhân như một người lớn nhỏ bé, ôm chặt lấy tôi đang khóc nức nở trong lòng con bé.

 

Cơ thể nhỏ nhắn, ấm áp của con bé giúp tôi trụ vững. Tôi cảm ơn ông trời vì đã cho tôi cơ hội làm lại từ đầu.

 

May mắn thay, kiếp này, con gái tôi vẫn chưa gặp chuyện. Mọi thứ vẫn còn kịp để thay đổi.

 

Sau khi trở lại thành phố và ổn định cho Nhân Nhân, tôi đi kiểm tra sức khỏe toàn diện.

 

Bác sĩ kết luận:

 

"Cô mới 36 tuổi mà lại tự làm mình tức đến nỗi thế này sao? Tuyến v.ú bị tăng sinh, u xơ tử cung cũng không nhỏ. Nếu đau đớn, ai sẽ thay cô chịu đây?"

"Còn u xơ tử cung của cô, có một số hình ảnh chụp cắt lớp không ổn lắm. Tôi khuyên cô nên kiểm tra kỹ hơn, nếu có nguy cơ ác tính thì tốt nhất nên phẫu thuật cắt bỏ, kẻo sau này..."

Tôi không ngờ rằng ngay tại thời điểm này ở kiếp trước, cơ thể tôi đã chứa đầy những mầm bệnh tiềm ẩn.

 

Tôi nghe lời bác sĩ, tiến hành kiểm tra sâu hơn.

 

Vừa bước ra khỏi phòng kiểm tra, Tống Khải đã gọi điện:

 

"Cung Bình, tôi nói cho cô biết, giữa tôi và Hà Hi chẳng có chuyện gì cả! Cô đừng nghe gió thành mưa rồi vu khống người khác! Nếu cô không về xin lỗi Hà Hi, thì chúng ta đừng sống chung nữa!"

Ngay lúc đó, mẹ Tống Khải giật lấy điện thoại, mắng xối xả:

 

"Cô là sao chổi, đúng là không muốn để người khác vui vẻ vào dịp Tết mà! Hà Hi thì làm gì chọc giận cô? Hả? Cô nói những lời nhục mạ người khác, ly gián gia đình chúng tôi, cô đang có ý đồ gì đây? Đồ xấu xa, đáng bị sét đánh! Nếu cô còn dám..."

 

Sưu Tầm, 06/01/2025 23:23:33

Lượt xem: 2

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện