Ông ta lạnh lùng nói: "Thiết kế của cô ấy đúng là không tệ, nhưng mà danh sách đạt giải thưởng chúng ta bình chọn lại không có cô ta là vì sao? Bởi vì ánh mắt của mọi người đều nhìn thấy, thiết kế của cô ta rõ ràng là giống với thiết kế váy mùa đông của Nhan Hoan, cái này cứ cho là không sao cả, nhưng trong bộ ảnh do sinh viên Nhan Hoan trưng bày, một số váy mùa hè của cô ta cùng với một số thiết kế váy mùa hè của Nhan Hoan lại giống nhau, chỉ có một vài chi tiết khác biệt. Chẳng qua kỹ năng thêu thùa khiến thiết kế của cô ta nhìn cao cấp hơn một chút mà thôi, nhưng giống vẫn là giống, đưa chiếc váy của cô ta nhét vào loạt tác phẩm của Nhan Hoan quả thực là không phải không hài hòa! Mà cô ta và sinh viên Nhan Hoan lại cùng một phòng nghiên cứu, rất khó để khiến người ta không nghi ngờ là cô ta ăn cắp ý tưởng sáng tạo của sinh viên Nhan Hoan... Đừng nói là vấn đề thời gian trước sau, tất cả mọi người đều thấy được sinh viên Nhan Hoan cho ra ảnh chụp và thời gian đơn đặt hàng những thiết kế quần áo kia, muốn điều tra sâu hơn cũng không phải là việc khó gì!
Mọi người: "..."
Mọi người kỳ thật cũng không quên việc này.
Chỉ là không phải ông Doyle nhìn trúng thiết kế của Lương Đông Thủy, mà nếu như thiết kế của Lương Đông Thủy không giống với tác phẩm của Nhan Hoan, thì thật sự cô ta có đủ tư cách để giành được giải thưởng.
Cho nên vì lợi ích hai bên, có người muốn che giấu chuyện này.
Nhưng hết lần này tới lần khác giáo sư Diêu không đồng ý.
Đem lớp màn che mặt này lột ra.
Mọi người trầm mặc một hồi lâu.
"Lão Trịnh nói sự có đạo lý."
Một thành viên ban giám khảo trẻ tuổi nói: "Nói đến việc này mới nhớ, hai sinh viên này đều là học trò của giáo sư Diêu Thanh Uyển, chắc hẳn giáo sư Diêu đối với thiết kế của hai người này từ đầu đến cuối hiểu rõ nhất, hay là chúng ta đi hỏi ý kiến Giáo sư Diêu một chút đi."
Danh tiếng của giáo sư Diêu cũng rất nổi tiếng trong ngành.
Vốn dĩ hội nghị mời bà ấy làm thành viên Ban giám khảo, nhưng bởi vì bà ấy có hai học trò cùng tham gia cuộc thi lần này, nên để tránh hiềm nghi giáo sư Diêu mới từ chối.
Nhưng bây giờ tác phẩm của hai học trò lại gây tranh luận, hỏi bà ấy một chút ý kiến cũng coi là điều tra một chút thiết kế của hai học trò vì sao lại giống nhau, cũng là đúng.
Điều này cũng giúp bọn họ đưa ra quyết định sau cùng.
Chủ tịch hội nghị cho người mời giáo sư Diêu tới.
Vì tôn trọng và tín nhiệm giáo sư Diêu, Chủ tịch hội nghị cũng không giấu diếm lý do với bà ấy, bao gồm việc Ông Doyle nhìn trúng Lương Đông Thủy, rất có thể đã đạt được thỏa thuận riêng với cô ta, sở dĩ nói ra điều kiện hấp dẫn là để đổi lấy tác phẩm giành được giải đặc biệt cũng chính là quán quân của cuộc thi lần này của sinh viên Lương Đông Thủy.
Chủ tịch hội nghị thở dài nói: ban giám khảo chúng tôi đã thảo luận, kỳ thật phương án xử lý tốt nhất là giải đặc biệt vẫn thuộc về sinh viên Nhan Hoan, sinh viên Lương Đông Thủy đạt giải nhất hoặc giải nhì, lấy tác phẩm của chính cô ấy cũng đủ để đạt được giải thưởng này... Tin rằng chỉ cần thương lượng ông Doyle có bất mãn nhưng cuối cùng cũng sẽ đồng ý, nhưng hết lần này tới lần khác thiết kế của Lương Đông Thủy và tác phẩm của sinh viên Nhan Hoan giống nhau, hai người lại cùng bước ra từ một phòng nghiên cứu, nếu là hai người đồng thời đạt giải thưởng lớn, sợ rằng sẽ có không ít lời phê bình trong giới, nói không chừng sẽ có ảnh hưởng nhất định đối với giáo sư Diêu."
Mang tiếng giáo sư một phòng nghiên cứu có hai học sinh dùng thiết kế tương tự nhau ẵm giải đặc biệt và giải nhất của cuộc thi.
Việc này truyền đi, chắc chắn không dễ nghe.
Mặc kệ là với học sinh, trường học, giáo sư hay là hội nghị đều không phải là chuyện tốt.
Giáo sư Diêu sắc mặt xám đi.
Bà ấy cho phép Lương Đông Thủy đưa thiết kế váy mùa hè sau khi chỉnh sửa ra hội nghị, lại ủng hộ Nhan Hoan đem phương án hai bộ thiết kế đều đưa ra cho hội nghị, bởi vì bà ấy biết rằng Lương Đông Thủy sẽ chỉnh sửa chi tiết thiết kế tương tự của hai người, coi như hai người cùng gửi nó đi thì đối với thứ hạng của Lương Đông Thủy sẽ có ảnh hưởng, nhưng vấn đề lại không lớn.
Đây cũng là bà ấy muốn nhân cơ hội này cho hai người một bài học.
Cho đến khi bà ấy nhìn thấy loạt ảnh thiết kế của Nhan Hoan trưng bày tại hội nghị, và thấy mấy thiết kế váy mùa hè của Nhan Hoan được làm trong quá khứ.
Bà ấy mới cảm thấy được chuyện này đang vượt quá tầm kiểm soát, cũng biết Lương Đông Thủy không có duyên với giải thưởng của cuộc thi lần này
Cũng bởi vì chuyện này Lương Đông Thủy mới phản ứng mất kiểm soát như vậy.