{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 329

Mỹ Nhân Xinh đẹp đã Trở Về

Nhật Lịch Thu Quý 985 Chữ 13/03/2025 00:04:21

Mà lúc trước cô nói sẽ ảnh hưởng đến cô kiếm tiền là sự thật.

Không phải sao, cô lấy được giải thưởng lớn thì sẽ có người đến tặng tiền đấy.

Là chủ quản Mai, xưởng trưởng nhà máy may mặc của nông trường Hồng Tinh, kiêm chủ quản tổ sản xuất.

Nửa năm trước, lúc Nhan Hoan rời khỏi nông trường, Nhan Hoan đã giao cửa tiệm may của mình ở nông trường cho chủ quản Mai. Hai người đã thỏa thuận với nhau, nhà máy may mặc của chủ quản Mai không được sử dụng nhãn hiệu gấu nấu của cô khi chưa có sự cho phép của cô. Bất cứ sản phẩm nào sử dụng hình ảnh gấu nâu cho dù là may hay thêu đều phải chia cho Nhan Hoan mười lăm phần trăm lợi nhuận.

Nếu ông ta muốn tiếp tục hợp tác với Nhan Hoan thì tất cả những sản phẩm mới do cô thiết kế ra cũng phải được chia phần trăm lợi nhuận như thế, đồng thời không được phép dán nhãn gấu nâu lên đó. Vừa phải chia lợi nhuận cho Nhan Hoan vừa không được dán nhãn, phải trộn lẫn vào nhau để tiêu thụ. Hoặc là sau khi mở ra nguồn tiêu thụ của nhóm hàng đầu tiên, sau này phải tiếp tục sản xuất, không dán nhãn, vân vân.

Thỏa thuận thành công.

Có điều nửa năm qua, chủ quản Mai chưa từng đến tìm Nhan Hoan.

Cũng không hề đưa cho Nhan Hoan bất cứ khoản lợi nhuận đã được chia hay là phí thiết kế nào cả.

Mễ Nguyệt Hồng và chủ nhiệm Quy Hồng Anh thỉnh thoảng sẽ đến thành phố Tây Châu thăm Nhan Hoan, thế nên Nhan Hoan biết rõ mọi chuyện xảy ra ở nông trường.

Nhất là hiện nay Mễ Nguyệt Hồng còn là tổ trưởng trong phân xưởng của nhà máy may mặc của nông trường.

Nhà máy may mặc đã được thành lập từ lâu.

Ngoại trừ sản xuất một ít quần áo lao động, đồng phục lao động cho nông trường, đồng phục dành cho học sinh tiểu học ở nông trường và một ít sản phẩm tiêu dùng của nông trường ra thì còn sản xuất rất nhiều túi xách và ví tiền giống với cửa hàng của Nhan Hoan lúc trước. Nhưng do vải may không còn được Nhan Hoan sàng lọc nữa, mà dùng vải thô do nông trường tự sản xuất, cũng không còn sự đổi mới liên tục của Nhan Hoan, mẫu mã và cảm giác cũng trở nên thô hơn nhiều... Đương nhiên do không muốn phải chia lợi nhuận cho Nhan Hoan, thế nên cũng không thêu nhãn hiệu gấu nâu lên.

Nghe Mễ Nguyệt Hồng nói, lúc đầu các cửa hàng lớn và công xã cũng đồng ý nhưng do không đổi mới mẫu mã, hàng hóa nhanh chóng trở nên ế ẩm.

Bây giờ căn bản rất khó có thể bán được hàng.

Lúc đầu đồng ý một thời gian sau sẽ thăng Mễ Nguyện Hồng lên làm chủ nhiệm phân xưởng cũng không thực hiện.

Có thể tưởng tượng được tình hình kinh doanh lúc này của nhà máy ra sao.

Hoàn toàn không phát đạt như dự đoán tràn đầy tham vọng của chủ quản Mai trước khi mở nhà máy.

Thế nên không phải là do nghe nói Nhan Hoan vậy mà lại nhận được giải thưởng cao trong cuộc thi thiết kế thời trang toàn quốc hay sao, rất nhiều trang phục do cô thiết kế ra còn được triển lãm trong bảo tàng Bắc Kinh rất nhiều ngày nữa. Thế nên chủ quản Mai gần đây đang vắt óc nghĩ cách cải thiện tình hình kinh doanh của nhà máy đã tìm đến.

Chủ quản Mai kêu chủ nhiệm Quy và Mễ Nguyệt Hồng đi cùng.

Do ông ta hiểu rõ tính tình của mình, đụng phải cái tình cách đó của Nhan Hoan, ông ta thật sự sợ bản thân không chịu nổi, tức giận mà phất tay rời đi.

Ông ta không thể hiểu nổi một cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, sao lại coi trọng tiền bạc như thế chứ... Haiz, người khác cũng coi trọng nhưng không có ai hùng hồn như cô hết. Lúc đòi hỏi lợi ích cũng đòi hỏi một cách mặt không đỏ, tim không đập, dường như làm người ta có cảm giác nếu bạn cho thì bạn không đúng vậy.

Vốn nghĩ rằng không cần tìm đến cô cũng được, nhưng sau một lúc suy nghĩ cuối cùng vẫn chạy đến tìm cô.

Chủ quản Mai khẽ lắc đầu.

Gặp lại Nhan Hoan, không biết có phải do mới lấy được giải thưởng lớn về không mà chủ quản Mai cảm thấy phong thái của Nhan Hoan càng thêm bức người, không ai sánh nổi.

Rõ ràng là nụ cười đó vô cùng xinh đẹp và làm lòng người rung động, vậy mà chủ quản Mai lại cảm thấy đau đầu.

Người ta đến thẳng đây vào buổi chiều ngày thứ bảy, thế nên Nhan Hoan đành phải ở nhà đón tiếp mọi người.

Nhan Hoan rót trà cho bọn họ, hỏi thăm chủ nhiệm Quy và Mễ Nguyệt Hồng rồi nói cười nói với chủ quản Mai: "Chủ quản Mai, lâu rồi không gặp, ông thật đúng là người ít làm khách mà."

Chủ quản Mai cảm thấy đau răng, dùng lưỡi đẩy mấy cái.

Ông ta nói: "Lúc trước nhà máy vừa mới mở, cứ bận suốt, thật ra vẫn luôn muốn qua đây gặp đồng chí Nhan nhưng cứ không tìm được thời gian để đi. Không phải nhân lúc vừa hết tết, có chút rảnh rỗi nên đã đến đây sao. Đúng rồi, nghe nói đồng chí Nhan vừa lấy được giải nhất của cuộc thi thiết kế thời trang toàn quốc, chúc mừng đồng chí Nhan, đây cũng là niềm tự hào của nông trường Hồng Tinh của chúng ta."

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:04:21

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :