Tống Thanh Hàm đang ngủ say bị hơi thở quen thuộc nhào vào mặt, cũng không phản kháng, ngược lại thuận theo nghênh đón một cái ổ băng.
“Sao lại lạnh như vậy?”
Tống Thanh Hàm nhíu mày, nhắm mắt lẩm bẩm một câu, ôm người vào trong ngực, tay chân đều ấm áp, lại mơ mơ màng màng xác nhận chăn có kín hay không, lúc này mới chuẩn bị tiếp tục ngủ.
Túc Kiều Kiều đỏ mặt cười ngây ngô, lại ngửa đầu hôn lên cằm anh: “Chụt!”
Màn trình diễn tối nay, quả thực là tuyệt vời!
Cô chỉ còn lại trái tim ngọt ngào.
Có điều vào lúc này, Tống Thanh Hàm cũng tỉnh, vốn đã nửa tỉnh, còn bị hôn một cái, trên người lại bị quậy tưng bừng thế kia, còn có thể bất tỉnh sao?
Vừa mở mắt ra, cảm giác được khí tức quen thuộc trong ngực, anh nghi hoặc nói: “Kiều Kiều?”
Túc Kiều Kiều bóp mặt anh một cái, giả vờ hung ác: “Chẳng lẽ còn có người khác?”
Dáng vẻ dữ tợn kia, hoàn toàn nhìn không ra người chui vào chăn thì ra là cô.
Tống Thanh Hàm nở nụ cười, lắc đầu: “Chỉ có em, có điều...”
Anh nhìn chăn sắp bị đá xuống dưới gầm giường: “Không chia chăn nữa?”
Túc Kiều Kiều xấu hổ nói: “Em lạnh quá! Anh định nhìn em bị đóng băng đến c.h.ế.t sao?”
“Đương nhiên là không.” Tống Thanh Hàm lại lắc đầu, ý thức bị đánh thức, người cũng tỉnh, xoay người một cái, buồn bực nói: “Dù sao cũng phải nộp chút tiền chăn chứ nhỉ?”
Túc Kiều Kiều khiếp sợ nhìn anh, nửa ngày, hừ hừ nghẹn ra mấy chữ: “... Anh học hư rồi!”
Bởi vì ngày đầu tiên Túc Kiều Kiều phân chia chăn đã bị lạnh cho thảm hại, khiến cho Tống Thanh Hàm học khôn, cũng không yêu cầu đừng chia chăn nữa, tối hôm sau anh thành thật sưởi ấm chăn cho cô, sau đó trở lại trong chăn mình.
Làm cho Túc Kiều Kiều vốn định nửa không chia chăn nữa, bây giờ thấy vậy cũng không biết nên nói như thế nào.
Đều trách mình lúc ấy quá mức tự tin, cho rằng mình có thể chịu đựng được, kết quả... Cô quá yếu.
Hiện tại Túc Kiều Kiều rất muốn ụp cái nhãn dán ở đời sau lên mặt, in rõ chữ: “Đương sự vô cùng hối hận,”
Bởi vì bây giờ cô muốn chui vào chăn của Tống Thanh Hàm, còn phải nộp phí chăn?
Đây có thật là điều mà con người làm hả?
Quá là cẩu huyết!
Ngày hôm sau Túc Kiều Kiều tỉnh lại thiếu chút nữa cào c.h.ế.t anh, nhưng buổi tối đến, cô vẫn vô cùng kinh hoàng.
Nhưng tối nay, cô đã chuẩn bị vũ khí bí mật “túi chườm nóng!”